Đồng Tử Máu [Bigshark X Toàn]Mega SMP| BL|Textfic|Văn Xuôi|toxic
Chap 1[Sự kháng cự vô nghĩa]
/.../ = Hành động
*...* = Suy nghĩ
'...' = Lẩm bẩm, nói nhỏ
(x) :Tin nhắn chưa gửi
[...] :Link, ảnh hoặc vị trí hiện tại
_> :Trả lời cmt
....(Tên nhóm) :Đoạn chat trong nhóm
______________ : Cắt đoạn
Tiếng đánh đập rùm beng vang inh ỏi từ nhà đối diện liên tục đấm vào thính giác của Toàn
Anh cau mày, lấy gối che đi đôi tai mèo đang không ngừng bị hành hạ
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
*Khỉ thật.. vừa mới chuyển nhà thôi đã gặp phải lục đục nội bộ ở nhà đối diện. Biết thế bảo mẹ chọn căn hộ nào đỡ tồi tàn hơn một tí.*
⦿ Về Toàn
• Tên mã: A-07
• Năng lực: “Phản chiếu kí ức” – có thể tự mình trải nghiệm quá khứ của kẻ khác, thường là những thứ bi thảm nhất. Tương tự có thể dùng chính thứ đó để hành hạ tâm trí đối phương.
- Nhược điểm: Bản thân cũng sẽ phải chịu đau đớn tâm lí tương tự, cần có một tâm lí thép mới có thể sử dụng năng lực.
• Vai trò: Giám sát viên cấp thực địa – chuyên cải trang và thâm nhập vào môi trường sống của mục tiêu.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Haizz khó chịu quá! Ngày mai sao mà làm việc đây.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Chỉ vừa mới xong nhiệm vụ từ tuần trước, đang tranh thủ chuyển nhà thì gặp ngay quả hàng xóm ồn kinh dị
Anh bật dậy vò nát mái tóc đen huyền đã được chăm chút sạch sẽ
Quần thâm trên khuôn mặt đang có dấu hiệu chuyển sang tím vì nhiều ngày không ngủ, sự mệt mỏi giờ đây chẳng thể giấu diếm được nữa.
Anh đã dành quá nhiều thời gian cho cái tổ chức chó chết kia, thế nên đây rõ ràng là thời gian quý báu duy nhất để nghỉ ngơi của Toàn
Lay hoay tìm lại chiếc điện thoại cùng với chiếc mũ lưỡi trai nhằm che đi hai đôi tai mèo kia.
“Cạch!” - Toàn bước ra khỏi cửa căn hộ khi tiếng ồn ngày càng to hơn, nhìn vào màng hình điện thoại đang sáng trên tay, anh khẽ tặc lưỡi khó chịu.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
*Hai giờ sáng còn đập ầm ầm cái đéo gì ở bểnh không biết, định không để ai ngủ à?*
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
*Mong mẹ chưa bị đánh thức*
Lầm bẩm không ngất những tiếng chửi rủa trong miệng, rõ ràng anh vẫn còn đang trong tình trạng ngáy ngủ không kiểm soát. Nếu lần nhắc nhở này không thành, có lẽ Toàn sẽ không ngại xảy ra ẩu đả ở cái chốn tồi tàn này đâu.
Bố Bigshark
Đjt, giờ này còn ai tìm chứ?!
Bố Bigshark
Mày cứ đợi ở đấy, tao sẽ xử mày sau thằng vô dụng!!
Gã đàn ông cao to với chiếc bụng bia hùng hỗ hâm doạ, cây gậy sắt trong tay chỉa thẳng vào mặt thằng bé ngồi co ro trong góc.
Cánh cửa mở ra, gã dùng thân hình to lớn của bản thân để che đi đống hỗn độn bên trong.
Nhìn thầy Toàn, gã còn không quên nặn ra nụ cười mỉa mai, gắt giọng quát:
Bố Bigshark
Kiếm đến đây có chuyện gì hả thằng nhóc?
Từng từ nói ra đều vung vãi toàn nước bọt, mùi rượu chè từ mồm gã bốc ra thối đến ngại thở.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
*Tởm..* Chào hàng xóm mới, tôi vừa chuyển qua ở căn hộ đối diện, phiền ông dẹp chuyện cá nhân qua rồi mai mình tính tiếp được không?
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Bây giờ cũng khá khuya rồi ấy, mẹ tôi sẽ không ngủ được
Toàn cố nặn ra bộ mặt giả trân nhất có thể, anh cũng không muốn xen vào chuyện gia đình của người khác. Dù gì cũng chỉ có thể tỏ ra thiện chí để gã đàn ông kia buôn tha cho mẹ con anh. Muộn thế này ai muốn kiếm chuyện cơ chứ.
Bố Bigshark
Ha, chẳng phải mẹ cậu là ả đàn bà hở hang vừa chuyển vào sáng nay sao?
Bố Bigshark
Về mà bảo mẹ cậu, muốn gạ trai thì ra chỗ khác, đừng có chen chen giữa đường rồi dở cái giọng bị cưỡng hiếp.
Bố Bigshark
Đúng là lũ đàn bà, đều rẻ tiền như nhau— Khục!
“Bụp!” Một cú trời giáng đấm thẳng vào mặt thằng già đấy, khiến gã ngã lăng lóc xuống sàn cùng chiếc bụng bia phụng phệ. Cây gậy sắt trong tay cũng bị cú ngã làm cho văng xa, rơi leng keng trước mặt cậu nhóc ngồi góc nhà.
Thằng bé chưa hiểu chuyện gì xảy ra, ngước đầu lên nhìn ra phía cửa, chạm mắt cậu thanh niên mặt mày tối sầm, con ngươi đỏ như phát sáng giữa dãy hành lang tối mịt.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
A..anh?
Chưa load xong chuyện, thằng cha của cậu đã nằm lăn lóc trên sàn mà gào khóc trong đau đớn. Tay cáu lấy da mặt không ngừng kêu la, vùng vẫy như bị thứ áp lực vô hình chèn ép.
Cậu run rẫy lùi lại trong vô thức, sợ hãi trước hiện tượng trước mặt. Còn Toàn bên ngoài vẫn dưỡng dư đứng nhìn trong thích thú, nụ cười nặn ra méo mó đến đáng sợ. Gã ta càng vùng vẫy, đồng tử của anh càng hiện rõ màu máu.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
C—Chuyện gì thế này..
Không dám suy nghĩ gì nhiều, Bigshark run rẫy đứng dậy với tay lấy cây gậy sắt, vội vã chạy về phía cửa như muốn trốn đi.
Thấy thế, Toàn mới bắt đầu dừng việc nhìn chằm chằm gã đàn ông kia. Quay lại nhìn về thân ảnh nhỏ con cao chỉ bằng nửa người anh. Con ngươi dần trở lại bình thường.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Nhóc sao vậy?
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
E..em muốn bỏ trốn-
Giọng nói lấp bấp pha chút sự dè chừng, Toàn giờ mới có thời gian để ý đến sự hiện diện của cậu.
Quần áo rác tươi, khâu vá lại bằng chỉ một cách vụn về. Máu dính lên làm vài chỗ sẫm màu, khuôn mặt chi chít những vết bầm tím lớn nhỏ. Hơn hết là đôi tai đã chảy máu thành dòng.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Anh vừa xém giết ba em đấy, không sợ à?
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
Sợ.. sợ rằng lão ta còn sống, lão sẽ không cho em đường lui nữa.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Phì— Nghe hay đấy, tiếc là sếp của anh không cho giết người. Chứ không loại như ông ta, anh đây cũng chẳng nể
Nói rồi Toàn khuỵ gối xuống, dùng ngón tay lau đi một bên mắt đã ngấn lệ của cậu. Đôi tay thô ráp giờ lại dịu dàng đến lạ, cái dịu dàng mà cậu chưa bao giờ dám mơ tới.
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Trước khi bỏ trốn, thì qua nhà anh băng bó cho trước đã
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
D..Dạ?
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Chứ mình mẩy thế này, mày định chôn xác dưới gầm cầu à?
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Đi, anh đây không nhỏ mọn đến thấy chết không cứu đâu
Toàn phấn khởi kéo tay cậu nhóc qua chỗ bản thân đang ở, mặc cho ai đó có chống cự thế nào.
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
*Mình không còn sức để đẩy tay anh ấy ra nữa*
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
N..nhưng mà.. anh..
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Thằng bố em sẽ tỉnh lại và không nhớ bất cứ thứ gì đâu, chữa thương xong đi cũng chẳng muộn. Nhóc vội cái gì?
Lục Nhân Khanh [Bigshark]
..ưm.. vâng-
Đỗ Việt Toàn [ToànMC]
Thế có phải ngoan hơn không?
Anh cười tươi, đẩy cậu vào căn phòng còn chưa tắt đèn. Chẳng biết vô tình hay cố ý, vành tai cậu nhóc ấy đã đỏ lên một mảnh nhỏ.
Comments
RoyTV
lâu ồi hok gặp bác nha
hổm rài lo học nên bỏ xó cái group hoà bình còn nên bác thông cảm cho tụi
với bác h này viết truyênn :)))))))))))🍀🍀🍀🍀🍀🍀
CHÚC BÁC GẶP NHIỀU MAY MẮN NHA
2025-06-22
3
Bị Simp Otp 🥰💖💖💖
Oidoioi!!!! Truyện của bá này vẫn hay như ngày nào💖✨✨✨✨✨
2025-06-22
2
•[Shika]♫Mishaki☆🎐
tặng bác bông hoa, truyện hay vượt mức pickleball luôn đấy ạ👽💗✨
2025-06-22
1