2.Dạy Em

Cô đợi đứa bé uống cho hết sữa, dọn dẹp rồi bế em lên phòng.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Đây là phòng của em.
Căn phòng được bày trí đẹp mắt, màu của nó cũng thu hút Hương rất nhiều…
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Thật ạ..?
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Đúng rồi..!
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Nhưng trước tiên, em phải đi tắm cái đã.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Chị sẽ ở ngoài đợi em tắm.
Cô vừa nhắc đến chuyện đi tắm là Hương ngại ngùng, nhìn thẳng xuống dưới đất đứng yên bất động.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Em nghe chị nói không?
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Dạ…
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Vào tắm đi..Hay em chưa có quần áo?
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Em xin lỗi…
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Em không tự tắm được…
Đứa bé nói lắp bắp, sợ làm cô tức giận.
Nhưng thay vì than phiền, thì cô lại chủ động tắm giúp nàng.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
/ Haizz, con bé này phải dạy nhiều thứ rồi đây. /
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Ừm..
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Không sao, em không có lỗi.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Để chị tắm cho em.
Cô bé đứa bé vào nhà vệ sinh, lột đồ em ra rồi chỉ em cách bật vòi nước, cách chỉnh nước nóng rồi tắm như thế nào.
Đứa bé thì ngồi im trên chiếc ghế gỗ, lắng nghe cô nói.
Khi tắm Ái Phương cũng rất bất ngờ.
13 tuổi cũng là mốc thời gian để dậy thì, vậy mà con bé nó không ngại khi ở trần truồng như vậy.
Sau khi tắm xong, Hương được mặt chiếc áo ngủ hình hello kitty.
Nàng đã thơm tho, mặt cũng sáng lên đôi chút..
Nàng ngồi trên chiếc giường, ôm con mèo, còn cô thì ở sau lưng xấy mái tóc đen dài đó.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Em cũng đẹp chứ không tệ nhỉ?
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Nhưng sao cứ ôm mãi con gấu đó vậy?
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Em thấy nó…dễ ghét
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Đáng thương nữa…
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Ôi trời..
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Phải là dễ thương với đáng yêu chứ..
Hương cười rồi lại chăm chú nhìn mình trong gương với một đôi mắt khác..
Nàng có cảm giác bản thân có thể tin tưởng người này, và…
Nàng có thể dựa dẫm vào người trước mắt mình.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Ừm…
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Nó mất một bên tai, với lại còn dơ quá..
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Em tính ôm tới khi nào?
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Em ôm…
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Ôm đến khi…
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Mèo con ngạt thở luôn cũng được ạ hihi
Bất giác Ái Phương cũng mỉm cười trước câu nói đó của Hương.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Xíu chị ra ngoài mua gấu mới cho em.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Rồi con đó chị sẽ nhờ người may lại tai và giặt sạch…Em chịu không?
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Ưm…
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Không được
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Mèo con sẽ buồn khi không có em..
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Ngoan..
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Em không muốn chị chữa trị cho nó à?
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Mất một bên tai lâu như vậy là đau lắm đó.
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Nhưng…m
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Lỡ nó không sống lại được thì sao..?
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Sẽ sống và tốt hơn nếu em cho chị chữa bệnh giúp nó.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Với nếu không sống nổi thì chị sẽ mua Mèo con mới cho em.
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Dạa, cũng được ạa
Vừa nghe tới đây, Hương liền cười tít mắt vẻ rất vui.
Phương cũng không ngờ nàng có thể tin được một lời đùa gạt như vậy..
Đến cả một đứa bé 6 tuổi có khi cũng sẽ không tin nếu nó đủ tinh ranh.
Đợi khi tóc của em đã khô ráo, cô mới tắt máy sấy rồi chuẩn bị xuống bếp nấu ăn.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Em muốn ăn món gì?
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Em…
Bùi Lan Hương ( nàng )
Bùi Lan Hương ( nàng )
Em ăn gì cũng được
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Vậy ngồi đây chơi, đợi chị chút nhé.
Em gật đầu vài cái, thấy vậy cô cũng đi xuống bếp để nấu đồ ăn.
Không biết nàng hợp ăn gì, nên cô nấu đại cháo tôm vì ở nhà đang sẵn mấy con tôm.
Cô luộc lên rồi cắt nhỏ, cơm thì cho nước, bỏ vào rồi đun sôi cho nó thành cháo.
Cuối cùng thì rắc thêm miếng muối cho đỡ nhạt, rồi cô cầm cái tô cháo lên phòng của nàng.
* Cốc cốc cốc
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Chị nấu xong rồi.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Em ăn đi.
Hương vui vẻ đón nhận tô cháo của cô, cười híp cả mắt vì sáng giờ chỉ mới được uống sữa, chưa ăn gì hết.
Ái Phương ( Cô )
Ái Phương ( Cô )
Em biết cách cầm muỗng không?
Chưa kịp đợi nàng phản ứng, Ái Phương đã cầm tay nàng lên, dạy cách cầm muỗng như một người mẹ dạy con mình vậy.
Vậy là từng muỗng cháo nhẹ nhàng đặt vào miệng của Hương…
Từ giây phút này, đứa bé tên Hương đó cũng như thả lỏng cảnh giác với cô, dần dần thực sự coi cô là một người ở chung nhà với mình sau này.
-Hết-

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play