(Tokyo Revengers) Đoá Phù Dung.
1
Ngày trời quang mây, gió mát hiu hiu, trên đoạn cao tốc nhìn từ cao xuống cánh rừng phía dưới đã ngả lá vàng cái mùa thu
Những lọn tóc em phấp phới bay theo làn gió nhẹ nhàng đưa qua, em nhắm đôi mắt đã nặng trĩu lại, tựa lưng vào ghế..
Haitani Rindou
À không, từ giờ là tiểu thư Kioko!
Haitani Rindou
Chị có muốn tới Phạm Thiên không?
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi đầy ngượng ngùng kết thúc cho tới khi chiếc xe dừng lại ở trước cổng căn biệt thự lớn
Nvp
Người tới thăm mọi người ạ?
Nvp
Hiện tại đang có họp nên là..
Aira Kioko
Không cần đâu, tôi tới lấy ít đồ rồi đi luôn
Em bước thẳng tới một căn phòng, chẳng hiểu sao đứng trước cánh cửa phòng tay em lại run lên, mãi mới mở được khoá ra
Căn phòng đơn giản với giường ngủ ở giữa, một bàn làm việc và tủ đồ, em đi tới đưa tay chạm nhẹ lên bàn làm việc, rồi nhìn lại cả căn phòng
Đây là phòng riêng của Haitani Ran, chồng của em-
Nhưng giờ anh ấy đã chết rồi, căn phòng tuy chẳng có gì nhưng như vẫn còn vương đâu đó mùi hương và dấu vết đã từng của người ấy..
Mắt lại rưng rưng, giọt nước mắt cứ thế tuôn rơi đi qua má, chạm vào môi vị khiến em nếm rõ vị mặn trong đó..
Rindou đưa em tới sân bay, nhanh chóng em cũng lên máy bay- rời khỏi Nhật Bản
Em ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tầng mây trắng bao phủ che đi cả thành phố sáng đèn bên dưới, em lục từ túi áo tờ giấy được gấp gọn
Chào em yêu.
Có lẽ lúc anh viết bức thư này em còn đang ngủ say, thế nào, cả tuần nay có thấy nhớ anh nhiều không? Hôm nay anh phải làm một nhiệm vụ rất nguy hiểm, anh không chắc mình còn sống để về với em không.. haha đùa đấy!
Anh đang rất muốn gặp em ngay bây giờ, muốn trở về bình an để em được yên tâm. Nhưng nhiệm vụ này quá nguy hiểm. Nếu anh còn sống sẽ giấu bức thư này đi vì nếu em đọc được anh sẽ ngượng lắm.., nhưng nếu em đọc được những dòng này, anh xin lỗi!
Nếu có là thật đi chăng nữa em cũng không được buồn, cũng không được khóc! Em phải cười thật tươi vì em khóc xấu lắm…, nếu là thật thì em đừng cứ ôm đau buồn đấy, anh biết tính em rồi! Cứ về với bố mẹ, tránh xa Nhật Bản đi để quên đi anh..
Đùa đấy, anh sẽ về rồi đưa em tới Bỉ thăm bố mẹ!
Haitani Ran.
Comments