Bệnh viện

Nước mắt bắt đầu rơi, từng giọt lăn dài trên gương mặt đã lấm lem bụi nắng
Em không gào lên, không la hét, chỉ thầm cầu nguyện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh ơi.. Em xin lỗi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì đã không để ý anh mệt..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi, vì cứ bắt anh ráng thêm chút nữa..
Một cơn gió bất chợt lùa qua, thổi bay chiếc ốp lưng trong suốt mà Quang Anh từng rất thích
Cái mà Duy từng giơ kên, cười toe toét với anh
"Chiếc này nè, nhìn xuyên thấu giống như ánh mắt anh lúc nhìn em vậy"
Chiếc ốp lăn xuống lòng đường, dừng lại trước một vệt nắng dài
Màu nhựa rẻ tiền trong suốt ánh lên thứ ánh sáng yếu ớt giống như chút hy vọng mong manh trong lòng Duy lúc này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/siết tay anh chặt hơn/ Em chưa từng sợ như lúc này đâu..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh à.. Anh không được bỏ em lại một mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghe không?
Vài phút sau, một bác bảo vệ trung niên chạy tới đỡ Quang Anh lên
NVP
NVP
Bảo vệ: Mau đỡ bạn cháu ra xe
NVP
NVP
Bảo vệ: Bác chở tới bệnh viện gần đây!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
V-vâng..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cháu cảm ơn bác nhiều lắm.. /vội vã đỡ anh lên/
.
.
.
Quang Anh nằm trên chiếc giường trắng, người dính đầy bụi đường
Mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Duy ngồi bên cạnh, nắm tay anh, run rẩy không ngừng
Cánh cửa bật mở, nhẹ lau mồ hôi trên trán Quang Anh
NVP
NVP
Y tá: Cậu ấy không sao cả
NVP
NVP
Y tá: Chỉ là làm việc quá sức, lại còn đứng dưới trời nắng oi bức như thế này
NVP
NVP
Y tá: Nên dẫn đến tụt huyết áp thôi
NVP
NVP
Y tá: Nghỉ ngơi ăn uống đầy đủ là được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
D-dạ em cảm ơn chị..
Một lát sau, Quang Anh nhích khẽ. Anh chầm chậm mở mắt, như tỉnh dậy sau một giấc mơ dài
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/mở mắt/ Đây là đâu thế..-?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
E-em ấy đâu rồi..
Anh định ngồi dậy, nhưng cơn choáng vẫn chưa dứt, anh chỉ kịp chống tay xuống giường
Yếu ớt đến mức chẳng nâng nổi thân hình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tiền thì chả kiếm được bao nhiêu.. /nói thầm/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà lại còn ngất giữa đường..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mình vô dụng thật /cười khẩy/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chuyện gì cũng phải nhờ đến em ấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày còn xứng đáng làm đàn ông không hả Quang Anh..-?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tỉnh rồi hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy-?
Tiếng vọng quen thuộc cất lên giữa không gian nồng mùi thuốc sát trùng
Giọng nói trong trẻo kia đã kéo anh ra khỏi những nghĩ suy không có câu trả lời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em xuống dưới lấy ít đồ ăn cho anh nè
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ăn đi rồi mình về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hưm..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh bị làm sao thế Duy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh bịt tụt huyết áp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi, em không nên để anh làm việc liên tục dưới trời nắng như thế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không.. đâu phải lỗi của em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là do anh..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn nhanh chóng kiếm được nhiều tiền thôi..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cứ từ từ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không vội
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mình đi chậm một chút
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng đi cùng nhau mà
.
.
là mẹ nè
là mẹ nè
Not support
là mẹ nè
là mẹ nè
Not support
là mẹ nè
là mẹ nè
Not support
là mẹ nè
là mẹ nè
Not support
là mẹ nè
là mẹ nè
Nghe giúp tui nhe mấy bà🥰💔

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play