[ Kaiser X Ness / Kainess ] Sai Nhịp.
Chương 2: Phòng y tế.
Dãy hành lang khu B yên ắng một cách lạ thường vào giờ nghỉ trưa. Ánh sáng xuyên qua lớp cửa kính mờ, hắt vào những hàng ghế dài đặt dọc tường. Không khí nơi đây mát lạnh, mùi thuốc sát trùng pha lẫn chút hương lavender từ máy khuếch tán nhẹ nhàng lan khắp phòng.
Cánh cửa phòng y tế bật mở.
Ness bước vào trước, tay ôm bên vai trái, nơi vẫn còn nhức âm ỉ. Áo đồng phục thể thao hơi nhàu, phần cổ áo lỏng lẻo lộ ra chút da trắng ở tuyến pheromone. Cậu không ngẩng đầu, chỉ khẽ thở nhẹ, tránh làm phiền không gian vốn tĩnh lặng.
Phía sau, Kaiser đẩy cửa bằng đầu gối, tay kẹp túi đá lạnh vào bên má trái, nơi đang sưng nhẹ vì cú va chạm. Trông cậu vẫn giữ bộ dạng bất cần như thường, nhưng ánh mắt thì lóe lên chút khó chịu.
Kaiser Michael.
//liếc nhìn Ness, nhếch môi cười nửa miệng// Mày cũng rách việc ghê.
Ness Alexis.
//không nhìn cậu, đặt bảng ghi chú xuống bàn cạnh giường bệnh// Tôi đã xin lỗi.
Kaiser Michael.
//ngồi phịch xuống giường, ngửa đầu ra sau, lẩm bẩm// Tao đâu có trách. Chỉ thấy mày lóng ngóng dễ té thôi.
Sự cố xảy ra khi cả hai cùng tranh bóng trong tiết luyện tập buổi sáng. Ness định chuyền ngắn nhưng bước hụt, va thẳng vào Kaiser, một cú đập vai chạm má, đủ mạnh để khiến cả hai bật ngửa.
Y tá không có mặt. Ness loay hoay mở tủ thuốc, lôi ra chai cồn và hộp băng gạc. Trong lúc đó, Kaiser lẳng lặng cởi áo khoác thể thao, để lộ áo thun ngắn tay bên trong. Phần xương quai xanh trái ửng đỏ, có vài vết xước do ma sát với sân.
Kaiser Michael.
//liếc sang vai Ness, nhíu mày nhẹ// Vai mày bầm rồi kìa. Đến đây.
Ness Alexis.
//quay lại, giọng hơi do dự// Tôi tự làm được.
Kaiser Michael.
//chồm người tới, chộp lấy hộp gạc trong tay Ness// Im mồm. Mày vụng thấy mồ.
Ness Alexis.
//khẽ thở dài, xoay người đưa lưng ra, ngồi lên mép giường cạnh Kaiser//
Bầu không khí phòng y tế lúc này trở nên im lặng kỳ lạ. Chỉ có tiếng kéo cắt băng, tiếng cồn thấm vào bông, và hơi thở đều đặn từ hai người đang ngồi gần nhau hơn bình thường.
Kaiser Michael.
//nhúng bông vào cồn, tay hơi chần chừ trước vùng da bầm tím, rồi áp nhẹ vào vai Ness// … Rát đấy.
Ness Alexis.
//khẽ nhăn mặt, vai hơi giật lên// Tôi chịu được.
Khoảng cách gần đến mức Kaiser có thể ngửi rõ mùi pheromone mát rượi từ cổ áo Ness. Mùi bạc hà ấy nhẹ như một lời thì thầm, mát lành, sạch sẽ. Nó khiến cậu không khó chịu… nhưng cũng không thoải mái.
Kaiser Michael.
//cúi gần hơn, tay vẫn áp bông vào da cậu// Mày lúc nào cũng thơm kiểu khó chịu.
Ness Alexis.
//quay đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu trong một nhịp im lặng// Cậu lúc nào cũng nói chuyện không cần lý do.
Kaiser Michael.
//cười khẩy, thu tay về, dán băng dán lên vết bầm// Tao ghét im lặng.
Ness Alexis.
//đứng dậy, kéo lại áo, xoay lưng về phía tủ thuốc// Tôi thì thích nó.
Một khoảng lặng khác lại kéo dài. Trong đầu Ness, mọi thứ xoay vòng như đập nước tràn vỡ, ánh nhìn của Kaiser, mùi mồ hôi và bạc hà, nhịp tim bất ổn khi cậu cảm nhận đầu ngón tay cậu ta chạm vào vai mình.
Cậu biết Kaiser không có ý gì. Không bao giờ.
Nhưng cơ thể Omega không dễ phân biệt giữa ý định và bản năng.
Kaiser Michael.
//vẫn ngồi, chống khuỷu tay ra sau, ngẩng nhìn trần nhà// Mày theo tao bao lâu rồi?
Ness Alexis.
//dừng lại một nhịp, lưng vẫn xoay lại, giọng khẽ// Từ năm đầu.
Kaiser Michael.
//gật gù, nheo mắt nghĩ ngợi// Tao chưa từng bảo mày đi theo.
Ness Alexis.
//quay lại, mắt dịu xuống, nói thật chậm// Tôi chưa từng chờ cậu cho phép.
Ánh mắt chạm nhau giữa hai người, trong không gian trắng toát của phòng y tế, nơi ánh nắng qua rèm rọi xuống nền sàn xám, loang thành một mảng sáng mờ nhạt. Mùi cồn vẫn còn trong không khí, nhưng mùi bạc hà đã đậm hơn một chút.
Kaiser Michael.
//chồm người về trước, gác tay lên đầu gối, thấp giọng hơn thường lệ// Mày thích tao à?”
Ness Alexis.
//khựng lại, nhưng không tránh né, chỉ hỏi ngược// Nếu tôi nói có, cậu sẽ làm gì?
Kaiser Michael.
//bật cười, ngửa người ra sau lại, ánh mắt lười biếng nhưng có gì đó vừa lay động trong ngực// Tao không biết.
Phía bên kia, Ness cúi đầu, nhẹ nhàng lấy lại hộp băng y tế, rồi quay người rời khỏi phòng.
Trước khi đóng cửa, cậu quay đầu lại.
Ness Alexis.
//khẽ cười, mắt hạ xuống đất, thì thầm như gió// Vậy thì đừng hỏi.
Cánh cửa khép lại. Mùi bạc hà vẫn còn vương vất, len vào hơi thở Kaiser khi cậu ngồi lại một mình trong căn phòng trắng.
Cậu chạm tay lên má, nơi vẫn còn hơi đau, rồi bất giác đưa ngón tay lên ngửi. Không có gì. Chỉ có cồn và gió. Nhưng một nhịp trong ngực... hình như vừa lệch khỏi trục quen thuộc.
Comments