Buồi sáng

Sáng sớm, ánh nắng không có. Mây vẫn dày. Thành phố trôi trong một lớp sương mờ nhạt, như chưa thật sự thức dậy.
Mùi cà phê lan ra, quyện với mùi gỗ ẩm sau mưa.
Mỹ Mỹ rót cà phê vào cốc. Đen, không đường. Cô thích vị đắng nguyên bản, kiểu thức dậy thẳng thắn không vòng vo.
Tiếng thở đều đều vang lên từ phía sofa.
Em vẫn ngủ. Gương mặt nhỏ lẩn trong mép chăn, tóc rối, môi khô. Balo ôm trong lòng, như thể đó là thứ duy nhất giữ em lại ở nơi lạ lẫm này.
Cô gái ấy trông như học sinh cấp ba – nhưng Mỹ Mỹ đoán chắc đã hơn hai mươi. Gầy quá. Và quá yên lặng.
Cô không muốn đánh thức em. Nhưng cũng không muốn lặng lẽ lờ đi sự hiện diện ấy.
Mỹ Mỹ đặt thêm một chiếc cốc lên bàn – pha sữa. Loại sữa yến mạch trong tủ, hơi ngọt. Rồi đặt cạnh một lát bánh mì nướng.
Không nói gì
Cô quay lại bàn làm việc, mở laptop, làm việc như thường ngày. Khoảng 15 phút sau, tiếng xào xạc nhẹ vang lên.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
// cựa mình ngồi dậy //
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Em dậy rồi à?
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Vâng…
Em đáp nhỏ rồi im
Em nhìn quanh – như để xác định mình thật sự không mơ. Căn hộ sáng dịu, hơi lạnh, sạch sẽ.
Mọi thứ ngăn nắp. Trên bàn có cốc sữa và miếng bánh mì.
Em đứng dậy, tay khẽ chạm vào chăn. Do dự một chút rồi gấp lại – rất vụng về, nhưng cẩn thận.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Cảm ơn chị // mắt nhìn xuống //
Cam cầm ly sữa, ngồi xuống ghế, tay hơi run. Có lẽ vì lạnh. Có lẽ vì không quen có người đối xử tử tế. Em uống một ngụm nhỏ.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Ừ // không quay lại, mắt nhìn vào màn hình //
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Ăn đi, không ăn được thì nói
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Không… ạ. Em ăn được
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Chị tên.. Mỹ đúng không? // hỏi khẽ //
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
// gật đầu // Ừ
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
// cắn bánh mì, nhai rất chậm //
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Em có.. thể ở đây mấy..ngày không?
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
// gập latop lại quay sang nhìn thẳng vào em //
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Bao nhiều ngày em cần?
Em hơi giật mình trước ánh nhìn đó. Không phải ánh mắt dò xét. Cũng không phải thương hại. Chỉ là… rất thật.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Em.. không chắc
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Có lẽ.. ba đến bốn hôm
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Em sẽ tìm chỗ khác..
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Không cần nói trước // cắt ngang //
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Khi nào em tìm được chỗ, thì nói
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Không cần đếm từng ngày
Cam cúi đầu. Một lời cảm ơn mắc kẹt nơi cổ họng, nhưng không thoát ra được. Em chỉ khẽ nói:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Em sẽ không làm phiền đâu..
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
// nhấp một ngụm cà phê //
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Chị không sợ bị phiền
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Chị sợ em nhịn ăn
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
// lắc đầu + cười // không có đâu
Nụ cười rất nhỏ. Như ánh đèn hắt qua khe rèm, không đủ để soi sáng phòng – nhưng đủ để biết rằng ngoài kia vẫn còn ban ngày.
Góc bếp – sau bữa sáng
Cam rửa bát. Em không quen với bồn rửa to, nước nóng tự động, và chiếc khăn lau sạch sẽ được gấp gọn gàng trên móc.
Mọi thứ ở đây như một thế giới khác.
Mỹ Mỹ đứng sau, nhìn một lúc rồi nói:
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Không cần rửa
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Chị làm được
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
// em vẫn rửa, tay cẩn thận // Em muốn làm gì đó… đền đáp.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Không cần đền đáp
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Đây không phải khách sạn
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Vậy..là cái gì?
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Nhà
Cam không đáp. Nhưng ánh mắt em bớt căng. Tay em rửa nhẹ hơn.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
// quay đi //
Trong lòng cô, không hiểu sao, vừa nhẹ – vừa nặng.
End
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Chill thôi hẹ hẹ
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Hẹ
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Hẹ
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Hẹ
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Thích nhẹ nhàng vậy nè=))
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Ee
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Nhiều otp với Cam qu
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Nào cx dthw hen
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Mà thấy MỹCam iu nhứt
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
Ê kh biet có allCam kh
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
🥰
Tác giả nhỏ
Tác giả nhỏ
NovelToon
Hot

Comments

osin vườn quai rô si🤍🌹

osin vườn quai rô si🤍🌹

kbt nx hên xui tại dễ ẹc à ai dụ ngọt tí là đu=))

2025-06-26

3

nc.T

nc.T

đr cte v

2025-06-27

0

Kết SE Tìm fb con Tg =))

Kết SE Tìm fb con Tg =))

có tôiii

2025-06-26

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play