Cậu Thương Mợ... [Duonghung]
: Mợ cả của cậu
Mặt trời đã lên cao, ánh nắng dịu dàng lọt qua khe cửa gỗ, in bóng hoa văn rối ren lên tấm rèm đỏ. Trong phòng, hương trầm vẫn còn thoang thoảng, mùi rượu nhạt đi để lại mùi da thịt và chút gừng nồng sau một đêm dài.
Hùng cựa mình tỉnh giấc, cả người ê ẩm như vừa bị xe cán qua. Mắt chưa mở hẳn, nhưng đã cảm nhận được một bàn tay đang dịu dàng vuốt nhẹ lưng mình.
Lê Quang Hùng
đau...hức...
Trần Đăng Dương
tỉnh rồi à?
giọng dương vang lên, khàng khàn, nhưng trầm ổn như thể cả đêm qua không có chuyện gì sảy ra
Em xoay người, chăn vẫn che ngang eo, nhưng phần vai và ngực vẫn lộ ra vết bầm hồng nhàn nhạt – vết dấu cậu để lại.
Cậu ngồi bên giường, tay cầm một con dao gọt táo, bên cạnh là chiếc đĩa nhỏ có vài lát táo được tỉa mỏng, tinh tế như hoa nở.
Trần Đăng Dương
Dậy ăn chút đi. rồi cậu bôi thuốc cho, nếu không mai em không xuống nổi đâu
Lê Quang Hùng
cậu còn nói...
Hùng ngại ngùng úp mặt xuống gối tai đỏ ran lên như trái cà chua luộc
Lê Quang Hùng
cậu hung dữ...hic hôm qua em nói mấy câu thôi mà cậu như muốn ăn tươi nuốt sống em ...hic
Dương bật cười kéo em ngồi dậy, đưa miếng táo đến miệng em
Trần Đăng Dương
mặt mũi thì cậu còn...chứ em mà còn chọc cậu khó chịu nữa, cậu gặm luôn cái cổ em
Em cắn nhẹ miếng táo, mắt lườm mà không giấu nổi vẻ tủi thân.
Lê Quang Hùng
hôm qua cậu bỏ em...gia nô xì xào bảo tân lang bỏ đi...hic...
Lê Quang Hùng
em ghét cậu...
Dương không đáp, chỉ cúi người hôn lên trán em, nhẹ nhàng mà đầy dỗ dành.
Trần Đăng Dương
từ hôm nay, mợ cả họ Trần là của cậu. ai giám nói gì ? cậu xử
Lê Quang Hùng
cậu...nói như thiệt...
Dương ghé sát tai, giọng cười trầm ám
Trần Đăng Dương
đêm qua bạn nhà nào run rẩy lắp bắp gọi tên cậu vậy đa?
Lê Quang Hùng
cậu đáng ghét!
Em chùm chăn trốn, nhưng cậu đã nhanh tay kéo xuống, áp môi vào má em, khẽ dụi mũi
Trần Đăng Dương
đang ghét nhưng em vẫn nằm trong lòng cậu đến sáng đấy thôi
Comments
cái lồn😘
bà nhím xóa truyện kia r😭 nên qua đây đọc.
2025-08-03
1