Gặp lại.

Cả hiện trường im như tờ.
Tiêu Trì quay ngoắt đầu nắm tay Trương Thần Thụy rời đi không quay đầu.
Trương Thần Thụy
Trương Thần Thụy
Ủa anh kéo tôi đi đâu vậy?
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Đi ra khỏi phòng chứ đi đâu?
Hai người kia rời khỏi phòng, trước sự bất ngờ và ngã ngửa của cả đám người trong phòng.
Sau khi kéo tên mọt sách này về, rồi Tiêu Trì cũng về lại phòng của mình.
Anh thả mình nằm trên giường và vùi mặt mình vào gối, anh nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết.
Ở bên ngoài.
Hề Nguyệt Dao đi đến sảnh tiếp tân rồi hỏi.
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
Dạ, cho tôi hỏi...
Nhưng tiếp tân từ chối cho số phòng vì giữ thông tin tuyệt mật cho khách hàng. Mặc dù Hề Nguyệt Dao đã đưa cho tiếp tân một "tí" lòng thành nhưng tiếp tân trả lại, rồi người đó lắc đầu nguầy nguậy.
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
....(đi ra chỗ ngồi ở sảnh chờ)
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
Ngồi chờ ở đây một lúc, chắc cậu ấy sẽ xuống đây thôi!
Ở trong phòng của Tiêu Trì.
Mặt anh lúc xanh lúc đỏ, mồ hôi chảy từ dọc thái dương xuống, lấm thấm trán anh. Mắt anh mở trừng ra rồi hơi thở gấp gáp tràn ngập cả một không gian vang lên rõ lớn.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Lại nữa rồi...(bật dậy)
Bỗng có tiếng gõ cửa khiến anh chú ý.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Tôi ra liền! (nhổm dậy)
Tiêu Trì nhấc người ra khỏi giường và đi ra bên ngoài mở cửa ra.
Hoá ra là một ngườI quen. Nhìn người lớn tuổi trước mặt thì Tiêu Trì nở một nụ cười lâu rồi không thấy trên gương mặt lạnh lùng của anh.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Viện...viện trưởng Khúc...
Viện trưởng Khúc
Viện trưởng Khúc
Bác sĩ Tiêu, lâu rồi không gặp.
Viện trưởng Khúc
Viện trưởng Khúc
Mọi người chờ ở dưới kia rồi đó!
Tiêu Trì nhìn thấy viện trưởng Khúc quay đi, rồi bước chân của anh dần bắt đầu đi theo ông.
Khi xuống sảnh thì anh chợt thấy Hề Nguyệt Dao đang ngồi ở sảnh chờ.
Có vẻ cô ấy đã biết chuyện anh ở đây, và cô vẫn đang tìm anh.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
...(lẻn theo viện trưởng Khúc)
Viện trưởng Khúc nhìn Tiêu Trì đang lấm lét y như một kẻ trộm rồi ông hỏi.
Viện trưởng Khúc
Viện trưởng Khúc
Sao cậu núp núp y chang như ăn trộm vậy?
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Không có gì đâu viện trưởng chúng ta đi thôi! (nhanh chóng chạy theo viện trưởng)
Đi theo viện trưởng Khúc đến một quán ăn, và có những đồng nghiệp cũ đang ngồi đó bàn chuyện rôm rả.
Rất nhanh có người nhanh chóng phát hiện, Tiêu Trì và viện trưởng Khúc.
Người đó là bác sĩ Lục.
Bác sĩ Lục
Bác sĩ Lục
Ồ bác sĩ Tiêu! Lâu lắm rồi không gặp.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Lâu rồi không gặp bác sĩ Lục!(mỉm cười)
Ngồi bên cạnh bác sĩ Lục là một người phụ nữ, cô ấy là phó viện trưởng Giang.
Ngày xưa lúc anh còn thực tập thì cô ta trêu chọc anh cũng khá là nhiều.
Phó viện trưởng Giang
Phó viện trưởng Giang
Lâu rồi không gặp, nhìn anh chẳng khác gì ngày xưa! (mỉm cười chọc ghẹo anh)
Tiêu Trì cũng chẳng vừa nên cũng đáp lại căng thẳng.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Thấy cô bây giờ vẫn chưa chồng tôi mừng đấy!
Phó viện trưởng Giang
Phó viện trưởng Giang
Anh...(tức giận)
Bác sĩ Lục
Bác sĩ Lục
Thôi...thôi...(can hai người kia)
Bên cạnh là những đồng nghiệp khác đang cầm cốc nước ngồi cười hì hì.
Cùng lúc đó thì đồ nhắm được đem lên để trên bàn.
Mọi người cũng bỏ qua mâu thuẫn và vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả với nhau.
Bác sĩ Lục uống một ngụm bia rồi nói.
Bác sĩ Lục
Bác sĩ Lục
Nhớ ngày xưa thật, hồi đó bệnh viện tuy ít nhân viên nhưng mà vui lắm!
Khương Trà My nhìn Tiêu Trì với phó viện trưởng Giang rồi nói.
Khương Trà My
Khương Trà My
Hihi, hồi đó hai người chọc ghẹo nhau y như người yêu ấy!
Bác sĩ Phan cười một trận sảng khoái rồi nói.
Bác sĩ Phan
Bác sĩ Phan
Haha trời ơi lại khịa nhau nữa kìa!
Tiêu Trì uống ngụm bia rồi cười, cái miệng của anh bật chế độ Baek Kang Hyuk.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Ừ đến bây giờ cô vẫn ế nhăn răng do cái mỏ của cô á!
Khương Trà My
Khương Trà My
ANH....(tức giận)
Bác sĩ Lục
Bác sĩ Lục
Thôi nào hai cái người này! (can ngăn lần hai)
Bác sĩ Châu cười trừ rồi nói.
Bác sĩ Châu
Bác sĩ Châu
Hai người này lúc nào cũng như vậy!
Viện trưởng Khúc nâng cốc bia đã gần vơi đi một nửa của mình lên rồi nói.
Viện trưởng Khúc
Viện trưởng Khúc
Chúng ta nâng cốc chúc mừng nào, vì lâu rồi không gặp.
Tất cả mọi người nâng cốc lên, những chiếc cốc chạm mạnh vào nhau và mọi người cùng đồng thanh hô to.
Sau khi uống bia cho đã đời thì mọi người ăn uống chung với nhau rồi nói chuyện với nhau một lúc.
Trong lúc nói chuyện thì bác sĩ Triệu cầm tay nắm của cốc bia, rồi anh thở dài nói.
Bác sĩ Triệu
Bác sĩ Triệu
Haizzz nếu như năm đó không xảy ra chuyện thì...
Bác sĩ Triệu
Bác sĩ Triệu
Liệu bây giờ chúng ta, vẫn còn có thể làm việc với nhau rồi!
Nghe xong câu đó, bầu không khí bỗng sượng trân lại và có những bác sĩ gần đó cũng phải thở dài.
Thấy bầu không khí ngượng nghịu như vậy, thì bác sĩ Châu cầm đũa lên gắp thức ăn rồi nói.
Bác sĩ Châu
Bác sĩ Châu
Mọi người ăn đi đồ ăn còn nhiều lắm!
Nghe xong điều đó thì ai ai cũng không thể động đũa ăn nổi được gì nữa, Tiêu Trì cũng không ngoại lệ.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
...(im lặng không động đũa nổi)
Bữa tiệc nào cũng sẽ tàn. Mọi người đều giải tán, họ có một cuộc hẹn nữa vào vài ngày tới nên là cũng được gặp nhau nhiều hơn.
Tiêu Trì đang đi về khách sạn thì có một bóng người lướt ngang qua anh. Cơn ớn lạnh lướt qua sống lưng anh.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Cái quái...(quay đầu)
Khi anh quay đầu thì vẫn chẳng có gì cả, mắt anh chỉ thấy những bóng người ít ỏi ở trên đường vào giờ này.
Tiêu Trì nhanh chóng đi về khách sạn, trong đầu anh vẫn nghĩ đến những lời mà viện trưởng Khúc nói khi đi cùng anh. Hóa ra anh đã kể chuyện cho người đàn ông này nghe.
Viện trưởng Khúc
Viện trưởng Khúc
Cậu đừng trốn tránh nữa, dù gì nó cũng chẳng phải là lỗi của cậu.
Viện trưởng Khúc
Viện trưởng Khúc
Nếu cậu càng trốn thì cậu chỉ chứng minh cho cô gái ấy là cậu là một tên hèn nhát thôi!
Tiêu Trì về đến cửa khách sạn rồi nói.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Mình sẽ đối mặt với cô ấy!
Nhưng khi vào bên trong thì anh không thấy Hề Nguyệt Dao trên ghế sảnh chờ nữa.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
...
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Cô ấy...đâu mất rồi?
Anh chán nản đi lên phòng của mình, thì anh nhìn thấy cô đang đứng ở trước cửa phòng của anh.
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Tiểu...Hề...(bất ngờ)
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
(bất ngờ khi nhìn thấy anh)
Hề Nguyệt Dao đứng lên và nhanh chân đi đến chỗ anh, Tiêu Trì nhắm mắt lại chấp nhận cú tát thì anh thấy cô vươn tay ra.
NovelToon
Anh thấy cô bật khóc trong lòng anh.
NovelToon
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Tiểu Hề...? (bất ngờ)
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
Hức...huhu tên khốn này đừng đi đâu nữa...
Tiêu Trì
Tiêu Trì
....
Tiêu Trì ôm chầm lấy Nguyệt Dao rồi nói. Thuận thế hai tay cô quàng ra sau rồi vùi mặt vào giữa cánh áo anh.
NovelToon
Tiêu Trì
Tiêu Trì
Tiểu Hề mình xin lỗi...
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
Hức...huhu...
Bỗng bàn tay của cô vươn tới bắt cằm Tiêu Trì xuống và một nụ hôn từ cô xuất hiện trên môi anh. Nước mắt cô rơi lã chã không ngừng.
Anh hơi bất ngờ một chút rồi cũng đã đáp lại mạnh mẽ. Hề Nguyệt Dao đẩy anh muốn vào phòng anh, tay của Tiêu Trì linh hoạt lấy thẻ mở cửa ra.
CẠCH.
Cánh cửa đóng sầm lại.
Ở phía đằng xa.
Thì một kẻ bí ẩn đang quan sát họ từ nãy đến giờ chỉ cười khẩy.
???
???
Sắp...đến...rồi!
Rồi sau đó hắn biến mất.
Hết rồi.
Tác giả
Tác giả
Hi mn.
Tác giả
Tác giả
Nhớ để lại ý kiến nha.
Tác giả
Tác giả
Bye mn.
Hot

Comments

🍃 Gió• Anh Thùy

🍃 Gió• Anh Thùy

Ui... /Chuckle/

2025-06-29

0

Tần Thanh Yến

Tần Thanh Yến

okkkkkk

2025-06-26

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play