Chap 2

Cánh cửa vừa khép lại, căn phòng lại trở về với sự tĩnh lặng đáng sợ.
Mã Gia Kỳ vẫn ngồi yên, tay cầm ly rượu, ánh mắt trống rỗng nhìn vào nơi em vừa đứng.
Vị nghẹn ứ đang lan ra trong cổ họng hắn. Hắn đã quen dằn cảm xúc xuống đáy tim, quen với việc không nói ra những điều trong lòng, đến mức ngay cả khi em đưa tay ra, hắn cũng vô thức hất đi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tôi xin lỗi em.. Đinh Nhi
Hắn đã nỡ hất đi một chút dịu dàng mà em vẫn luôn cố giữ.
Hắn nhắm mắt lại, hình ảnh bàn tay em khựng lại giữa không trung cứ như vết dao nhỏ, cắt từng đoạn yên lặng trong tâm trí hắn.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
"Mình đang làm gì vậy"
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
"Tại sao lại tổn thương em ấy"
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
(Nhìn bàn tay đã hất em)
Đôi mắt em mang theo sự tổn thương cố nén cứ ám lấy hắn như một lời trách móc không thành tiếng.
Rõ ràng là thương, sao lại đẩy em ra. Thật ra là muốn giữ em lại, sao cứ hành xử như thể không cần?
Mã Gia Kỳ ngửa đầu uống cạn ly rượu, cổ họng bỏng rát. Nhưng đau đớn hơn cả là sự trống rỗng trong lồng ngực, hắn tự hỏi, sao tim hắn lại đau, có phải nơi này đã tồn tại hình bóng của em rồi hay không.
_____
Đinh Trình Hâm đứng lặng trong hành lang vắng lặng.
Em không khóc, ít nhất là lúc này chưa thể, chỉ có hơi thở run run, và lồng ngực phập phồng vì nén xuống thứ cảm xúc đang dâng lên như sóng ngầm.
Em không hiểu, không hiểu tại sao khoảng cách giữa hai người lại xa đến vậy.
Chỉ là một câu quan tâm cũng bị từ chối, chỉ là muốn gần hắn hơn một chút cũng bị đẩy ra.
Em ngồi xuống bậc cầu thang, đầu cúi thấp, hai tay siết lấy nhau trong bóng tối lặng lẽ. Đôi mắt đỏ hoe, nhưng nước mắt cứ cố chấp không rơi.
Có lẽ vì em đã quá quen với việc phải nuốt xuống, sợ rằng nếu khóc thì sẽ càng yếu đuối hơn.
Đinh Trình Hâm tựa đầu vào vách tường, nhắm mắt lại.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Em từng nghĩ chỉ cần được ở bên anh là đủ..
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Nhưng dần dần, em lại bắt đầu sợ hơn là hạnh phúc..
Sống cùng Mã Gia Kỳ mà không được yêu, đau hơn gấp bội so với việc chẳng có được hắn ngay từ đầu. Từ cái lúc em vẫn còn nghĩ, hắn không hề có tình cảm gì ngoài tình cảm bạn bè.
Trong bóng tối ấy, em mơ hồ nghe tiếng cốc rượu va vào bàn bên trong thư phòng. Mỗi âm thanh vọng ra từ nơi hắn ở, đều khiến tim em nặng trĩu.
Nếu như hắn thật sự không yêu em, vậy rốt cuộc em là gì trong cuộc hôn nhân này?
---
SÁNG
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh có về không..
Mã Gia Kỳ khựng lại, âm thanh từ phía sau phát ra vừa dứt, khuôn mặt của hắn thoáng lên nét nhẹ nhõm, cứ ngỡ em sẽ giận, sẽ làm lơ hắn nhưng em vẫn mở lời quan tâm hắn như trước.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tôi về
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
"Tốt quá"
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
(Cười thầm)
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Quản Gia
Quản Gia
Quản Gia
Thưa Thiếu Gia
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Không cần gọi người mang cơm đến công ty
Quản Gia
Quản Gia
Vâng, thưa cậu
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh đi làm vui vẻ
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
(Hí hửng vào bếp)
Quản Gia
Quản Gia
"Tâm trạng Thiếu Gia hôm nay có chút tốt thì phải"
Quản Gia
Quản Gia
"Nói chuyện với Phu Nhân nhẹ hơn nhiều rồi"
12:05
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh về
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
(Đi ra đón)
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Áo khoác
Quản Gia
Quản Gia
Thiếu Gia đưa tôi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Gia Kỳ, hôm nay có món anh thích
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
(Không trả lời)
Đinh Trình Hâm cũng không bận tâm, thái độ như vậy em cũng đã quen rồi, lúc nào cũng ảm đạm ít nói, thích thì trả lời không thì im lặng.
Hắn cứ cho em nói một mình, mỏi miệng thì thôi, ban đầu em nghĩ hắn không thích trả lời em, lâu dần em thấy nó cũng bình thường..
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Hôm qua..
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tay còn đau không ?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Tay ạ?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
...
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Không đau
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh mau ăn đi
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ừm
Em không nói gì nữa, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh hắn, tay chống cằm.
Đôi môi em khẽ cong thành nụ cười mỏng, dịu dàng đến mức như sợ nếu nói điều gì ra, khung cảnh yên bình này sẽ tan biến.
Không cần những lời ồn ào, không cần ánh nhìn hay câu trả lời đáp lại, chỉ cần hắn ở đây, ăn một bữa cơm do chính em nấu, như thế đã đủ làm lòng em lặng lẽ vui suốt cả buổi chiều.
Hot

Comments

Cẩm Ly

Cẩm Ly

tg ra chap nhiều hơn ik a

2025-06-17

0

ʙôɴɢ ᴀɴʜ

ʙôɴɢ ᴀɴʜ

tay không đau nhưng tim đau..

2025-06-18

7

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play