Làn gió nhẹ lùa qua mái tóc tạo cho Quang Anh cảm giác dễ chịu
Trưa hôm nay nắng không gắt, thêm bóng cây to lớn che phủ, càng khiến cậu chìm vào nhanh hơn.
Bỗng một đôi mắt long lanh lia lại gần cậu.
Bờ môi nhỏ xinh nở một nụ cười mờ ám.
CHÁT!
Nguyễn Quang Anh
Aaaaa, trời sập. // hét //
Cậu nhảy dựng lên, hét lớn.
Người vừa ra tay tàn độc lại cười hì hì.
Hoàng Đức Duy
Anh chịu dậy rồi hả?
Nguyễn Quang Anh
// ôm má // Sao em tát anh?
Hoàng Đức Duy
Đâu có, em gọi anh Quang Anh dậy hoy mò. //khuôn mặt ngây thơ vô số tội//
Trăm lần như một, Duy đưa cái mặt đó ra là Quang Anh bị mất nghị lực.
Nguyễn Quang Anh
Ừ em không tát anh.
Hoàng Đức Duy
Hì hì, đi chơi. // kéo tay //
Nhìn thấy nụ cười và câu nói quen thuộc, cậu không khỏi thấy lạnh sống lưng.
Duy chuẩn bị nghịch ngu rồi!
Nguyễn Quang Anh
Chơi cái gì…?
Hoàng Đức Duy
Hừm…
Hoàng Đức Duy
Con chó nhà cạnh bên trông khá dễ thương đó!
Quang Anh nghe đến từ “chó” liền hồi tưởng lại những lần trước.
Lần đầu Duy chọc chó.
Cậu và Duy vắt chân lên cổ chạy.
Rồi té sấp mặt.
Bị bầm nguyên tuần.
Lần thứ hai Duy chọc chó.
Vẫn bị dí.
Nhưng được cái … cậu bị trật mắt cá chân nên Duy cõng cậu chạy vèo vèo.
Hồn vía lên mây cậu xỉu luôn.
Khi tỉnh lại thấy Duy đang nằm vừa thắp nhang cho cậu vừa khóc.
Lần thứ ba Duy chọc chó.
Vẫn bị dí như thường.
Nhưng không phải chó dí.
Mà là chủ nhà cầm chổi lông gà rượt theo.
Được cái chủ nhà đi xe đạp, còn cậu với Duy chạy bộ.
Bữa đó hai đứa dính cảm, chạy vài vòng với chủ nhà về cô nhi viện là hết luôn.
Kết thúc hồi ức, mặt cậu xanh như tàu lá
Quay qua Duy mặt mày tươi rói.
Hoàng Đức Duy
Hửm? Quang Anh sao dạ?
Hoàng Đức Duy
Tiêu chảy hay gì mặt xanh mét giống cái bánh hôm qua Duy ăn trộm ghê.
Hoàng Đức Duy
Hì hì. // nựng má cậu //
Nguyễn Quang Anh
Hổng ấy mình đi về nha Duy.
Hoàng Đức Duy
Đến đây rồi, về là về thế nào.
Cậu nhìn lên phía trước, là hàng rào của ngôi nhà có con chó mà Duy để mắt.
Hoàng Đức Duy
Quang Anh cõng Duy qua đi, rồi Quang Anh về. // phụng phịu //
Nguyễn Quang Anh
Thôi, Quang Anh đi với Duy. Không về nữa.
Quang Anh vừa nhìn thấy khuôn mặt nhõng nhẽo của nhóc kia thì lòng như tan chảy, vội làm hài lòng người kia.
Dù biết trước để đánh đổi nụ cười của em thì nhận lại không chỉ một vết xước, mà còn là những điều khác khủng khiếp hơn, nhưng Quang Anh chắc chắn đã không hy sinh chính mình nếu như không nhìn thấy cái ánh mắt long lanh của Duy.
Và cậu rất chắc rằng Duy cố tình làm thế vì biết chắc rằng anh trai thân thiết của mình sẽ mãi mãi không thể chối từ những yêu cầu do em đưa ra.
Hoàng Đức Duy
Cõng em!! //phấn khởi//
Nguyễn Quang Anh
//im lặng làm theo không dám phàn nàn//
Duy trèo lên lưng Quang Anh, thuần thục bám vào thanh sắt, rồi leo qua, đáp xuống mặt đất nhẹ nhàng như thể đã làm chuyện này cả trăm lần.
Nhưng cú đáp đất nhẹ nhàng ấy đã đánh thức con chó đang ngủ trong sân.
Chó
Ẳn-
Chưa sủa dứt câu bé chó đã bị nện dép vào mồm.
Hoàng Đức Duy
Mày nín. // trừng mắt //
Chó
// im ru //
Lức này Quang Anh cũng đã tiếp đất an toàn.
Con chó thấy có người lạ định sủa.
Chưa kịp lấy hơi để sủa tiếp nó đã ăn thêm một dép vào mồm.
Hoàng Đức Duy
Tao kêu mày nín.
Chó
Ử ử. // liếc Duy //
Hoàng Đức Duy
Mày liếc xem, mày liếc lần nữa tao móc mắt mày.
Chó
// cụp mắt lại //
Hoàng Đức Duy
Ái chà, cây ổi nhìn ngon quá ha.
Duy ngoắc ngoắc Quang Anh lại.
Hoàng Đức Duy
Anh ui.
Hoàng Đức Duy
Canh con Kiki chết tiệt này cho em, em hái mấy trái ổi, hồi về anh em mình chấm miếng muối nhậu.
Nguyễn Quang Anh
Ừ em đi đi, coi chừng té.
Duy chạy nhanh lên cây ổi, đu lên đám cành cây sum xuê.
Cậu chuyền cành nhanh như sóc, chẳng mấy chốc cây ổi đã bị vặt trụi.
Quang Anh ở dưới vừa ngó Duy vừa canh con chó.
Chó
“ Hừm, cái mặt thấy ghét.”
Chó
// liếc Quang Anh //
Quang Anh nhìn thấy cái liếc xéo của con chó.
Cậu không nói gì, âm thầm ghim con chó.
Phịch.
Duy nhảy từ trên cao xuống áo đã cởi ra làm cái túi đựng.
Hoàng Đức Duy
Bắt nè, anh Quang Anh. // quăng túi ổi //
Nguyễn Quang Anh
// chụp lấy túi ổi //
Hoàng Đức Duy
Phù, hên là không có kiến.
Nguyễn Quang Anh
Duy nè!
Hoàng Đức Duy
Dạ?
Nguyễn Quang Anh
Hồi nãy em nói liếc là móc mắt đúng hông?
Hoàng Đức Duy
Ừm, đúng rồi. // gật đầu //
Con chó bỗng giật mình. Lúc nãy nó có liếc Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Con chó này liếc anh nè. Còn nhe răng doạ. // chỉ con chó //.
Chó
Ẳng!
Ý con chó muốn nói:
Chó
“ Xạo l**.”
Nguyễn Quang Anh
Đó em thấy chưa.
Hoàng Đức Duy
Á à, hoá ra mày chọn cái chết.
Duy đá nó một cái.
Hoàng Đức Duy
Tao nói móc mắt là mày xác định không thấy ánh mặt trời ngày mai rồi.
Con chó hoảng sợ, ai ngờ gặp thằng liều.
Đúng lúc đó, cô nhi viện vang lên tiếng chuông.
Hoàng Đức Duy
A! Tới giờ ăn trưa rồi anh Quang Anh. Đi về lẹ. // kéo tay cậu chạy //
Quang Anh chạy đi không quên lè lưỡi trêu con chó.
Con chó đã biết điều, không nói gì chỉ quay mông về chuồng.
Comments
Matcha latteee
đổi thành ảnh duck di hóa trang quàng tử đko🥺 mặc áo xanh í
2025-06-23
0
𝙻𝚒𝚞 𝚈𝚞ッ
Tiếng chát vang lên giòn tan khó cưỡng:)
2025-08-12
0
Gờ Hờ Con Zợ Của RHYDER⚡
Gọi dị đóa hả Duck Diii
2025-08-10
0