[5.0]

Cả hai đi với nhau trên một hành lang dài.
Tuy không vắng sinh viên lắm nhưng vẫn cảm nhận được cái tiếng gió rít của mùa đông.
Đi đến một căn phòng học lớn Quang Anh chợt dừng lại, tay chỉ lên trên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đây là phòng nhạc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
cậu muốn vào không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//trầm ngầm//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*trả lời nhanh đi má*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ừ vào đi
Quang Anh không ngần ngại kéo thẳng cậu vài phòng học.
Phòng học gần như chẳng có ai bởi đây vẫn là giờ ăn trưa nghỉ ngơi của sinh viên.
Trong căn phòng ấy không chỉ có các loại nhạc cụ như: trống, đàn piano, violin hay guitar mà còn có cả các loại nhạc cụ dân gian khác như đàn bầu, đàn tì bà hay cồng chiêng.
Quang Anh bỏ tay Đức Duy ra để cho cậu có thể đi thăm quan căn phòng này.
Đức Duy đi lướt qua từng ngóc ngách của căn phòng rồi dừng lại ở cây đàn piano.
Cây đàn nếu nhìn sơ qua trông khá mới nhưng khi nhìn kĩ mới thấy được sự bào mòn của thời gian.
Tay Đức Duy nhẹ nhàng sờ lên những phím đàn mà suýt xoa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đó là đàn Yamaha CFX Concert Grand Piano
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngẩng lên nhìn Quang Anh//…
Quang Anh khá hoang mang vì Đức Duy chỉ ngẩng lên mà không nói gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t…tớ nói sai hả..?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
không sai
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*phù! làm bố tưởng bố nói sai*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
cây đàn này gần như là làm thủ công
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
nên thiết kế khá bắt mắt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
dù đã bị phai mờ theo thời gian
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ừm!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đúng rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
các âm sắc của đàn khá ấm, sâu và mượt nhưng vẫn rõ nét
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
khá ưa chuộng các dòng nhạc ballad, nhạc phim hay nhạc cổ điển
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hôm nào trường diễn văn nghệ hay gì đó vẫn hay dùng cây đàn này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ừ bởi tuy âm lượng của nó mạnh mẽ vang xa nhưng lại không bị chói tay hay gây khó chịu cho người nghe
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tớ nhớ hình như có nhiều nghệ sĩ nổi tiếng từng sử dụng chiếc đàn này để biểu diễn lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
như nghệ sĩ mù….
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ờ…ờm…ờ….
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nghệ sĩ mù gì ta…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nobuyuki Tsujii
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
à đúng rồi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nobuyuki Tsujii
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tớ nghe bảo ông ý đàn bản đó hay lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ừ công nhận bản đó rất hay
Càng nói chuyện cả hai người như có một sợi dây kết nối khi nói đến đâu cũng hợp ý nhau đến đó.
Thật sự chỉ là một sự trùng khớp hay là do.
Ông trời muốn họ như vậy.
———————
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
này!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
cậu có biết đàn không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ý tớ là cây đàn kia á
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
có biết một ít
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
cậu đàn thử một bản được không
Đức Duy im lặng nhìn Quang Anh không nói gì.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
à nếu như không được thì thôi
Không nói gì thêm hắn ngồi hẳn xuống ghế rồi bắt đầu dùng đôi tay mình vẽ ra một bản nhạc.
Quang Anh bị tiếng nhạc làm cho giật mình mà cũng chăm chú lắng nghe.
Cây đàn tuy khá cũ nhưng nó vẫn thể hiện được tài năng của mình.
Những nốt trầm lắng đến đau xé tâm can nhưng lại có những nốt cao vút lên trời mây, khiến cho người nghe lúc thì buồn nến nát thịt lúc thì lại vui tươi hớn hở như xuân về.
Có lẽ cả người tạo ra bản nhạc này cũng phải hoà mình vào nó thì mới vẽ ra được những giai điệu này.
Bản nhạc kết thúc cũng là lúc hắn ngẩng lên nhìn mọi thứ xung quanh, hắn giật mình khi chỉ có Quang Anh vẫn ngồi đó nhìn chằm chằm vào cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//vỗ tay// cậu đàn hay lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
cảm ơn cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mà bản đó là bản gì thế
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
một trong số những bản nhạc Nobuyuki Tsujii đã từng đàn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ừa thể gì tớ nghe nó rất quen
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
cậu muốn nghe tớ đàn không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tôi được nghe hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nghe không
Quang Anh không nói thêm chỉ đi tới cây đàn ngồi xuống.
Em ngẫm một lúc rồi bắt đầu tài nằng đàn ca của mình.
Đức Duy đứng gọn ra một bên để cho em trổ tài
Hắn tính không quan tâm đến em nhưng khi vừa em cất giọng hát hắn đã phải chú ý mà ngẩng lên
Bình thường em cười đã đẹp rồi nay khi tập trung hoà mình vào đam mê thì em lại càng đẹp hơn nữa.
Đẹp đến nỗi khiến cho trái tim đã mọc rêu của hắn tự dưng trồi lên một bông hoa trái tim màu hồng.
khi bản nhạc vừa kết thúc thì cũng là lúc em quay ra nhìn hắn rồi cười một nụ cười rất tươi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
thấy hay không??
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngẩn người//
Rõ là đang là mùa đông cơ mà sao lại chói đến thế cơ chứ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đẹp..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hả??
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đẹp gì??
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
à không!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
cậu cũng có tài đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
à thế hả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn đồng hồ// ui chết cha
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
muộn thế rồi cơ á
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy mình về thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tí có lớp còn học á
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
à ừ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
về
Ra đến cổng trường hai người vẫn không ngừng nói với nhau về những bản nhạc hoặc là những cây đàn siêu nổi trong giới âm nhạc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ừ công nhận cây đàn đó khá đắt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
a!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đến cổng trường rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
cảm ơn Duy đã chịu đi với tớ nhé!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
à không có gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//định quay đi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
à mà này!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mai cậu lại đàn bản đó cho tớ nghe nhé!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tớ muốn nghe lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ừm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười//tuyệt quá!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
vậy tớ về nha//vẫy tay//
Duy chưa kịp phản ứng lại em đã chạy đi mất.
Hắn nhìn em đi khuấn tầm mắt , hắn mới chậm rãi nổ xe ra về.
Trên con đường về ngày hôm ấy hắn cứ liên tục hỏi trong đầu.
Vì sao mỗi khi cậu cười, trái tim hắn lại đập nhanh đến thế?
Chả lẽ hắn say nắng cậu rồi!?
END
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play