5

Buổi tối
7:00 PM
Quang Anh ngồi ở phòng, đèn mở sáng trưng.
Laptop mở nhưng không xem bài.
Chỉ là một cái cớ để… không đi.
___
‼️Lưu ý‼️
💬: nhắn tin 📱: gọi 🎙️: ghi âm
___
📱@Phap_kieu3 - @rhyder.dgh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱Alo
Pháp Kiều
Pháp Kiều
📱Ủa mày không đi học nhóm hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱Không
Pháp Kiều
Pháp Kiều
📱Duy rủ mày mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱//nhẹ giọng// Ừ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱Nhưng tao không muốn đi học nhóm khi tao là “người thừa”.
Pháp Kiều im lặng vài giây
Pháp Kiều
Pháp Kiều
📱Muốn tao qua chơi với mày không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱//cười nhẹ// Không cần đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱Tao ổn.
Cúp máy xong, Quang Anh nằm xuống. Mắt nhìn trần nhà.
Rồi chợt nhớ…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Ngày trước, chỉ cần một tin nhắn”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“‘Mày rảnh không?’”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Là tao chạy tới liền”
Giờ thì không nữa
Tao cũng biết…
Khi ai đó không còn ưu tiên mình – thì mình phải tự học cách đứng sang bên.
.
Hôm sau
Tiết học
Tiết anh văn
Giáo viên
Giáo viên
Hôm nay chúng ta học nhóm 3.
Giáo viên
Giáo viên
Người ngồi cùng bàn làm với nhau nhé.
Và thế là…
Duy – Quang Anh – Linh một lần nữa bị “trói buộc” bởi vị trí.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngồi giữa// Ba người… hợp tác vui vẻ nha.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
//mỉm cười// Mình thích học nhóm kiểu này.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Không khí dễ chịu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lật sách// Mà còn hiệu quả nữa.
Quang Anh nhìn xuống bài.
Tay cầm bút nhưng không viết gì.
Cậu nghe tiếng Duy và Linh trao đổi:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Câu này dùng thì quá khứ tiếp diễn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cẩn thận nhầm.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Ừm… mình cứ lộn thì mãi.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Cảm ơn Duy nha.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cười nhẹ// Không có gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu nhớ kỹ là được.
Quang Anh nhắm mắt.
Tai vẫn nghe rõ từng chữ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Tao từng là người được mày nhắc bài như vậy”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Cũng từng là người được mày cười với mỗi khi trả lời sai*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Giờ thì…*
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
//ngập ngừng// Quang Anh ơi..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngẩn lên// chuyện gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhạt// Không sao.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi hiểu hết rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cứ học với Duy đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cứ học với Duy đi, hai cậu hợp hơn mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//quay sang// Nói gì kỳ vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không kỳ đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là.. nói thật
Không khí bỗng im bặt
Ba người ngồi cạnh nhau,
Nhưng chỉ có hai người trao đổi.
Còn một người…
Ngồi giữa
Giống như một dấu gạch nối cô đơn.
.
Giờ ra chơi
Quang Anh ra cầu thang sau ngồi một mình.
Gió thổi nhẹ, tóc bay lòa xòa.
Linh bước tới
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Cho mình ngồi đây chút nha?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm, ngồi đi
Cả hai im lặng vài phút
Linh nhìn sang Quang Anh.
Ánh mắt có gì đó… tò mò, khác hơn bình thường.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Quang Anh nè… bạn luôn vui vẻ ha?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc vậy
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Mình thấy… ánh mắt bạn không giống vậy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười// Ừm, chắc mắt cậu nhìn sâu quá rồi.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
//nhìn thẳng// Mình không biết bạn đang giấu gì…
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nhưng mình thấy được, bạn buồn.
Quang Anh không đáp
Chỉ mỉm cười, như thể câu trả lời đã rõ ràng.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
//dịu giọng// Nếu có chuyện gì, mình lắng nghe được mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhẹ giọng// Cảm ơn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng có những chuyện…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Người cần nghe – lại chẳng bao giờ hiểu.
Linh sững người.
Còn Quang Anh thì quay mặt đi,
Giấu một giọt nước mắt chực rơi sau khoé mi.
___
Chiều
Cả lớp ra về gần hết.
Chỉ còn vài đứa ở lại học thêm.
Quang Anh xếp sách xong, thì thấy Linh đứng chờ ở cửa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngạc nhiên// Ủa? Còn chưa về?
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Mình muốn… đi bộ về chung với bạn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ// Why?
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
//nhìn xuống, nhỏ giọng// Vì… mình thấy bạn một mình.
Quang Anh đứng yên
Gió ngoài cửa sổ thổi nhẹ.
Cậu gật đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi chứ.
Cả hai bước chậm rãi trên con đường nhỏ cạnh trường.
Bầu trời xám nhạt
Những vệt nắng cuối cùng tắt dần.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Bạn với Duy thân nhau lắm ha?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tụi tôi lớn lên cùng nhau mà.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Vậy… bạn có sợ mất cậu ấy không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//khựng bước// ….Có chứ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sợ đến mức… chẳng dám nói ra điều gì hết.
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nếu một ngày cậu ấy xa bạn thật…
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Bạn sẽ làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn thẳng về phía trước// Tôi sẽ cười.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và nói: “Tao vui cho mày”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Rồi sau đó, mình sẽ tìm một nơi không ai thấy…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để khóc cho đủ
Linh quay sang nhìn cậu.
Ánh mắt không rõ là buồn hay xót xa.
Đến ngã rẽ, cả hai chia tay.
Linh đi trước, quay đầu nói nhỏ:
Nguyễn Võ Hạ Linh
Nguyễn Võ Hạ Linh
Mình nghĩ… bạn xứng đáng được ai đó thương thật lòng.
Quang Anh đứng lại
Gió lại thổi qua tóc.
Nhưng lòng cậu thì như bị xé bởi một thứ gì đó mềm mại mà đau đớn.
.
Tối hôm đó
Quang Anh nhận tin nhắn từ Duy:
💬 @Captainboy_0603 - @Rhyder.dgh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Hôm nay Linh nói gì với mày vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬Nói là tao đẹp trai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Xạo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬Nhưng tao thấy Linh có vẻ thích mày đó.
Quang Anh dừng lại.
Tay cầm điện thoại chặt hơn một chút.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Nếu Linh thích mày thật… mày có thích lại không?
Quang Anh nhìn dòng tin nhắn.
Rồi gõ…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Nếu là ngày trước, tao sẽ nói đùa*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Sẽ cười phá lên*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
* Sẽ gõ một câu vô thưởng vô phạt*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Nhưng hôm nay…*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Tao không thích Linh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬Ủa? Sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Vì… trong tim tao còn kẹt một người.
Tin nhắn gửi đi
Không có hồi âm
Chỉ có màn hình sáng trắng
Và Quang Anh thì mỉm cười.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Nhưng mày không biết”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Người đó là mày”
___
Tg bị cute😍
Tg bị cute😍
ối zồi ôi
Tg bị cute😍
Tg bị cute😍
viết xong là tay nó rụng rời luôn mà😭😭
Tg bị cute😍
Tg bị cute😍
nên là tg mong các cậu coi nhớ like nha chứ không là bị hôi nách là tôi không biết đâu😻
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play