[Englot] Trọn Đời Gọi Em Hiền Thê

[Englot] Trọn Đời Gọi Em Hiền Thê

Chap 1 : Chạm mặt

Ở một làng quê bình yên nào đó, nắng mới vừa lên khỏi đê, lúa đang vào mùa cấy. Trà Ngọc là cô gái nghèo chăm chỉ, hôm nào cũng ra đồng thật sớm để cấy lúa thuê. Số nàng hẩm hiu, độ mười ba mười bốn thì cha mẹ mất, không anh em, không họ hàng, chỉ có chị em thân nhất là Mỹ Na.
Số Mỹ Na cũng không khá hơn là bao. Dù cha mẹ còn sống, nhưng cơm áo gạo tiền lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Bởi vì ở cái xứ này, nghèo thì muôn đời cứ nghèo, ngóc đầu lên không nổi.
Đen
Đen
Né ra né ra, tránh đường cho cô Ánh Pha!
Đoàn xe kéo chạy bon bon trên đê buổi sớm, hai ba người hầu chạy trước đầu xe để mở đường. Ai không tránh kịp là bị đẩy ngã như chơi.
Người xui xẻo hôm nay lại là Mỹ Na, chưa kịp né thì đã bị đẩy nhào xuống rãnh nước, người ngợm ướt nhem từ đầu đến chân.
Trà Ngọc hớt hải chạy tới kéo Mỹ Na dậy, vừa làm vừa rủa thầm cái lũ cậy quyền thế.
Âu Trà Ngọc
Âu Trà Ngọc
Chị Na có sao không?
Di Mỹ Na
Di Mỹ Na
Không sao, lát nữa cũng xuống ruộng dơ vậy hà, kệ đi
Âu Trà Ngọc
Âu Trà Ngọc
Cái người đó là ai mà hống hách dữ vậy chị? Em thấy mấy bận rồi, đi tới đâu là tụi bầy hạ đẩy ngã người ta tới đó
Di Mỹ Na
Di Mỹ Na
Nghe nói là con ông Hoa trên Sài Thành mới về, ngang ngược dữ lắm. Em tốt nhất đừng dính dáng tới cổ kẻo khổ thân
Âu Trà Ngọc
Âu Trà Ngọc
Lại là nhà ông Hoa hả... Đúng là quân tàn ác. Chị cứ chờ xem, sớm muộn gì nhà đó cũng bị quả báo thôi
Mỹ Na nghe mà lạnh sống lưng, sợ có ai vô tình nghe được rồi mách lại với nhà họ Hoa thì có ngày Trà Ngọc đi không về.
Di Mỹ Na
Di Mỹ Na
Em ghét cũng nên để trong bụng thôi. Nói ra có người nghe là khổ đó
Trà Ngọc tức lắm, trong lòng vẫn không nguôi. Cái bọn giàu có mà cậy quyền cậy thế, chà đạp lên người nghèo, nàng ghét nhất.
Đoàn xe của con gái ông Hoa vẫn đi nghênh ngang khắp làng. Dù chỉ là xe kéo, nhưng ai nấy đều vội vã né sang hai bên đường. Vì người trên xe là Ánh Pha – chỉ cần khiến cô ta không hài lòng là có thể ăn roi, nằm liệt giường cả tuần, nặng thì còn mất ngón tay, ngón chân.
____________
Hôm nay, Ánh Pha đi thu tiền đất. Ghé tới nhà nào là nhà đó khóc lóc, van xin. Giá đất thì cao ngất ngưởng, mùa trước lại thất thu, nhưng ai không nộp đủ tiền đất thì cũng đừng mong sống yên.
Cả buổi sáng ngồi trên xe, Ánh Pha vẫn chăm chăm vào sổ sách, mặt cau có.
Hoa Ánh Pha
Hoa Ánh Pha
Còn một nhà chưa ghé
Đen
Đen
Dạ thưa cô, trời cũng trưa rồi, mình về đi cô, ngày mai lại thu tiếp
Ánh Pha khẽ nhướn mày liếc mắt. Người hầu thấy ánh mắt đó thì im bặt.
Hoa Ánh Pha
Hoa Ánh Pha
Đi
Đám người hầu lật đật kéo xe tới một ngôi nhà lá tồi tàn bên mé sông. Trùng hợp thay, đó là nhà của cô bé khờ khạo ở gần nhà Trà Ngọc.
Hai ông bà già trong nhà đang bệnh nặng cũng bị kéo ra ngoài. Cả ba người quỳ mọp xuống đất, lạy như tế sao.
Hoa Ánh Pha
Hoa Ánh Pha
Tiền đất mùa này cộng với mùa trước là bốn trăm bạc. Mau đưa tiền đây
Bà
Lạy cô, lúa mùa rồi bị phá hết, còn bị cướp. Hai thân già đau bệnh không có tiền chữa, mong cô thương tình cho nhà tôi khất vài tháng…
Chưa nói hết câu, Ánh Pha đã vung roi đánh tới. Đôi mắt vô tình, hàng lông mày sắc như dao khiến ai nhìn cũng lạnh người.
Hoa Ánh Pha
Hoa Ánh Pha
Một là trả nợ, hai là tao đốt cái chòi rách này
Bà
Lạy cô, nhà tôi chỉ có cái mái lá để trú mưa nắng, cô đốt rồi chúng tôi biết ở đâu mà sống...
Hoa Ánh Pha
Hoa Ánh Pha
Tao không cần biết. Bây đâu, đem lửa tới đây!
Người hầu mang tới một ngọn đuốc. Dù nhà kia khóc lóc van xin, Ánh Pha vẫn thản nhiên châm lửa.
Lửa cháy bừng bừng, khói đen nghi ngút. Ánh Pha đứng cười khoái chí, như thể đang ngắm pháo hoa.
Trà Ngọc vừa về từ đồng, thấy nhà cửa cô bé khờ bị đốt, lòng sục sôi căm giận.
Ngọn lửa cháy rừng rực, bọn người kia thì đứng cười. Nàng không chịu được nữa, chạy vào nhà lấy cây rựa.
Mỹ Na hoảng hốt giữ nàng lại. Nàng mà xông lên là chỉ có chết.
Âu Trà Ngọc
Âu Trà Ngọc
Na bỏ em ra!
Di Mỹ Na
Di Mỹ Na
Ngọc, em bình tĩnh lại! Em không làm gì được tụi nó đâu!
Âu Trà Ngọc
Âu Trà Ngọc
Chẳng lẽ cứ cúi đầu sống mà bị người ta ức hiếp vậy sao hả chị?
Mỹ Na cố giằng lấy cây rựa. Trà Ngọc tức điên, mất rựa rồi lại chụp lấy cái xô, lao xuống sông múc nước.
Mỹ Na tưởng nàng tính dập lửa, chỉ lắc đầu ngán ngẩm. Lửa lớn như vầy thì dập cái gì cho nổi?
Di Mỹ Na
Di Mỹ Na
Ngọc ơi, thôi đi mà!
Nhưng Trà Ngọc đâu có nghe. Xách xô nước nặng trịch, nàng bước phăm phăm tới. Rồi Àooo – nguyên xô nước tạt thẳng vào người Ánh Pha.
Cả đám người hầu chết lặng. Không ai dám thở mạnh. Dám làm vậy với Ánh Pha? Nó tới số rồi.
Ánh Pha vuốt mặt ướt, lạnh lùng ngẩng lên. Nhìn thấy Trà Ngọc – cô gái nhỏ, mặt mũi còn dính bùn – cô ta lại khựng một chút.
Mỹ Na chạy tới kéo Trà Ngọc nhưng nàng vẫn đứng đó, trừng mắt.
Âu Trà Ngọc
Âu Trà Ngọc
Trà Ngọc này từ nhỏ tới lớn chưa biết sợ là gì.
Hoa Ánh Pha
Hoa Ánh Pha
Đen, nó là con nhà ai?//lạnh giọng hỏi//
Đen
Đen
Dạ cô, nó tên Trà Ngọc, mồ côi cha mẹ, ở bên kia sông
Ánh Pha nghe vậy, chỉ bặm môi. Nếu là thường ngày, Trà Ngọc đã bị đánh gục hoặc ném xuống sông rồi.
Cô ta tiến tới gần, Trà Ngọc vẫn không lùi. Mắt chọi mắt, Ánh Pha khẽ nói
Hoa Ánh Pha
Hoa Ánh Pha
Nể tình mồ côi nên tha đó
Rồi Ánh Pha quay lưng lên xe, để lại bao ánh mắt ngơ ngác của người hầu phía sau.
Hot

Comments

u_me_englot_meenbabe

u_me_englot_meenbabe

Theo tui nghĩ đặt tên là Ánh Nga nghe nó sẽ hay hơn á bà

2025-06-19

0

𝘿𝘼𝘿𝘿𝙔~𝙆𝙀𝙉𝘿𝙕𝘼𝙄

𝘿𝘼𝘿𝘿𝙔~𝙆𝙀𝙉𝘿𝙕𝘼𝙄

cái tên ba vs má..

2025-06-19

0

tn.

tn.

đề nghị ra thêm 1 chap nữa,đây là mệnh lệnh!!

2025-06-19

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play