[ BJYX ] Chỉ Một Mình Em Biết…
Chương 1
Mưa lớn. Cơn mưa kéo dài ba ngày chưa dứt, trắng xóa núi đồi vùng quê heo hút
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Tôi tìm một đứa bé... khoảng mười tuổi. Cậu bé có đôi mắt rất sâu... sáng nay bà có thấy nó không?
Bà lão rút chiếc khăn ướt trong túi áo, lau mặt, chỉ tay về phía sau nhà
Tùm mẹ lum nhân vật
Bà lão : Nó trốn ra rừng rồi. Sáng giờ chưa thấy quay lại...
Tiêu Chiến ngước nhìn rừng cây tối om phía xa. Lặng vài giây, anh gật đầu.
Không nói gì thêm, anh sải bước về phía bìa rừng, mặc cho mưa xối lên vai áo
Trên tảng đá ướt lạnh, giữa rìa rừng, một dáng người nhỏ đang ngồi im lìm. Tay chân co lại, trán tựa lên đầu gối.
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Lại trốn ở đây. Em tính ngồi trong mưa tới khi nào?
Đứa trẻ không đáp. Chỉ siết chặt hai tay. Mái tóc đen dính bết vào trán, áo mỏng đã ướt đẫm.
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Tên em là gì?
Cậu bé khẽ ngẩng đầu. Đôi mắt thâm quầng, nhưng vẫn không có nước mắt
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Vương... Nhất Bác
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Vương Nhất Bác?
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Sao lại bỏ chạy?
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Không muốn ai đem em đi. Ai cũng đem em đi rồi bỏ lại
Tiêu Chiến hơi sững người. Anh quỳ xuống ngang tầm mắt, nhẹ giọng hơn
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Anh không phải người như vậy
Vương Nhất Bác nhìn anh chăm chăm. Im lặng hồi lâu mới thì thầm
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Nếu em không nghe lời, anh có bỏ em không?
Tiêu Chiến /23 tuổi/
…Không
Anh giơ tay ra. Lần này, cậu bé chần chừ một chút rồi đặt bàn tay nhỏ vào lòng bàn tay anh
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Đi thôi. Về nhà với anh
Trong xe, Vương Nhất Bác ngồi im, quấn kín người trong áo khoác của Tiêu Chiến
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Có đói không?
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Không
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Muốn ăn gì?
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
Không cần. Em không thích ăn
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Thích cái gì?
Cậu bé ngập ngừng một chút.
Vương Nhất Bác /10 tuổi/
…Thích được ở cạnh anh
Tiêu Chiến không nói gì. Bàn tay anh khẽ siết vô lăng. Một cảm giác kỳ lạ len vào tim: hơi ấm mong manh, nhưng đầy khẩn thiết
Tiêu Chiến /23 tuổi/
Ừ. Vậy thì ở bên anh. Từ giờ, anh sẽ là người cuối cùng đem em đi – và không bao giờ bỏ lại.
Comments