Chap 3[Có những thứ tưởng như một trò đùa]

/.../ = Hành động *...* = Suy nghĩ '...' = Lẩm bẩm, nói nhỏ (x) :Tin nhắn chưa gửi [...] :Link, ảnh hoặc vị trí hiện tại _> :Trả lời cmt ....(Tên nhóm) :Đoạn chat trong nhóm ______________ : Cắt đoạn
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Tới đây, nằm kế anh
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Toàn nhìn thằng nhóc bằng nửa con mắt, nhướng mày, miệng nhếch lên một khoảng. Tay còn đập đập chỗ kế bên mình nhụ ý muốn ai đó nằm xuống.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Biến thái quá đi..
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Gì??
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Ơ thôi.. em nằm xuống ngay
Giọng anh chỉ vừa gắt lên, cậu ấp úng mò mẫn tới chỗ được chỉ định, tay hơi run khi đặt trên giường. Rụt rè nằm cách xa anh một cánh tay, cậu sợ không dám tiếp xúc cơ thể quá gần, sợ sẽ phá giấc ngủ của ai đó.
Thấy vậy Toàn cau mày, chẳng nói chẳng rằng, kéo cậu vào ôm như gối. Bàn tay xoa xoa mái đầu đen rối như tổ quạ của thằng nhóc, thản nhiên chìm vào giấc ngủ chẳng phí một giây.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Đ..đừng- nghẹt thở..
Nghe tiếng thở phì phò trên mái đầu của cậu, Bigshark bất giác im bật, cơ thể cứng đờ không nhúc nhích nổi. Da thịt bổng dưng nóng rang, mùi nước xả vải của quần áo lẫn hương hoa nhài từ cơ thể anh, nó dễ chịu đến mức cậu không tin vào thực tại.
Chỉ vừa gặp nhau ít phút, trong khi hôm qua cậu vừa bị đánh thừa sống thiếu chết ngoài chợ, còn vật vã moi từng chiếc thùng rác để tìm hộp cơm thừa bị người ta bỏ lại. Lang thang ngoài đầu ngõ chỉ để mua thêm rượu cho thằng cha chó chết kia.
Thế mà chớp mắt đã nằm an phận trong lòng của một đàn anh lớn hơn cậu nhiều tuổi, nhận được sự ấm áp cậu chưa từng dám mơ, cũng không dám nhận, thế nhưng có muốn trốn tránh cũng không được. Cậu không muốn phá đi giấc ngủ của người kia, quần thâm mắt vừa nhìn đã biết nhiều ngày không được nghỉ ngơi, trẻ con thấy có thể bỏ chạy tám dặm.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*Chắc hẳn anh ấy đã mệt lắm..*
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*Anh ấy dùng loại sữa tắm gì thế nhỉ? Thơm quá..*
Trong vô thức, cậu dụi đầu vào lòng anh, hít lấy hít để thứ hương thơm mê mẫn bao thiếu nữ, thậm chí có thể gây nghiện nếu ngửi quá nhiều. Vẻ nam tính của anh thực sự rất thu hút, nhất là đối với một đứa trẻ mới lớn như cậu.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*Cái ảo mộng này đẹp quá.. nếu cứ mãi đắm chìm vào nó, mình khó lòng mà thoát ra được*
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*phải mau chóng bỏ trốn..*
7:12 AM
Mặt trời vươn mình toả nắng ban mai, để những ánh vàng nhảy nhót thành hàng trên khung cửa sổ. Lấp ló làm ửng hồng sắc xuân trên khuôn mặt nhỏ bé, đôi lông mi dài khẽ động đậy.
Chưa kịp hoàn hồn Bigshark đã bật dậy, sợ hãi vuốt mặt nhìn xung quanh.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*Chết rồi!! Mình lỡ ngủ quên lúc nào không hay aaaa*
Đây là lần đầu tiên cậu ngủ ngon đến vậy sau bao năm bị hành xác, vật vã chống chọi một mình khiến cậu đã quên mất một giấc ngủ trọn vẹn là thế nào. Cứ một ngày mới tỉnh dậy, cậu phải nhanh chóng hoàn thành hết thảy những công việc được giao để đổi lại chút thức ăn thừa gã đàn ông đem về. Đi học bằng tiền trợ cấp của chính phủ lẫn suất học sinh nghèo duy nhất của trường tặng cho.
Cậu chịu đựng nhiều như vậy, cũng chính là bổn phận báo hiếu mà mẹ đã dặn trước khi bỏ đi. Cậu đã hy vọng rằng khi bản thân làm tốt những thứ đó, mẹ sẽ trở lại mà đón cậu đi cùng.
Nhưng đời người làm gì đẹp đến thế..
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*phải mau chóng rời khỏi đây thôi..*
Tay nắm cửa chưa kịp để cậu chạm tới, nó đã tự động mở ra theo hướng ngược lại. Một người phụ nữ trung niên bước vào, trên tay còn là phần cà ri còn nóng hổi. Cậu chưa kịp phản ứng, cô ấy đã nhanh nhẹn lên tiếng trước.
Mẹ Toàn
Mẹ Toàn
Con bị thằng Toàn bắt cóc vào đây à?
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*gần đúng?..*
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Mẹ à.. mẹ đừng có nghĩ xấu cho con thế chứ
Từ nhà vệ sinh, Toàn bước ra với nửa thân trên trần trụi không mảnh vải, chỉ đơn điệu một chiếc khăn tắm cỡ nhỏ vắt ngang trên cổ cùng quả đầu ướt nhẹp còn nhỏ giọt ít nước xuống nền đất.
Bigshark đứng kế bên chỉ thầm nuốt nước bọt, quay mặt đi chỗ khác để che đi đôi tai ửng đỏ.
Mẹ Toàn
Mẹ Toàn
Coi con kìa, mặc đồ vào!
Mẹ Toàn
Mẹ Toàn
Có trẻ con ở nhà mà cứ thong nhong như biến thái, thằng bé mà khóc mẹ lại đánh cho
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
*Hôm qua chắc cũng hơn cả lít nước mắt rồi*
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
*Nhưng đáng yêu quá, muốn trêu tiếp ghê*
Mẹ Toàn
Mẹ Toàn
Toàn!
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Hầy biết mà biết mà
Nói rồi cô chống tay ngồi khuỵ xuống trước mặt cậu, Gen nhà này từ mẹ đến con đều cao đến há hốc. Chẳng bù cho cậu, dù đã 14 rồi nhưng trông cứ như mấy đứa nhóc vừa lên cấp 2.
Giọng nói khi nãy còn hung hăng của bậc phụ huynh, giờ lại dịu giọng hướng ánh mắt lo lắng nhìn cậu.
Mẹ Toàn
Mẹ Toàn
Xin lỗi nếu làm con sợ, thằng Toàn có kể cô nghe chuyện của con rồi. Cứ yên tâm mà ở lại đây đi, gã hàng xóm đó không dám béng mãn đến đây đâu.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Dạ?
Mẹ Toàn
Mẹ Toàn
Mà thôi, nói nhiều sợ con không hiểu. Nên thôi đi cùng cô đi ăn sáng nhé?
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Ơ.. n-nhưng mà..
Chưa kịp cất lời, mẹ Toàn đã vui vẻ đi chuẩn bị đồ, phấn khởi như vừa được cho vàng. Cậu thì đứng đó ngơ ngác một lúc lâu, khiến Toàn cũng phải phì cười bất lực.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đừng lo, mẹ anh thường quá khích khi thấy trẻ con
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Nhưng chưa đứa trẻ nào dám ghét bà ấy đâu, nên nhóc cứ yên tâm
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*ra là bệnh cuồng bé trai lây nhiễm được..*
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Nhưng mẹ anh có phải bị lão hoá ngược không? Em thấy cô ấy rất trẻ đấy ạ
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Haha, nói đúng hơn là tâm hồn bà ấy bị kẹt lại ở độ tuổi đôi mươi dù bản thân đã 45 rồi
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
T-Thật sao?
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Ừm, nó dẫn đến nhiều hệ luỵ lắm, ví dụ như ngủ nhiều hơn người thường, mất trí nhớ, thiếu máu và chất trong cơ thể phân tán không đều
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đó cũng là lí do đêm qua dù ta phát ra nhiều tiếng động lớn mà mẹ anh vẫn không thức giấc đấy
Cậu đờ đẫn nhìn anh, đôi mắt chua sót nheo lại. Nếu nhìn bằng mắt thường sẽ chẳng ai nhận ra người phụ nữ rạng ngời như ánh dương ấy đã chật vật cỡ nào với căn bệnh không lời giải thích kia. Nếu não bộ chỉ nằm mãi ở tuổi 20, cái tuổi mà sự náo loạn và bồng bột chưa chấp dứt. Cô đã đối mắt với thế giới như nào chứ? Kể cả việc nuôi con mà không có người cạch bên.
Sẽ như nào khi bạn bè cùng chăng lứa liên tục trưởng thành, còn cô thì vẫn khờ khạo nhìn đời bằng con mắt thiếu nữ. Với đống kí ức rời rạc kia, chắc hẳn cô đã không ít lần quên mất bản thân có con. Cơ thể liên tục cung cấp chất nhưng chỗ có chỗ không, bệnh thì kéo tới ngày một nhiều hơn.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Anh đã từng chống chọi rất nhiều khi đám đàn ông cứ liên tục lợi dụng bà ấy để chuộc lợi cho bản thân
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Thậm chí còn đẩy anh vào con đường xém mất mạng vì nghe theo lời chúng
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Sao anh không phản kháng?!
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Anh lúc đó làm sao biết được, đứa trẻ thiếu tình thương của bố, người mẹ khao khát tình yêu, cứ thế mà rơi vào những cái bẫy mật chết người
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Sau này lớn hơn anh mày mới hiểu, chưa ai chấp nhận một đứa con ngoài dã thú như anh cả
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Mà cái danh con hoang anh nghe nhiều cũng thành quen, đôi lúc nó dở khóc dở cười lắm cơ
Toàn khịt mũi nói với quả giọng đầy tự hào như khoe chiến tích mà quên không để ý đến ánh mắt của cậu nhóc bên cạnh. Ánh nhìn như thấu cả tâm can, như đâm thủng lớp hàng rào vững trải nhất trong tim anh. Cái rùng mình khiến nụ cười của Toàn dần trở nên ngượng gạo.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Anh cười vì cái gì vậy?
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Khi trải qua rồi, thì kể lại nó cũng như trò đùa thôi
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đừng bày ra dáng vẻ ông cụ non nữa, ra ngoài nào
Bàn tay to lớn xoa đầu Bigshark, tóc ướt chưa khô, nó rũ xuống che đi nửa khuôn mặt của anh. Toàn khẽ mím môi rồi quay mặt đi lãng tránh vấn đề, tay rồi cũng buông khỏi đầu của cậu nhóc.
Không phải cố ý, Toàn cũng không hiểu tại sao bản thân lại kể chuyện đó ra. Nhưng đứng trước sự ngây thơ của một thằng nhóc, bao lời bộc bạch bị chôn vùi lâu ngày lại được nói ra một cách dễ dàng đến khó tin. Nó dễ thở hơn so với anh tưởng, nhưng cũng thật nguy hiểm nếu để lâu.
Hot

Comments

Kẻ điên cuồng yêu bigshark

Kẻ điên cuồng yêu bigshark

ngủ nhs cho khoẻ nha boé😔

2025-08-11

2

Kẻ điên cuồng yêu bigshark

Kẻ điên cuồng yêu bigshark

👁️👄👁️

2025-08-11

2

S

S

bat coc be trai

2025-06-24

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play