Chương 2 : Cà Phê Và Cây

Buổi chiều sau vài ngày kể từ lần gặp đầu tiên, tại tiệm hoa 𝐓𝐨𝐮𝐫𝐧𝐞𝐬𝐨𝐥 𝐒𝐨𝐥𝐞𝐢𝐥 - Trời vừa mưa xong, không khí mát dịu, nắng chiều le lói chiếu qua ô cửa kính tiệm hoa
Quang Anh đang lau lại những chậu cây nhỏ bên khung cửa sổ.Cậu chọn những nhánh lá bị đốm để tỉa bỏ,rồi sắp xếp lại từng chậu bonsai mini cho gọn gàng.
Tiếng nhạc không lời vang nhẹ,âm thanh mưa đọng trên tán cây bên ngoài tạo nên không gian yên tĩnh lạ thường
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay chắc là..không ai ghé đâu ha
Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên giữa thời khắc yên tĩnh
Hoàng Đức Duy nhẹ nhàng bước vào.Tay anh cầm theo một chiếc chậu cây cảnh nhỏ,một loại bonsai Nhật có dáng nghiêng,thân già,tán tỉa gọn gàng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hôm nay rảnh nên... tiện đường mang “bạn nhỏ” này đi kiểm tra sức khỏe [ khẽ cười ]
Quang Anh có chút bất ngờ rồi liền đáp lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không phải bác sĩ cây nhưng mà..để em xem thử [ cười ]
Quang Anh đưa tay đỡ lấy chậu bonsai từ tay Duy.Ngón tay cậu chạm nhẹ vào đất,rồi khẽ xoay chậu kiểm tra mặt dưới
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cây bị thiếu nắng và đất hơi bí.Em sẽ thay lớp đất mặt cho anh nhé?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ,tuỳ em,mà..em có cà phê không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quang Anh khẽ cười,đi vào trong
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng cà phê kiểu ‘Quang Anh’,không đường,không đá,nhưng ấm
Duy ngồi xuống chiếc ghế gỗ cạnh quầy, mắt anh quan sát từng cử động của Quang Anh – từ cách cậu cẩn thận lật lớp đất, đến lúc cầm ấm nước tưới đều tay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Mỗi hành động của em đều nhẹ nhàng, vừa đủ. Như thể em đang sống chậm hơn tất cả mọi người trên đời” [ nghĩ trong lòng ]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thích trồng cây cảnh à? [ đặt tách cà phê xuống ]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không biết mình có thích thật không.Chỉ là... khi anh nhìn thấy một cái cây từ bé lớn lên theo từng nhịp chăm sóc, anh cảm thấy mình tồn tại trong quá trình đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có khi..cây cũng biết ơn anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn em? Có cây nào mà em nhớ nhất không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có một chậu sen đá em từng mang từ quê lên. Lúc em rời quê để mở tiệm,mẹ em nhét nó vào balo mà không nói. Em mang nó theo,và..nó sống đến giờ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em yêu hoa như yêu những mảnh ký ức vậy [ khẽ nhìn Quang Anh ]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghĩ... em không thể sống ở nơi không có gì để chăm sóc
Duy im lặng một lúc.Anh cầm tách cà phê lên, nhấp một ngụm, nhíu mày nhẹ rồi gật đầu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng là đắng thật..nhưng ấm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng như cuộc sống thôi. Phải đắng một chút thì mới thấy rõ thứ gì đang ấm thật sự
——————
Duy ra về khi trời vừa chạng vạng. Quang Anh tiễn ra tận cửa. Cậu mỉm cười khi thấy Duy tay vẫn ôm chậu bonsai được thay đất mới, như thể đang ôm một món quà đặc biệt
Tiếng đàn piano vang lên khi cửa đóng lại, bản nhạc hôm đó – “Summer – Joe Hisaishi” – nhẹ nhàng và có chút lãng mạn giữa dòng cảm xúc mới bắt đầu nhen nhóm
Góc nhìn cảm xúc của Quang Anh sau buổi trò chuyện hôm nay cùng vị khách có phần đặc biệt - Nhận ra người khách hôm ấy không hề “ngẫu nhiên”.Có điều gì đó khiến cậu cảm thấy được an toàn – điều mà cậu chưa từng có từ khi rời quê lên thành phố.
Còn về phần Đức Duy - Anh bắt đầu thấy mình lặng lại khi ở gần Quang Anh.Không còn là một CEO chỉ biết giải quyết công việc,mà là một người đàn ông bắt đầu tìm kiếm sự tĩnh lặng trong tâm hồn
Hết chương 2
Hot

Comments

Roái đờ 🦦

Roái đờ 🦦

Ê dễ thương quá 😭

2025-06-23

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play