[Caprhy] Nhịp Đập Trái Tim

[Caprhy] Nhịp Đập Trái Tim

[1.0]

Mùa Đông-2022
Tại biệt phủ nhà họ Nguyễn
*CHÁT*
Tiếng chát oan nhiệt vang lên xé tan cả bầu trời đêm.
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
tao cho mày ăn học để thứ tao nhận lại được là gì đây?
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
hả Quang Anh ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
……
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
trả lời?
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
ha
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
cho ăn học
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
để giờ không biết nói
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
trả lời nhanh!
Giọng ông Nguyễn gằn từng chữ một nhưng lại không hối hả mà rất từ từ.
Ông ngồi trên sô pha thản nhiên gác chân lên ghế phì phèo điếu thuốc.
Mặc cho con trai ông ta đang quỳ xuống dưới sàn nhà lạnh buốt 12°C.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
b..ba…con..
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
con làm sao?
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
một là nói hết
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
hai là thằng trong ảnh cùng mày không yên với tao đâu
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
nói ngay!
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
mày với thằng này là gì của nhau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đây là người yêu con…
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
người yêu à
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
ha…vệ sĩ!
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
đánh nó một cái
*Bụp!*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
a!…
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
mày hay rồi
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
đường đường là con cháu họ Nguyễn
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
mà lại có những trò bệnh hoạn này
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
cánh nhà báo khi biết sẽ nghĩ gì về tao đây?
Ông Nguyễn vừa nói vừa cầm xấp ảnh trên bàn ném vào người Quang Anh.
Đó là những tấm ảnh cậu cùng với một người con trai khác đang âu yếm hôn má nhau đầy hạnh phúc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ba…con xin lỗi…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
con biết con sai rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhưng ba đừng làm hại đến anh ấy…
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
xưng hô mùi mẫn nhỉ
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
anh anh em em
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
nếu tao không phát hiện kịp
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
có lẽ giờ nhà Nguyễn phải mang thêm một danh
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
có thằng cháu đích tôn bệnh hoạn nhỉ
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
//cười khẩy// Quang Anh à ~
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
Nhà Nguyễn cần một đứa trẻ khoẻ mạnh
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
chứ không phải loại
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
con công không ra con công
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
mà con gà cũng chả ra con gà
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
haizz…
Hương Lan vừa nói vừa xoa bụng mình.
Đúng bà ta là mẹ kế của Quang Anh cũng mang trong mình dòng máu của nhà Nguyễn.
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
sao đây
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
bây giờ chuyện này
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
mày xửa lý như nào hả Quang Anh?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
con…
Giọng Quang Anh nói cứ nhỏ dần nhỏ dần rồi lại rơi vào trầm tư không nói nữa.
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
con sao?
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
cho mày theo chúng nó
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
đàn đúm
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
rồi mang về cho tao mấy thứ này à//gõ gõ lên mặt bàn//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ba! ba không được nói các bạn con như vậy!
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
haizz
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
vệ sĩ
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
đánh!
*Bụp!*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
aa!
Quang Anh cắn chặt môi vì đau và cũng vì ngăn cho nước mắt mình rơi
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
tao cho mày hai lựa chọn
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
một là mày bỏ thằng đó
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
theo tao ra nước ngoài chữa bệnh
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
hai là mày theo thằng đó
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
và sẽ bị xoá tên ra khỏi dòng họ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
con…
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
sao mày chọn được không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quang Anh chợt rơi vào khoảng lặng.
Một là gia tộc và những quy tắc không được phép phạm.
Hai là người mình yêu một cuộc sống tự do hạnh phúc nhưng đầu rẫy khó khăn sóng gió.
Em chợt nhớ đến lời mẹ dạy
“ Quang Anh của mẹ là Quang Anh không là ai cả”
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
nhanh
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
nếu chọn lâu một chút
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
tao sẽ đánh mày thêm một gậy
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
thôi anh
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
đừng đánh con nữa
Hồ Hương Lan
Hồ Hương Lan
anh để nó chọn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
con chọn đi!
Em nói câu đấy xong tất cả mọi thứ rơi vào khoảng lặng.
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
mày chắc không?
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
ha!
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
giờ tao mới biết
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
mẹ con chúng mày cũng là loại cùng một guộc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ba!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ba không được phép nói mẹ như vậy!
*Bụp*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
aaa!
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
tao chưa nói xong mày đã nhảy vào họng tao rồi
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
được thế thì càng tốt
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
từ giờ tao không có đứa con nào như mày
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
tất cả quyền thừ kể tài sản kể cả là của thế hệ trước để lại cho mày
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
mày cũng không được hưởng bất kì một thứ gì!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
được!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
con chỉ có một nguyện vọng duy nhất thôi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ba cho phép con
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mang di ảnh của mẹ đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
từ giờ con sẽ không làm phiền đến cuộc sống của ba và cô ta nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
con từng rất kính trọng ba
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhưng giờ thì hết rồi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
con như đây là lần cuối con gọi ba là ba!
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
đừng nói nữa đi đi!
Nguyễn Quang
Nguyễn Quang
vệ sĩ
NVP
NVP
vệ sĩ: dạ!
NVP
NVP
vệ sĩ: mời cậu Quang Anh theo tôi!
Cứ thế em bị đưa ra khỏi nhà không một món đồ gì trên người mà chỉ còn lại di ảnh của mẹ.
Em vừa bước đi được vài bước thì quay lại nhìn biệt phủ em từng cho đây là nơi ấm áp nhất.
nhưng giờ tất cả chỉ còn sự hoang vu lạnh lẽo, đau đớn và sự hận thù.
Em đứng trước cửa nhà người em yêu.
Định gõ cửa nhưng không thấy cửa khoá nên em bước vào luôn, vừa bước vào em thấy hai đôi dép.
Một đôi của người em yêu và một đôi dày phụ nữ.
Em đang nghi hoặc thì nghe thấy những âm thanh vang lên.
NVP
NVP
:anh~
NVP
NVP
: bao giờ anh chia tay thằng gay lọ đó thế bé nhớ anh lắm òi~
NVP
NVP
: sắp rồi bé cưng~
NVP
NVP
: chỉ cần lấy được một vài thứ từ nó thì anh sẽ chia tay để cưới em luôn
NVP
NVP
: còn giờ vào việc chính nhỉ
NVP
NVP
:Dạ~
Rồi sau đó là những âm thanh ái muội vang lên.
Em không thể nghe thêm được nữa liền chạy thẳng ra khỏi nhà anh ta.
Sự ghẻ lạnh từ gia đình, sự phản bội từ người mình yêu, cái người em ra sức bảo vệ em từ mặt gia đình vì họ.
Rồi cuối cùng em chợt nhận ra mình cũng chỉ là quân cơ của họ.
Nơi vực thẳm không đáy là đâu chắc có lẽ tâm hồn em, bởi nó còn gì đâu mà mất, tất cả mọi thứ đều đang rơi kể cả em.
đến một công viên nhỏ em mới dừng bước, ngồi thụp xuống mà khóc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hức…hức… bộ ông trời bất công với con đến thế hả….
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mẹ ơi…hức…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mẹ mà ở đây thì tốt biết mấy…hức…
Giọt nước mắt em tràn ra hai bên như nước vỡ bờ.
Cõ lẽ em đã chịu đựng điều này từ lâu lắm rồi.
Em ngồi đó vừa ôm di ảnh mẹ vừa khóc, giờ em biết đi về đâu đây?.
Phía trước tối quá em ha…?
————————
NVP
NVP
bé ơi..!
NVP
NVP
bé!
NVP
NVP
bé sao thế…?
Quang Anh từ từ hé mắt mà nhìn người trước mắt.
Một chàng trai đang đứng trước mặt em nhìn em đầy lo lắng.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Pháp Kiều
bé sao thế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ơ…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
chị là ai vậy ạ ?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
thấy bé nằm đây nãy giờ nè
Pháp Kiều
Pháp Kiều
sao hả
Pháp Kiều
Pháp Kiều
thôi về đi không bố mẹ lo
Quang Anh ngập ngừng che đi đôi mắt sưng húp mà nói.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em…em không có nhà
Pháp Kiều
Pháp Kiều
trời!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
khổ thân ghê chưa!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
thương bé
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
chị cho em tá túc được không…?
Pháp Kiều nhìn em một lúc rồi không do dự mà đồng ý, đến chính chị ta còn không biết tại sao lại đồng ý nhanh đến thế cơ mà.
*cạch*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
a!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ về! //chạy ra ôm Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//cười//được rồi thả em xuống
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
hì hì//thả em xuống//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ô ai kia vợ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em…em chào anh ạ//núp sau lưng Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
à nãy em đi từ quán về gặp thằng bé này, cho bé nó tá túc đêm nay
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
vợ đi về mình á!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
sao không bảo anh
Pháp Kiều
Pháp Kiều
thôi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
em có sao đâu nè
Pháp Kiều
Pháp Kiều
cho thằng bé này tá túc một hôm nhaa
Dương lưỡng lự một lúc rồi gật đầu đồng ý
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ừ ừ vào đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
em tắm rửa gì chưa
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
đây vào đi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
em ăn gì chưa
Pháp Kiều
Pháp Kiều
đây vào ăn cơm luôn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
vậy…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
có phiền quá không ạ…?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
không không
Pháp Kiều
Pháp Kiều
vào đi
—————
Trong lúc ăn Kiều và Dương hỏi về em nhiều lắm.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
thế em tên gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em tên Nguyễn Quang Anh ạ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
năm nay em bao nhiêu thế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em vừa tốt nghiệp cấp 3 ạ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ui nhanh thế rồi á
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
anh sắp già rồi vợ ạ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
anh tưởng nó mới học cấp 2
Pháp Kiều
Pháp Kiều
có anh già ý
Pháp Kiều
Pháp Kiều
đồ chú già!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
vợ!!//dãy//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
à mà em có đi học đại học không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngập ngừng// có ạ…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mà giấy báo nhập học vừa gửi về…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười//thì bố em xé mất rồi ạ
Lúc nãy Dương đang dỗi vợ cũng quay ra mặt đầy hoang mang nhìn Kiều.
Kiều khác gì chị đang cười rất tươi sau khi nghe câu nói đó thì nụ cười chợt biến mất.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
vãi…//nói nhỏ//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhưng mà không sao rồi ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em với bố em cũng không liên quan đến nhau nữa rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
là sao thế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
bố em bảo xoá tên em ra khỏi dòng tộc rồi ạ//cười//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
vãi!//đập bàn//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ai lại đối sử với con mình như vậy!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Iồn má
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
này anh đọc một bài viết
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
về việc ông Nguyễn quyết định xoá tên con trai- cháu đích tôn của dòng tộc ra khỏi gia phả
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
mới lên bài viết không lâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
chả lẽ….
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
……
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đưa tin nhanh vậy ạ….
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ôi vãi…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
vợ…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
em vãi hơi nhiều…
Lúc này, em nhìn hai người trước mặt em. Không biết một thế lực nào đó em đã kể lại toàn bộ sự thật cho họ nghe.
Em không biết tại sao em lại có thể can đảm mà kể hết cho họ nghe, có lẽ em đã chả còn gì để mất nên mới kể hết ra chăng hay chỉ vì em tin họ.
Nghe xong câu chuyện của Quang Anh, Pháp Kiều không chịu được mà đập bàn đứng lên nói.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
tổ sư thằng cha như đầu bò
Pháp Kiều
Pháp Kiều
có thằng con ngoan ngoãn lễ phép triệu người mê đéo thích
Pháp Kiều
Pháp Kiều
phải em em cưng như trứng hứng như hoa
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
đúng rồi vợ anh là nhất!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
vợ anh không giàu bằng họ nhưng vợ anh nói gì cũng đúng//hùa theo//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
anh chê em nghèo//liếc//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
không! anh nghèo anh nghèo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhịn cười//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
thôi được rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
dạ…
Pháp Kiều
Pháp Kiều
em có muốn ở đây
Pháp Kiều
Pháp Kiều
với vợ chồng bọn chị không
Pháp Kiều
Pháp Kiều
chị thì nhà cửa không quá rộng rãi như nhà em
Pháp Kiều
Pháp Kiều
nhưng ba người sống thì vẫn thừa
Pháp Kiều
Pháp Kiều
em có muốn ở đây không…?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em…được ở đây ạ…?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
nếu em muốn
Quang Anh cúi mặt xuống sàn, không kìm được mà khóc.
Nước mắt lần này không mặt đắng đau đớn nữa mà là sự ngọt ngào của chút hạnh phúc mới ông trời ban cho em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gậy đầu//vậy…vậy em cảm ơn hai người
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hức…em không biết…hức…phải báo đáp hai người như nào….
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//ôm em// không sao đừng khóc
Pháp Kiều
Pháp Kiều
bao giờ em báo đáp lại cũng được
Pháp Kiều
Pháp Kiều
giờ muộn rồi, đi ngủ nhé
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gật đầu//Vâng…
Mọi người tản ra mà về phòng ngủ, Kiều vì vị khách bất ngờ này nhưng vẫn kịp chuẩn bị cho em một căn phòng.
Dù tuy phòng khá đơn giản nhưng em vẫn vui vẻ nhận lấy.
Đêm đó em ngủ rất ngon, có lẽ sau bao đêm thì đêm đó em thật sự đã cảm thấy hơi ấm mà bao lâu nay em cố gắng lắp ráp vun vén mới có được.
Đó trên con đường em chọn dù cho có tối thì vẫn có chút ánh sáng chiếu rọi đó thôi.
Nó không tối như em nghĩ đúng không?
END
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play