4. Say

Khúc nhạc quen thuộc lại văng vẳng bên tai, Love mệt mỏi mở mắt, nhận ra bản thân đã đeo tai nghe mà ngủ suốt một đêm.
Lòng em bỗng cảm thấy lạ, em có thói quen nghe nhạc trước khi ngủ, nhưng lúc nào cũng nhớ tháo tai nghe ra, chẳng hiểu sao hôm nay lại ngủ quên mất.
Love muốn bước xuống giường, nhưng lại không thể chống tay ngồi lên, có cố gắng bao nhiêu cũng chẳng khá hơn được nên em chỉ biết bất lực nằm đó.
Dựa vào ánh nắng dịu nhẹ chiếu xuyên qua rèm cửa, em có thể đoán rằng hôm nay là một ngày đẹp trời, nhưng tiếc thật, hiện tại em không thể chứng kiến được nó đẹp đến đâu, vì ngay cả nhấc tay lên em còn không đủ sức.
Hai mắt bắt đầu díp vào nhau, em lại cảm thấy buồn ngủ. Xét thấy xung quanh bấy giờ rất yên ắng, hẳn là mọi người vẫn còn đang ngủ, vì nếu có lịch trình nào đó thì Film sẽ gọi em dậy và ngược lại.
Loverukk
Loverukk
Có lẽ mọi người vẫn chưa dậy
Loverukk
Loverukk
Chắc mình ngủ thêm một chút nữa vậy
Nghĩ thế em liền chiều ý bản thân, em nhắm mắt lại và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Love tỉnh dậy lần thứ hai, lúc này ngoài trời đã ánh lên sắc vàng hoàng hôn. Dường như em ngủ nhiều đến mức sưng cả mắt, bởi hiện tại em cảm thấy hai mí mắt mình nặng trĩu.
Cả người em vẫn lừ đừ hệt như lần đầu tỉnh giấc, chỉ khác một điểm là bây giờ em còn cảm thấy cổ họng khô khốc, cảm thấy tứ chi tê cứng, thậm chí ngay cả thở cũng khó khăn. Em vì không thể cất tiếng nên chẳng thể gọi được ai, chỉ biết bất lực nằm một chỗ như cũ.
Love cắn môi, em nghĩ rằng em sốt rồi, bởi mỗi lần sốt cả người em đều mềm nhũn thế này. Dù biết là vô ích, em vẫn cố hết sức mình để chống tay ngồi lên, vì em nghĩ cứ nằm mãi thế này cũng không phải là cách, điều đó chỉ làm cơn sốt của em ngày càng nặng hơn.
Nhưng, em đã khựng lại ngay khi cảm nhận được hơi ấm toát ra từ một bàn tay lạ, bàn tay ấy khẽ chạm vào trán em, bàn tay ấy vuốt tóc em, bàn tay ấy còn vỗ nhẹ vào vai em.
Love bỗng cảm thấy an lòng, vì có người đang ở cạnh em, dù người ấy là ai đi chăng nữa thì hiện tại người ấy vẫn đang ở cạnh và chăm sóc cho em. Đằng nào thì em cũng không ngồi dậy nổi, chi bằng làm phiền người ấy chăm sóc cho thân thể đang bất lực với cơn sốt này của em vậy.
Và, Love cứ thế thiếp đi lần nữa.
Lần thứ ba, em sực tỉnh thì trời đã tối, bấy giờ em cũng cảm thấy khá hơn, em đã có thể cử động chân tay và trở mình được. Love vừa vươn mình ngồi dậy thì trông thấy Film từ nhà vệ sinh bước ra, em liền mừng rỡ reo lên.
Loverukk
Loverukk
A! Film! Tớ...
Em định hỏi Film xem em đã ngủ bao lâu, nhưng chưa kịp cất lời cậu ấy đã hốt hoảng đưa một ngón tay chặn trên môi ý bảo em phải mau chóng im lặng.
Film Rachanun
Film Rachanun
Suỵttt…
Em dù không hiểu Film tại sao lại làm như thế nhưng vẫn im lặng theo ý cậu. Cậu ấy nhẹ nhàng bước đến, đặt chiếc khăn tắm xuống giường của cậu ấy rồi chỉ tay ra sau lưng em.
Em chớp chớp mắt, em có hơi do dự nhưng vẫn quay người ra sau theo hướng tay của Film. Để rồi ngỡ ngàng, để rồi cả người như chết lặng khi trông thấy người chị đang nằm bên cạnh.
P’Milk đang ngủ, chị co mình ngủ ngay bên cạnh em, chị ngủ trông rất bình yên, bình yên đến mức em chẳng nỡ gọi dậy.
Film Rachanun
Film Rachanun
Sáng nay tớ có gọi cậu nhưng cậu không dậy
Film Rachanun
Film Rachanun
Mãi đến khi chị ấy qua xem mới phát hiện ra cậu sốt
Film Rachanun
Film Rachanun
Chị ấy lo cho cậu lắm, lúc biết cậu sốt chị ấy cuống cuồng cả lên
Film Rachanun
Film Rachanun
Bình thường chị ấy luôn là người giỏi ăn nói nhất nhóm, thế mà khi nãy đi radio lại nói năng loạn xạ cả lên
Film bật cười kể lại.
….
Milk Pansa
Milk Pansa
Mấy đứa xong chưa vậy?
Film Rachanun
Film Rachanun
P’Milk, em gọi mãi mà Love không chịu dậy
Film vừa sấy tóc vừa nói lớn.
Namtan Tipnaree
Namtan Tipnaree
Cậu sang phòng gọi em ấy đi Milk
Namtan Tipnaree
Namtan Tipnaree
Không lại muộn buổi radio đấy
Milk Pansa
Milk Pansa
Ừ để tớ đi xem
Milk vội vã chạy sang, chị khẽ lay Love đang ngủ say.
Milk Pansa
Milk Pansa
Love, Love... ngoan nào, đến giờ đi tổng duyệt rồi đó em…
Nhưng Love của chị vẫn bất động nằm đó, chị giữ lấy bả vai em rồi kéo em về phía mình. Đôi môi nhợt nhạt cùng vầng trán lấm tấm mồ hôi của em lộ ra trước mắt, Milk hốt hoảng sờ tay lên trán em.
Milk Pansa
Milk Pansa
Film, con bé sốt mất rồi!
Film Rachanun
Film Rachanun
Gì cơ? Chắc tại tối qua cậu ấy đứng ngoài ban công lâu...
Milk Pansa
Milk Pansa
Giờ phải làm sao? Làm sao đây?!
Milk Pansa
Milk Pansa
Chị phải đi báo cho quản lí chứ nhỉ? Đúng rồi đi báo quản lí!
Milk chị cắt ngang lời Film nói, chị vọt chạy ra ngoài tìm điện thoại để thông báo cho quản lí, rồi lại hối hả chạy ngược trở vào với một thau nước ấm trên tay. Chị lau mồ hôi trên trán em, chị lau từ cổ, xuống ngực, đến tay rồi đến lòng bàn chân với hi vọng rằng nó có thế giúp em hạ nhiệt.
Chị cố đỡ em ngồi dậy để uống thuốc hạ sốt. nhưng cả người em lại chẳng phối hợp với chị, cứ hoài nghiêng bên này, ngả bên kia. Dẫu sao thì sau bao nhiêu khó khăn đó, chị cũng đã khiến em uống thuốc thành công.
Lịch trình trong ngày, hễ trống được giờ nào chị liền tức tốc trở về nhà giờ đó, ở nhà không được bao lâu chị lại chạy đến nơi diễn, và Milk chị cứ chạy tới chạy lui như vậy cả một ngày...
Film Rachanun
Film Rachanun
Chị ấy lo đến mức cứ nhắc về cậu mãi
June Wanwimol
June Wanwimol
Đúng đó, chị ấy cứ đứng ngồi không yên mãi đến khi cậu có dấu hiệu hạ sốt mới thở phào nhẹ nhỏm
June vào tới nơi vừa tiếp lời Film vừa mang khay có cháo, nước ấm và thuốc vào cho em.
June Wanwimol
June Wanwimol
Cậu phải ăn cháo rồi uống thuốc đi đấy, là chị ấy chuẩn bị cho cậu, tớ chỉ hâm nóng lại thôi
June Wanwimol
June Wanwimol
Cũng không phải lần đầu cậu ốm nhưng mỗi khi ốm là nằm liệt giường
June Wanwimol
June Wanwimol
Doạ chị ấy suýt chết
Film Rachanun
Film Rachanun
Cậu cũng doạ tụi này một phen hú hồn
Film Rachanun
Film Rachanun
Lúc cậu đang mê man, chị ấy lo đến mức như thế này này…
Film hắng giọng và bắt đầu đóng giả mình là P’Milk.
Film Rachanun
Film Rachanun
“Không biết Love hạ sốt chưa? Lỡ con bé sốt cao hơn thì sao?”
Film Rachanun
Film Rachanun
“Namtan à, sắc mặt con bé vẫn không khá hơn, phải làm sao đây?”
Film Rachanun
Film Rachanun
“P’Johm, em không tham dự radio được không, Love đang sốt mà ở nhà, em không yên tâm…”
June Wanwimol
June Wanwimol
Chị ấy cùng nói là…
June Wanwimol
June Wanwimol
“June, em với Mewnich ở nhà để ý Love giúp chị nha, chị chạy đi radio sẽ về ngay”
June Wanwimol
June Wanwimol
“Có gì thì gọi cho chị liền nhé”
June Wanwimol
June Wanwimol
“Chị nấu cháo sẵn rồi, con bé tỉnh dậy thì hâm cháo lại giúp chị nhé”
June Wanwimol
June Wanwimol
“Lúc dậy Love hay khô cổ họng sẽ đòi uống nước lạnh, tuyệt đối không cho, lấy nước ấm cho con bé”
Film và June đều cười lắc đầu.
Film Rachanun
Film Rachanun
Một Milk Pansa luống cuống như thế, đây là lần đầu tớ thấy đó
June Wanwimol
June Wanwimol
Phải, chị ấy dặn dò rất kĩ, phải để ý tới cậu, chị ấy ra ngoài cứ cách 30 phút sẽ gọi hoặc nhắn hỏi tình hình của cậu
Love mím môi, em chẳng cảm thấy buồn cười chút nào cả, trái lại còn có cảm giác đau lòng tột độ.
Love nhẹ nhàng đưa tay đến, vén tóc chị ra sau tai.
Milk Pansa. chị đúng thật rất giỏi khiến em lâm vào trạng thái tiến thoái lưỡng nan. Em rõ là đã dặn lòng không được yêu chị, không được nhận thêm bất kì ý tốt nào của chị nữa, nhưng chị một mực không muốn tạo điều kiện cho em thực hiện việc đó.
Giống như em càng né chị, chị càng cố gắng bước đến gần em hơn.
Love cũng là con người, em cũng có suy nghĩ, cũng có trái tim, em không thế mãi tỏ ra xa lạ với một người luôn đối tốt với mình được. Dù lí trí của em có kiên cường đến đâu đi chăng nữa, thì cuối cùng vẫn phải chịu thua trái tim mềm yếu của em mà thôi.
Em thật sự cảm thấy rất khó nghĩ, em không biết phải làm thế nào, vì hiện tại em nhận ra rằng em không thể lạnh lùng với chị, cũng không thể né tránh chị thêm một ngày nào nữa.
Love nằm xuống bên cạnh P’Milk, em nắm lấy bàn tay chị, ngón tay cái nhẹ lướt qua đôi môi ửng hồng của người chị đang ngủ say.
Loverukk
Loverukk
*P’Milk à, tỏ ra xa lạ với chị, em làm không được.
Loverukk
Loverukk
*Như thế là làm trái với những gì trái tim em mong muốn. Em chẳng muốn nhìn thấy ánh mắt buồn đó của chị chút nào, nhưng lại chẳng thể nhận mãi những quan tâm vụn vặt mà chị dành cho em.
Loverukk
Loverukk
*Em yêu nụ cười của chị, em rất muốn nhìn thấy nó mỗi ngày, nhưng từ ngày em quyết định né tránh chị, P’Milk đã không còn cười nhiều như trước nữa, thậm chí chị có lúc còn lướt qua em như hai người xa lạ.
Loverukk
Loverukk
*P’Milk chị giống em mà đúng không? Chị cũng thương em hệt như em thương chị mà đúng chứ? Love của chị không ngốc, em cảm nhận được điều đó qua từng chuyện chị làm cho em. Chị cũng cảm thấy khó xử hệt như em lúc này phải không?
Loverukk
Loverukk
*Chị cũng muốn tỏ ra xa lạ với em, nhưng lại làm không được có đúng như vậy không?
Hàng loạt những câu hỏi lăn tăn trong đầu Love, em mím môi, một giọt nước mắt nhẹ rơi xuống chiếc gối em đang nằm.
Milk chị giống như nghe được tiếng lòng của em, chị trong lúc ngủ cũng rơi nước mắt. Giọt nước mắt của P’Milk chẳng gấp gáp mà chậm rãi rơi xuống, thật nhẹ, thật nhẹ, nhẹ nhàng hệt như cách chị đối xử với em, nhẹ nhàng hệt như nụ cười của chị.
Love đưa tay lau đi giọt nước mắt ấy, em chạm tay vào má chị như để an ủi, như để nói rằng em có thể hiểu những gì chị đang chịu đựng.
Hoặc cũng có thể xem như đó là lời an ủi dành cho chính em, vì có thể tất cả mọi thứ chỉ do em tưởng tượng, và vì tình cảm mà em dành cho chị, có lẽ sẽ mãi mãi là một mối tình đơn phương, một mối tình bị tất cả mọi người phản đối, một mối tình mà chính em cũng muốn rũ bỏ.
Love rướn người đến, em hôn lên môi chị. Đây là lần đầu tiên, và cũng sẽ là lần cuối cùng em hôn chị. Môi của P’Milk ấm và mềm lắm, chúng quyến rũ đến nỗi em chẳng nỡ rời xa.
Em rúc người vào lòng chị, cảm nhận rõ ràng hơi ấm từ chị và tham lam hít hà mùi dầu gội lưu lại trên tóc chị. P’Milk của em đẹp quá, chị trông như một tiên nữ hạ phàm vậy.
Em khẽ mỉm cười trông ra cửa sổ, dù tấm rèm đã che khuất bầu trời đêm bên ngoài, nhưng em vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy những đốm sáng nho nhỏ. Có lẽ hôm nay sẽ không có sao băng, em nghĩ thế vì em không tin rằng Thần may mắn sẽ gõ cửa phòng em hai lần trong cùng một ngày. Bởi một Milk Pansa đang ngủ say bên cạnh em đã là một điều rất may mắn đối với em rồi.
Nhưng hình như, vừa có một tia sáng lướt qua thì phải. Love mở to mắt ngạc nhiên, nếu hôm nào sốt cao em cũng được may mắn, cũng được chị quan tâm, cũng được nhìn thấy chị ngủ bên cạnh thế này không khéo em sẽ muốn bản thân mình nằm liệt giường cả đời mất.
Rồi Love em chợt thấy buồn cười với suy nghĩ đó của bản thân, em vòng tay qua ôm lấy chị rồi nhắm chặt hai mắt cảm nhận phút giây hiếm hoi này.
Dù sao băng đã biến mất từ thuở nào và dù có hơi trễ thì em vẫn ước...
Em ước gì chị không phải là Milk Pansa.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play