[ BJYX ] Chỉ Một Mình Em Biết…
Chương 3
Trời chưa sáng hẳn. Căn bếp nhỏ trong góc nhà vẫn chìm trong bóng tối dịu nhẹ
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Cháo... nấu sao ta...
Cậu bé đứng lóng ngóng trước bếp gas. Tay cầm gói gạo mới bóc, nhìn chiếc nồi với ánh mắt căng thẳng như đang làm nhiệm vụ tối mật
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Anh hay nấu kiểu gì nhỉ... hôm qua thấy có cho ít muối...
Cậu cẩn thận đong từng muỗng gạo. Nước sôi làm mờ mắt kính bếp, nhưng cậu không rời tay. Lâu lâu lại thổi nhẹ mặt nước, gạt bọt
Mùi cháo nóng dần lan ra – không phải quá thơm, nhưng là mùi của cố gắng.
Khi Tiêu Chiến bước ra khỏi phòng, đồng hồ mới chỉ 6h20 sáng. Anh ngạc nhiên khi thấy bóng dáng nhỏ đang ngồi gập người dưới bàn bếp
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Sao dậy sớm vậy
Nhất Bác bật dậy, mặt hơi hoảng. Cậu đứng chắn ngay trước bàn ăn
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Không có gì... Em chỉ... em nấu bữa sáng
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Không biết có ăn được không... Em nấu đại...
Tiêu Chiến bước lại, mở nắp nồi. Hơi nóng bốc lên, mùi cháo đơn giản nhưng dễ chịu. Không cháy, không sống. Chỉ hơi đặc
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Là em tự làm?
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Em dậy từ 5 giờ. Muốn nấu cho anh một bữa đầu tiên...
Tiêu Chiến nhìn cậu bé trước mặt. Áo phông rộng gần như che hết đôi vai nhỏ. Mắt đỏ hoe vì mệt, nhưng vẫn ánh lên chút mong chờ.
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Anh ăn thử nhé?
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
…Ừ
Tiêu Chiến ngồi xuống bàn. Cậu múc cháo, tay run run, đặt trước mặt anh. Nhìn từng thìa cháo anh ăn, cậu im lặng như đang chờ tuyên án.
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Hơi đặc, nhưng ấm bụng. Cũng khá ngon
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Thật không?
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Ừ. Có điều... //vươn tay, xoa đầu cậu//
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Lần sau đừng dậy sớm quá. Anh không muốn em mệt.
Vương Nhất Bác khẽ gật đầu. Nhưng trong lòng lại dậy lên cảm giác rất lạ – rất ấm
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Em không mệt. Em vui mà
Sau bữa sáng, Tiêu Chiến rửa chén. Nhất Bác đứng phía sau, nhìn theo bóng lưng ấy thật lâu
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Chỉ cần được nhìn anh... mỗi sáng. Vậy là đủ rồi
Comments