[Doogem] Mặt Trăng Và Mặt Trời
Chap 2
Huỳnh Hoàng Hùng
//đi trên hành lang//
Hoàng Đức Duy
//đi cạnh em//
Hoàng Đức Duy
Phòng giáo viên nằm cùng hướng đi với canteen nên..
Đỗ Hải Đăng
Tao chịu mày luôn đấy
Nguyễn Quang Anh
Quên tí gì căng bạn
Đỗ Hải Đăng
Có điện thoại thôi cũng quên
Đỗ Hải Đăng
Trong giờ còn chơi điện thoại cơ
Nguyễn Quang Anh
Im đi sủa nhiều
Đỗ Hải Đăng
Không có mắt à?
Huỳnh Hoàng Hùng
Có, nhưng không có thói quen tránh người vô dụng
Huỳnh Hoàng Hùng
Rõ là cậu đụng trúng tôi cơ mà
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi không thích chứng minh với những người chẳng bao giờ chịu nhận sai
Hoàng Đức Duy
Thui.. anh ơi đi đi, em xin lỗi ạ
Huỳnh Hoàng Hùng
Việc gì phải xin lỗi?
Hoàng Đức Duy
Thôi mà//kéo tay em đi//
Huỳnh Hoàng Hùng
Sao thế?? Để anh nói cho cậu ta-
Hoàng Đức Duy
Thôi mà, đừng để chuyện bé xé ra to chứ
Huỳnh Hoàng Hùng
Nhưng anh tứcc
Hoàng Đức Duy
Một điều nhịn chín điều lành mà anh
Huỳnh Hoàng Hùng
Thôi mình đi tiếp đi
Đỗ Hải Đăng
Láo thật..//nắm chặt tay//
Đỗ Hải Đăng
"Được rồi, mày cứ chờ đấy"
Nguyễn Quang Anh
//liếc quá// Ê bị cứng họng hả?
Nguyễn Quang Anh
Ai biểu nó nói đúng quá chi
Nguyễn Quang Anh
//nhìn theo bóng em bước xa//
Đỗ Hải Đăng
Câm m.ẹ mồm vào
Đỗ Hải Đăng
Còn lâu mới có chuyện ấy
Đỗ Hải Đăng
Tao chỉ đang nghĩ cách trả thù thôi
Nguyễn Quang Anh
Ờ.. mà công nhận, con út họ Hoàng..
Đỗ Hải Đăng
Bớt ngáo lại dùm tao cái đi
Hồ Nhật Hạ
Đăngg//chạy lại//
Hồ Nhật Hạ
Em tìm anh nãy giờ
Hồ Nhật Hạ
Sao anh cứ để em tìm anh hoài à
Đỗ Hải Đăng
Mình xuống canteen ha
Đỗ Hải Đăng
Mày về lớp lấy đi bọn tao xuống trước
Đỗ Hải Đăng
Tao với Hạ xuống trước nhá thằng Rhy
Nguyễn Quang Anh
//đi sau//
Hoàng Đức Duy
E-em-em tìm anh Hùng a..
Nguyễn Quang Anh
//bước đi//
Nhân vật phụ
:Duy hả em? Vào đi, Hùng ở trỏng đó
Hoàng Đức Duy
Dạ em cảm ơn//chạy vào//
Hoàng Đức Duy
Em ngồi với em ngồi vớii
Huỳnh Hoàng Hùng
//ngồi dịch vào// Nè ngồi đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh ra cổng chờ em nha Duy
Huỳnh Hoàng Hùng
//rời đi//
Hoàng Đức Duy
//quay vào//
Nguyễn Quang Anh
//ngó vào//
Nhân vật phụ
:A- Anh tìm ai ạ?
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Nhân vật phụ
:Duy ơi, có người tìm cậu nè
Hoàng Đức Duy
//quay ra// Ai zạ?
Hoàng Đức Duy
Anh tìm em ạ?
Hoàng Đức Duy
Có việc gì không ạ?
Nguyễn Quang Anh
Có thì mới tìm chứ?
Hoàng Đức Duy
Ch-chuyện gì ạ..?
Nguyễn Quang Anh
Cho anh xin in4
Nguyễn Quang Anh
Còn phải nói lại à!?
Hoàng Đức Duy
A-À dạ không ạ//giơ ra// Đây ạ
Đỗ Hải Đăng
Sao lâu vậy trời, em ở đây chờ anh vào xem thằng kia thế nào
Vô tình, khoảnh khắc hắn bước chân gần đến cổng lại đối diện với em đang đứng để chờ cậu
Đỗ Hải Đăng
Chà, cổng trường không phải chỗ thích hợp để dựng tượng đâu à
Đỗ Hải Đăng
Tưởng đợi người yêu hoá ra lại đợi bạn
Huỳnh Hoàng Hùng
Ít ra tôi còn có người để đợi, còn cậu, quay lại vì quên đồ hay gây chuyện?
Đỗ Hải Đăng
Nếu tôi nói quay lại vì chán, không có ai để trêu chọc thì sao?
Huỳnh Hoàng Hùng
Chọc tôi à? Tiếc là tôi lại không phải kiểu người thích phản ứng lại với những thứ gây tiếng động như muỗi
Đỗ Hải Đăng
Cậu khôn miệng đấy, nhưng khôn thì nhớ đừng đứng trước mặt tôi quá lâu, mắt tôi vốn không quen nhìn những thứ chướng tai gai mắt, cụ thể là cậu
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy thì tránh xa tôi ra, tôi không có thói quen nhường đường cho người tưởng mình là cái rốn của vũ trụ đâu
Đỗ Hải Đăng
Càng to mồm, càng dễ lộ điểm yếu. Muốn sống yên, học cách ngậm miệng đúng lúc đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi không sống để yên, tôi sống để đúng. Còn anh thì cứ quen với việc người khác cúi đầu nên thấy thẳng lưng cũng gọi là ồn
Đỗ Hải Đăng
Thẳng lưng mà không biết cúi đầu đúng lúc, không được gọi là khí phách, mà gọi là ngu muội
Huỳnh Hoàng Hùng
Có lẽ cậu nói đúng. Nhưng ít nhất, tôi còn đủ tự trọng để cúi đầu trước lẽ phải, chứ không phải cúi đầu trước quyền lực rỗng
Đỗ Hải Đăng
Lẽ phải à? Thứ đó nghe hay trên sách vở thôi. Còn ở đây quyền lực rỗng mà cậu khinh thường, lại là thứ khiến đám đông im lặng và tiếc cho cậu tôi lại đang cầm nó
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu không khiến người ta phục mà cậu chỉ khiến họ im. Im vì sợ. Vậy nên chỉ cần một người dám nói là cả sự im lặng của cậu sẽ sụp đổ
Đỗ Hải Đăng
Ồ, vậy thì cậu lên tiếng đi! Gây tiếng vang đi nào!
Đỗ Hải Đăng
Rồi hãy nhìn xem, cậu đứng đuo-
Nguyễn Quang Anh
Đăng//bước đến//
Nguyễn Quang Anh
Ủa.. tao làm gì à?
Đỗ Hải Đăng
Mày đang làm đấy
Hoàng Đức Duy
//chạy đến khoác vai Hùng// Đi thôi anh ơi, em đói rồii
Huỳnh Hoàng Hùng
Được, đi thôi
Huỳnh Hoàng Hùng
Quyền lực không nằm ở việc khiến người khác cúi đầu mà là ở chỗ khi mình ngẩng lên, họ chọn đứng cạnh
Huỳnh Hoàng Hùng
Tiếc cái là.. cậu chỉ quen nhìn từ trên xuống, nên chẳng biết ai thật sự còn ở lại dưới chân mình
Huỳnh Hoàng Hùng
//bước đi//
Hoàng Đức Duy
Vụ gì vậy ạ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Không có gì đâu, chúng ta đi ăn
Nguyễn Quang Anh
Vụ gì vậy mày?
Đỗ Hải Đăng
Tao đang cãi với nó mày đến làm cái đ** gìi??
Đỗ Hải Đăng
Đi ăn nhanh con m* mày lên
Vô tình, năm người lại vô cùng một quán ăn
Nguyễn Quang Anh
Thôi ăn quán này đi, trưa nắng rồi tao không muốn đi nữa
Đỗ Hải Đăng
Mày xem còn mỗi một bàn, mà lại còn là bàn cạnh..
Nguyễn Quang Anh
//ngồi vào//
Đỗ Hải Đăng
Chịu mày luôn//ngồi xuống//
Hồ Nhật Hạ
//ngồi cạnh anh//
Đỗ Hải Đăng
//nhìn menu// Lạ thật, mấy người hay nói đạo lí thường chọn mấy chỗ sáng sủa, sạch sẽ như này
Đỗ Hải Đăng
Chắc để soi lại mình dễ hơn, hoặc để giả vờ mình trong suốt
Huỳnh Hoàng Hùng
//đặt cốc nước xuống bàn, mắt nhìn xuống//Hoặc cũng có thể là vì họ chẳng quen với mấy chỗ tối tăm, nơi người ta quen giấu mình sau ánh đèn mờ và danh xưng rỗng ruột
Đỗ Hải Đăng
//nhìn lên hắn// Ồ, nói như thể mình sống thật lắm ấy nhỉ! Nhưng mà, giả tạo mà tin mình đúng, vẫn là giả tạo thôi
Huỳnh Hoàng Hùng
Thật hay không không cần nói to. Cứ nhìn xem ai dám sống một mình, không cần đám đông gật đầu mà vẫn đứng thẳng//không đổi tư thế//
Đỗ Hải Đăng
Đứng thẳng, nhưng lẻ loi thì chỉ là cái cọc mục giữa đồng trống
Nguyễn Quang Anh
"Mắc gì nhìn tao thằng l** này??"
Huỳnh Hoàng Hùng
Còn dựa vào đám đông để không đổ thì cũng chỉ là tượng rỗng chờ ngày đổ mà thôi
Đỗ Hải Đăng
Tượng rỗng mà khiến đám đông phải ngẩng đầu, vẫn hơn khối người nguyên vẹn những chẳng ai buồn liếc. Chi ít, tôi biết mình được nhìn
Huỳnh Hoàng Hùng
Ánh nhìn không chứng minh được giá trị
Huỳnh Hoàng Hùng
Có những thứ người ta nhìn chỉ để tránh dẫm phải chứ không phải vì tôn trọng
Đỗ Hải Đăng
Cậu hay nhắc đến giá trị, nghe đẹp đấy, nhưng có vẻ cậu đã quên mất
Đỗ Hải Đăng
Giá trị mà không đi kèm sức nặng thì cũng chỉ là giấy dán tường, nhìn cho vui chứ không chống nổi mưa gió
Huỳnh Hoàng Hùng
Người cầm cán mà cứ sợ thứ dán tường thì không biết mưa gió kia là thật hay chỉ là trong đầu cậu dựng lên
Nhân vật phụ
Nhân viên: Xin thất lễ, mọi người gọi món gì ạ?
Nguyễn Quang Anh
Cho bọn tôi mấy món đơn giản là được, đơn giản nhưng phải ngon
Nguyễn Quang Anh
Bao nhiêu cũng trả, đừng làm phiền họ
Nhân vật phụ
Nhân viên: Dạ
Đỗ Hải Đăng
Cậu thích chơi chữ, nhưng lại quên luật chơi
Đỗ Hải Đăng
Ở đây chữ nghĩa không cứu được ai khi đến lúc phải chọn đứng yên hay nằm xuống
Huỳnh Hoàng Hùng
Vấn đề là tôi không chọn đứng, tôi sinh ra đã đứng
Huỳnh Hoàng Hùng
Còn anh không có đám đông nâng lên, thì đứng nổi bao lâu đây?
Một khoảng không im lặng giữa hai người.m
Hoàng Đức Duy
Nãy giờ anh nói gì vậy ạ?
Hồ Nhật Hạ
Anh nói chuyện với ai thế Đăng?
Hồ Nhật Hạ
Em, anh Rhy, còn ai nữa??
Hoàng Đức Duy
Sao anh không ăn ạ??
Hoàng Đức Duy
Đồ ăn nguội là không ngon đâu
Comments