Chap 4

__________
Sáng hôm sau, Duy tỉnh dậy, người nhẹ hơn nhiều. Trán không còn nóng, cổ họng bớt rát, nhưng tim thì… vẫn đập lạ lùng.
Cậu lờ mờ nhớ đêm qua có ai đắp chăn cho mình. Có người lau trán. Có ai đó… nắm tay cậu.
“Chắc là mơ.” – Duy nghĩ, nhưng không hiểu vì sao tim lại hơi thắt lại.
Cậu bước ra khỏi phòng. Quang Anh đang ở phòng khách, áo đồng phục đã chỉnh tề, đang rót nước uống.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tối qua... là cậu chăm tớ à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Là y tá trong mơ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thật mắc cười // cười khẩy nhưng giọng nhẹ hơn mọi hôm //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhìn cậu một lúc, rồi quay đi. Trước khi bước ra cửa, cậu đặt lên bàn một hộp cơm trưa //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi dặn tài xế mua. Để sẵn trong cặp cậu rồi
Duy nhìn hộp cơm. Không nói gì. Nhưng trong lòng như có luồng ấm chạy qua. Không phải vì đồ ăn, mà vì người đưa.
___
Ở lớp, tiết đầu là Sinh. Cô cho lớp làm bài tập nhóm.
Duy ngồi cùng bàn với Quang Anh, nhưng cả hai im lặng. Cho đến khi cậu lật cuốn sổ ghi chú ra — và phát hiện một điều khiến cậu đứng hình
Một nét bút chì nhạt ở góc giấy:
– “Sữa dâu vị ngọt. Nhưng không bằng nụ cười cậu lúc 9 tuổi.”
Duy sững người. Tay run.
Cậu từng kể với mẹ – năm lớp 3 – cậu có một người bạn trai hay ngồi chung bàn, mắt lúc nào cũng lạnh tanh, nhưng thỉnh thoảng lại dúi cho cậu hộp sữa dâu… rồi quay mặt đi như không quen biết.
Cậu bé ấy, năm ấy… Tên là Quang.
Không lẽ là cùng một người…? Không lẽ… là cậu ấy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nhìn sang Quang Anh. Vẫn viết bài, nét mặt không biến động. Nhưng tay … đang siết chặt bút //
...
[ Giờ ra chơi ]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// kéo Quang Anh ra ban công sau lớp học, nơi ít người qua lại //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nè, tôi hỏi thật…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lúc nhỏ… cậu từng học ở trường tiểu học ** đúng không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu từng cho một đứa con trai ốm nhách sữa dâu, rồi còn đánh nhau với bạn vì nó bị bắt nạt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// im lặng //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Ánh mắt khựng lại //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi là cái đứa đó đó
Duy nói chậm rãi, như cào từng chữ vào không khí.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu biết không? Lúc tôi bị chuyển trường, tôi đã khóc suốt cả tháng. Vì tôi không kịp nói lời cảm ơn..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// không nhúc nhích //
Duy bước tới gần hơn, gần đến mức nghe thấy cả nhịp thở Quang Anh hơi lệch
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy mà cậu… vẫn nhớ tôi, đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// quay đi, mắt nhìn về khoảng sân phía dưới //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chuyện đó… không liên quan đến hợp đồng này..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy tôi liên quan không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đang vượt giới hạn
Duy cười. Nhưng mắt cậu hơi đỏ. Cậu biết Quang Anh đang trốn tránh.
_____
Chiều hôm đó, khi cả hai đi học về, vừa bước vào nhà thì bất ngờ:
𝖦𝖾𝗆 𝗏à 𝖣𝗈 𝗑𝗎ấ𝗍 𝗁𝗂ệ𝗇 𝗍𝗋ướ𝖼 𝖼ổ𝗇𝗀, 𝗍𝖺𝗒 𝖼ầ𝗆 𝗀à 𝗋á𝗇 𝗏à 𝗍𝗋à 𝗌ữ𝖺.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ủa Quang Anh?? Sao mày ở nhà Duy? // tròn mắt //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ủa… không phải… ỦA?? // Sững người //
Duy đứng như trời trồng. Quang Anh cũng đứng hình.
Không ai kịp chuẩn bị. Căn nhà, cặp sách đôi, hai đôi dép đều gần nhau…
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Mấy người… sống CHUNG hả?? // thốt lên //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải như mày nghĩ đâu!! // bật ra theo phản xạ //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Vậy giải thích thử coi? Tụi tao chờ
Không khí nghẹn lại. Duy định nói gì đó, nhưng Quang Anh chậm rãi bước tới, chắn trước cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao với Duy… đang thử tìm hiểu nhau
Cả Gem và Do: “HẢ???”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// ngơ ngác mắt mở to , định lên tiếng phản bác //
… nhưng khi nhìn vào mắt Quang Anh, cậu bỗng dưng không nói gì được nữa.
Trong mắt cậu ấy… Không hề có chút đùa cợt.
...
[ Đêm – Đối mặt với những cảm xúc thật ]
23 giờ đêm hơn. Mưa chưa dứt. Cả ngôi nhà chìm trong bóng tối ẩm lạnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nằm trên giường, mắt nhìn lên trần nhà //
Cậu không ngủ được. Không phải vì sợ mưa… Mà vì… tim cứ đập mạnh như có gì đó sắp đến, cậu không sợ mà chỉ bồn chồn trong lòng .Thứ gì đó trong lồng ngực như muốn trồi ra bên ngoài.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mở đèn ngủ. Lần tay tìm hộp sữa dâu trong balo //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Mở nắp. Uống một ngụm. Rồi bật cười khẽ //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Sữa dâu vị ngọt. Nhưng không bằng cậu lúc quay đi mà vẫn để hộp sữa trên bàn…”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// đứng dậy. Bước ra hành lang //
Không rõ lý do, không rõ cảm giác. Chỉ là… bước chân dẫn cậu tới phòng khách, nơi đèn vẫn chưa tắt hẳn.
𝚀𝚞𝚊𝚗𝚐 𝙰𝚗𝚑 𝚍𝚊𝚗𝚐 𝚗𝚐ồ𝚒 𝚖ộ𝚝 𝚖ì𝚗𝚑 𝚝𝚛ê𝚗 𝚐𝚑ế 𝚜𝚘𝚏𝚊.
Tay cầm điện thoại, nhưng không nhìn. Mắt cậu trầm sâu như đang chìm trong một mảnh ký ức xa xôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// đứng nhìn vài giây. Rồi hỏi //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu không ngủ được à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không muốn ngủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//tiến lại gần Quang Anh Ngồi cách một khoảng trên sofa//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có phải cậu… nhớ người tên Kha không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Không trả lời. Chỉ hỏi ngược //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu có từng mất một người mình nghĩ là sẽ mãi bên mình chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Im lặng //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi từng. Và mất ngay khoảnh khắc tôi chưa kịp nói rằng mình thích cậu ấy...
Không gian lạnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
..Tớ không phải Kha
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi biết!..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Và tớ cũng không sợ bị bỏ lại. Nhưng tớ sợ nếu mình bị thương, thì chẳng ai chịu trách nhiệm cả.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi chịu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quay sang nhìn Duy. Mắt chạm mắt //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu cậu bị thương. Tôi sẽ chịu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì hợp đồng?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Vì tôi ghét nhìn thấy ai đó từng cười với mình… bật khóc mà không ai lau nước mắt
Một khoảng im lặng kéo dài.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đưa tay lên. Đặt nhẹ lên mu bàn tay Quang Anh //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy… nếu sau này tớ thích cậu thì sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đang cố không để điều đó xảy ra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì cậu sợ bị thích lại?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Tôi sợ sẽ không dừng lại được..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Không đáp. Chỉ siết chặt hộp sữa dâu trong tay //
...
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play