[DuongKieu] Hôn Ước Nhà Trần
Chap 3 : Rước dâu
Sáng tinh mơ tại Gia trang nhà họ Nguyễn
Kẻ hầu người hạ trong nhà tất bật, luôn tay luôn chân. Người thì bận bịu dưới bếp, kẻ thì bận rộn trên nhà.
Mợ hai Kiều cũng đang sửa soạn, chải tóc. Dù thức từ canh 4 (1h - 3h) nhưng nét mặt mợ vẫn tươi tỉnh, không có dấu hiệu của sự mệt mỏi thiếu ngủ.
Ngược lại, mợ còn rất xinh đẹp nữa là đằng khác. Xinh như vậy, nhưng hồi hộp thấp thỏm cũng không kém.
Hôm nay mợ về nhà chồng mà!
Con Thắm
//Chải tóc cho em//
Con Thắm
Cậu hai Dương lấy được mợ chắc phải phúc lắm đó đa
Con Thắm
Mợ vừa giỏi lại vừa đẹp như vầy nữa mà
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
Bây cứ nói quá, giỏi đến đâu về nhà chồng cũng phải học hỏi thêm thôi
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
Còn...mợ đẹp thì mợ hổng chối //cười tươi nhìn gương//
Con Thắm
Đúng là mợ của con có khác!
Con Thắm
Về bên đó ai ăn hiếp mợ, mợ cứ nói con
Con Thắm
Con hứa sẽ khô máu luôn đó! //xắn tay áo//
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
Thôi đi cô, còn tô son nữa kìa
Một lúc sau, mợ cũng sửa soạn xong. Đang ngồi trong buồng chờ má dẫn ra.
Bà Nguyễn
//Bước vô buồng//
Con Thắm
Con xin phép bà với mợ //ra ngoài//
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
Má...
Bà Nguyễn
Cha má chỉ có mình con, nay gả con về nhà chồng...má thực sự không nỡ...
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
//Khóc//
Bà Nguyễn
Nín, hong có khóc. Nghe má nói
Bà Nguyễn
Mặc dù không nỡ, nhưng má vẫn mong con hạnh phúc với gia đình riêng của con
Bà Nguyễn
Trong ngày cưới khóc không có nên
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
//Lau nước mắt//
Bà Nguyễn
Ra ngoài với má..nghen con ?
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
Dạ má //gật đầu//
Phía ngoài, trước bàn thờ tổ tiên là chiếc bàn tộc dài. Hai bên là ông bà Trần và ông Nguyễn ngồi đối diện với nhau. Ngoài ra còn có các quan, họ hàng thân thiết của 2 bên gia đình.
Chú rể đang đứng giữa bàn, trước bàn thờ tổ tiên. Cạnh bên là bà Trần.
Anh khoác lên mình chiếc vest trắng thanh lịch, tôn lên từng khí chất ngút trời của một đại công tử tuấn tú.
Nhưng tiếc thay, tính cách và đầu óc anh lúc này...đều giống hệt như trẻ con.
Em cũng khoác lên tấm thân ngọc ngà của mình bộ vest trắng tinh khôi, tôn lên từng đường nét cơ thể hoàn hảo của một cô tiểu thư đài cát, trang nhã và khí chất không ai có thể sánh bằng.
Đúng là một cặp tiên đồng ngọc nữ trời sanh.
Gia nô vén rèm cửa buồng, theo sau là sự xuất hiện của nàng dâu được má ruột dẫn lối đến trao tay em cho chồng em - Đăng Dương!
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
//Ngại ngùng đứng cạnh anh//
Trần Đăng Dương _ Dương Domic
//Ngơ ngác nhìn Kiều//
Bà Nguyễn
Con..ráng làm nở mày nở mặt bên chồng nghe con... //nghẹn ngào//
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
Dạ má... //kìm nước mắt//
Bà Trần
Bà sui, con bé về làm dâu cũng giống như làm con tui. Bà đừng lo lắng quá
Trần Thảo Linh
'Đăng Dương em chị, cuối cùng mày cũng có được con bé rồi'
Ai cũng hiểu, chỉ duy nhất một mình mình không hiểu - cậu hai Dương.
Trần Đăng Dương _ Dương Domic
//Lén khều nhẹ Kiều//
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
//Quay sang anh//
Trần Đăng Dương _ Dương Domic
[Mợ ơi, vậy giờ mợ là vợ của cậu rồi hả ?] //nói nhỏ//
Nguyễn Thanh Pháp _ Pháp Kiều
[Ừm, là vợ của cậu rồi] //cười nhẹ//
Nhà Nguyễn cũng trao của hồi môn cho nàng dâu. Bên nhà Trần cũng trao sính lễ và bắt đầu rước dâu về nhà.
Đoàn người nô nức, váy áo rực rỡ hân hoan chúc mừng cho mối hôn sự của 2 nhà quan huyện.
Trên đường rước dâu về nhà chồng, cậu Dương cứ ôm chặt tay mợ Kiều mãi không buông. Cứ như trẻ con sợ ai giành mất món đồ mà mình trân quý nhất vậy.
Hành động này cũng được cả làng thấy, rồi đồn đi xa. Họ nói cậu hai nhà này cưng mợ dữ thần, đúng là xứng đôi vừa lứa quá.
Rước dâu xong cũng đến lúc tổ chức hôn sự ở nhà trai. Chàng rể, nàng dâu cứ thế tay trong tay về phủ nhà Trần để tiếp tục cử hành hôn lễ.
Comments