[RhyCap] Người Ấy Không Biết
3
Tiếng phấn viết cộp cộp trên bảng.
Thầy giáo giảng đều đều như ru ngủ.
Quang Anh nằm gục xuống bàn.
Tay cầm bút, nhưng vẽ toàn doodle lung tung.
Duy thì vẫn ngồi thẳng, tay ghi chép đầy đủ.
Người này học, người kia ngủ.
Chỉ khác là… hôm nay, có thêm một người ngồi cạnh.
Hạ Linh nghiêng đầu sang chỗ Quang Anh. Nhẹ giọng hỏi:
Nguyễn Võ Hạ Linh
Cậu không chép bài à?
Nguyễn Quang Anh
Ừ, mình chép… vào tim á
Nguyễn Võ Hạ Linh
//cười khẽ// Trả lời nghe như thả thính luôn á.
Nguyễn Quang Anh
//nhún vai// Bạn nghĩ vậy cũng được.
Tay vẫn ghi chép, nhưng khoé miệng không giấu được nụ cười.
Nguyễn Quang Anh
* Ủa? Gì vậy ta*
Nguyễn Quang Anh
*Con điên này làm gì cười hoài vậy*
Phía bên kia, Duy liếc sang một cái.
Không nói gì. Nhưng ánh mắt có gì đó hơi… khựng lại.
Quang Anh đang định ra ngoài mua nước thì Hạ Linh gọi lại:
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nè, Quang Anh.
Nguyễn Võ Hạ Linh
//đưa một tờ giấy// Mình ghi lại công thức hồi nãy, đưa bạn nè. Lỡ bạn chưa kịp chép.
Nguyễn Quang Anh
Vãi, sao tốt bụng vậy?
Nguyễn Võ Hạ Linh
Thì… muốn giúp bạn học giỏi hơn.
Nguyễn Quang Anh
//cười trêu// Bộ muốn tôi lên top 1 để giành chỗ của Duy hả?
Nguyễn Võ Hạ Linh
//cười nhẹ// Không… Mình chỉ muốn bạn để ý tới mình thôi.
Nguyễn Quang Anh
Ờ… cảm ơn
Hạ Linh mỉm cười, bước ra khỏi lớp
Duy đứng ngoài cửa sau, quay lưng đi, không nói gì.
Chiều hôm đó, lớp tan sớm.
Quang Anh xách cặp, vừa bước ra cổng thì thấy Duy đứng đợi từ lúc nào.
Nguyễn Quang Anh
Ê, không về trước à?
Hoàng Đức Duy
Không. Đợi mày.
Nguyễn Quang Anh
Cảm động ghê á. Cứ như chồng đi đón vợ.
Hoàng Đức Duy
//liếc nhẹ// Mày lắm mồm quá
Cả hai bước đi song song trên vỉa hè
Im lặng một lúc, Quang Anh mới hỏi:
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay có vui không?
Hoàng Đức Duy
Bạn mới dễ thương
Nguyễn Quang Anh
//khựng lại// Ừ
Nguyễn Quang Anh
Dễ thương thật
Hoàng Đức Duy
Tao định làm quen
Tim Quang Anh như có ai đổ đá lạnh vào.
Nguyễn Quang Anh
Ừ, làm đi
Nguyễn Quang Anh
Cũng tới lúc mày biết rung động rồi đó.
Hoàng Đức Duy
//quay sang// Sao mày nói nghe buồn vậy?
Nguyễn Quang Anh
//quay mặt đi// Không có. Tao vui lắm
Nguyễn Quang Anh
Biết đâu mày lại có bồ trước tao
Nguyễn Quang Anh
* Ừ, biết đâu… Mày sẽ yêu cô ấy.*
Nguyễn Quang Anh
*Còn tao*
Nguyễn Quang Anh
*Tao phải học cách… Đứng sau hạnh phúc của mày*
Nhưng căn phòng của Quang Anh chỉ có ánh đèn vàng dịu nhẹ.
Và tiếng nhạc nhỏ phát từ tai nghe.
Cậu nằm dài trên giường, cuộn trong chăn, điện thoại cầm lỏng lẻo trên tay.
Trên màn hình là ảnh nhóm chụp buổi học sáng nay.
Cả đám cười đùa.
Duy đứng bên trái.
Linh đứng bên phải.
Nguyễn Quang Anh
Nhìn hình… tao thấy giống một gia đình ghê á.
Nguyễn Quang Anh
//tháo tai nghe ra, ngồi dậy// Thôi. Lạc quẻ thiệt rồi.
captainboy_0603-rhyder.dgh
Hoàng Đức Duy
💬 Mai đi học sớm nha. Tao muốn nhờ mày ôn giùm vài câu Anh.
Cậu đặt điện thoại xuống bàn.
captainboy_0603-rhyder.dgh
Nguyễn Quang Anh
💬 Duy à, tao thích mày
Ngón tay lơ lửng trên nút “Gửi”.
Nguyễn Quang Anh
Không được
Nguyễn Quang Anh
Mày thích người khác rồi mà.
Nguyễn Quang Anh
Tao phải vui cho mày chứ?
Chỉ còn tiếng quạt quay chậm rãi.
Và một cậu con trai nằm yên.
Có một người lần đầu tiên rơi nước mắt vì tình yêu.
Tg bị cute😍
lần đầu tớ viết
Tg bị cute😍
có gì sai sót các cậu góp ý giúp tớ nhé
Comments
𝕮𝖚̛̀𝖚_𝕭𝖔̂𝖓𝖌
Đố tác giả biết toi là ai 😉
2025-06-22
1