Văn phòng tầng 81 – nơi chỉ có một người duy nhất được bước vào không cần gõ cửa: trợ lý riêng
Lisa bước vào. Chaeyoung không ngẩng đầu, vẫn đang ký hồ sơ
Park Chaeyoung - Nàng
Pha cà phê đen. Ít đường
Lalisa Manobal - Cô
Biết rồi
Park Chaeyoung - Nàng
Không phải biết, mà là nhớ
Lalisa Manobal - Cô
*Lisa nhướng mày*
Lalisa Manobal - Cô
Lệnh hay dặn dò vậy?
Park Chaeyoung - Nàng
*Chaeyoung ngẩng đầu, ánh mắt chạm thẳng Lisa*
Park Chaeyoung - Nàng
Ở đây, tôi không lặp lại
Lalisa Manobal - Cô
Vậy còn em? Nếu em không phải dạng ngoan ngoãn?
Park Chaeyoung - Nàng
Tôi không cần một người ngoan. Tôi cần người biết điều
Không khí như có tia điện chạy ngang.
Lisa không nói thêm. Cô xoay người, thong thả bước ra khỏi phòng
---
Tối hôm đó, bữa tiệc nội bộ LC Group tại lounge cao cấp
Lisa trong bộ suit đen ôm sát, không đeo cà vạt, tóc búi lơi.
Cô bước vào như một làn gió mới – khiến không ít người ngoái nhìn, kể cả… Chaeyoung
Park Chaeyoung - Nàng
*Chaeyoung cầm ly rượu, khẽ liếc*
Lalisa Manobal - Cô
*Lisa bắt gặp ánh nhìn ấy, bước tới, đứng cạnh, thì thầm*
Lalisa Manobal - Cô
Nếu chị muốn ngắm, cứ nhìn lâu hơn một chút
Park Chaeyoung - Nàng
*Chaeyoung không quay sang, chỉ nhấp rượu*
Park Chaeyoung - Nàng
Cô không sợ tôi đuổi việc à?
Lalisa Manobal - Cô
Nếu bị đuổi chỉ vì tôi hấp dẫn, thì tôi tự hào
Park Chaeyoung - Nàng
*Chaeyoung quay đầu, đôi mắt khẽ nheo lại*
Park Chaeyoung - Nàng
Cô biết mình đang chơi với lửa?
Lalisa Manobal - Cô
*Lisa nghiêng đầu*
Lalisa Manobal - Cô
Vậy… chị là người sẽ thiêu cháy tôi, hay bị tôi đốt?
Không ai ngờ, cuộc hội thoại ngắn ấy lại là mở đầu cho đêm định mệnh sau đó.
Hết
Au🤍
Người luồn kim, người se chỉ,
Nhớ dấu trên mi đôi khúc xuân thì
Để khi khâu xong bờ vai rách, vẫn còn lấp lánh khoác áo vu quy
Bậu thương Qua thì đừng thương Quá!
Suốt năm canh ôm bóng trăng tà
Rời xa nhau là điều duy nhất không làm Bậu đau.
Comments
Chaengcutiis1tg:)
Playing with 🔥
2025-06-28
2