Người không thuộc về thế giới này

Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chuẩn bị đi.
Quang Anh nói ngắn gọn khi thấy Đức Duy bước vào phòng làm việc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ ???/ chớp mắt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tiệc tiếp khách. 19h. Mặc vest. Đừng chọn màu sặc sỡ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Tôi được đi cùng sao?/Duy hỏi lại, hơi nhướng mày/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sợ mất mặt à ?
Quang Anh không trả lời. Nhưng ánh mắt lướt qua người cậu như thể đang đánh giá xem… có thể mang đi được hay không.
-------------
18h50 – Sảnh khách sạn Emerald
Đức Duy đứng cạnh Quang Anh, tay giữ ly nước chanh, mắt đảo quanh căn phòng toàn vest đắt tiền và ánh đèn vàng ấm. Cậu khẽ rút tay áo vest ra một chút, cảm giác lạ lẫm. Bộ này trợ lý Quang Anh chuẩn bị, vừa khít, còn thơm mùi mới.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu căng thẳng?/ không nhìn cậu)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không. Tôi chỉ đang kiểm tra xem mình có bị hóa thành tượng sáp không thôi. /quay sang cười nhẹ, ánh mắt có chút nghịch ngợm./
Quang Anh nhìn sang — trong thoáng chốc, ánh đèn chiếu lên gò má Duy, làm bật lên nụ cười ấy. Không phòng bị, không gồng lên. Tự nhiên đến mức… không thuộc về nơi đầy dối trá này
-------------
Một vài đối tác đến gần. Duy cúi đầu chào, cười lễ phép. Có người hỏi
Hoàng Nguyên
Hoàng Nguyên
Cậu nhân viên mới à ? Làm chức vụ gì thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi là con nợ được anh Quang Anh nuôi. Nhưng bản chất thì làm trợ lý ạ./ cười/
Mọi người bật cười. Không khí hoá nhẹ nhàng. Duy biết cách nói vừa đủ để hoá giải sự nghiêm túc của Quang Anh, mà không khiến anh mất mặt.
----------
22:13 – Trên xe về
Quang Anh ngồi yên lặng. Đức Duy cũng không nói. Nhưng rồi bất ngờ…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cười với người khác nhiều hơn với tôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Quay sang, ngạc nhiên/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi tưởng anh không quan tâm mấy thứ đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không quan tâm không có nghĩa là không nhận ra.
Duy nhìn anh, môi cong cong
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy lần sau tôi sẽ dành một nụ cười đặc biệt cho anh. Loại… trả góp mỗi ngày một chút.
Quang Anh liếc sang. Nhưng không phản bác. Chỉ thở ra thật khẽ.
----------
Tối hôm đó, Duy nằm dài trên giường, mở tin nhắn nội bộ, gõ một dòng rồi lại xoá. Cuối cùng, cậu gửi:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn… vì đã để tôi đi cùng
Không có phản hồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ nhíu mày/
Nhưng 5 phút sau, có người đặt lịch làm việc cho ngày mai. Và dưới mục ghi chú:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chọn loại cà phê mà cậu thích. Tôi uống được.
End
-----------

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play