Chap 3 [Sự khác biệt]
Sau khi anh lên xe thì nhanh chóng về nhà
Quản gia
Cậu chủ, ngài về rồi sao
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, em ấy sao rồi
Quản gia
Tôi cũng không biết, tôi vào phòng thấy tôi thì lại khóc
Nguyễn Thanh Phong
Được rồi, bác múc cháo để ra bàn cho tôi //nhanh chân đi lên phòng//
Anh Đào_ Sam
Hức....hức chú....chú đâu rồi....nói ôm em ngủ mà....đâu rồi .....
Anh Đào_ Sam
Chú...chú bỏ rơi mình rồi sao....có phải mình không ngoan không....chú sẽ đánh mình không
Cánh cửa mở ra, sau cánh cửa là người mà cô mong chờ sẽ xuất hiện
Anh Đào_ Sam
Aaa chú đây rồi....//nhảy xuống giường chạy lại ôm anh//
Nguyễn Thanh Phong
//bất ngờ// Bé con, em lại làm sao //ôn nhu//
Anh Đào_ Sam
Chú...chú....chú bỏ em...em sợ....hức....
Nguyễn Thanh Phong
Nào, tôi làm sao mà bỏ em được chứ //ôm cô//
Anh Đào_ Sam
Em dậy mà hông thấy chú....xong rồi....xong rồi có một bà lão vào phòng....em sợ....hức
Nguyễn Thanh Phong
Nào, nào không khóc nữa, ngoan nào //cúi xuống lau nước mắt cho cô//
Anh Đào_ Sam
Chú đừng bỏ Sam một mình, có được không.....//ánh mắt mong chờ//
Nguyễn Thanh Phong
Được~tôi không bỏ em nữa, giờ xuống ăn đã //bế cô lên//
Anh cứ thế mà bế cô xuống nhà
Quản gia
Cậu chủ, bé con không khóc nữa sao//nhìn cô//
Anh Đào_ Sam
//sợ sệt mà rút vào người anh//
Nguyễn Thanh Phong
//đặt cô người xuống ghế// Nào, em làm sao
Anh Đào_ Sam
Bà lão lúc nãy //chỉ vào bà// Sợ....sợ....Sam sợ....
Nguyễn Thanh Phong
Nào, không sợ đây là người tốt
Nguyễn Thanh Phong
Đây là quản gia trong nhà
Anh Đào_ Sam
Thật....thật sao
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, đừng sợ //lau nước mắt cho cô// Sưng mắt rồi đây này
Quản gia
*Cậu chủ lạ quá, bình thường không như vậy, chẳng phải được mệnh danh là tảng băng di động sao, bộ mà nóng lắm sao mà tan chảy rồi*
Nguyễn Thanh Phong
Quản gia, cháo đâu
Quản gia
À, tôi lấy ngay đây //đi vào bếp//
Nguyễn Thanh Phong
Em xem, mọi người đều là người tốt
Quản gia
//đặt tô cháo xuống// Bé con đúng là đáng yêu mà hơi nhát người nhỉ //nhìn cô//
Nguyễn Thanh Phong
Em ấy không biết đã trải qua những gì mà như này đây
Anh Đào_ Sam
Bác ấy....bác ấy nói Sam đáng yêu sao....//nhìn bà//
Quản gia
Đúng rồi đó, con đáng yêu lắm
Anh Đào_ Sam
Bác ấy tốt....tốt hơn cả mẹ Sam...hức....hức....bác ấy...bác ấy nói Sam đáng yêu..... mẹ Sam chỉ nói Sam là của nợ....hức....
Quản gia
Đáng yêu như này làm sao mà là của nợ được chứ //lấy hai tay xoa mặt cô//
Nguyễn Thanh Phong
Em đừng khó nữa, em rất đáng yêu, khóc sẽ xấu
Anh Đào_ Sam
Hông....Sam hông có xấu....Ssm đáng yêu //phồng má//
Nguyễn Thanh Phong
//phì cười//Được, em không xấu
Quản gia
*Hửm, cậu chủ mới cười sao, đây là lần đầu tiên cậu chủ cười, lại còm rất tươi nữa*
Nguyễn Thanh Phong
Được rồi, không khóc nữa nhé, ăn cháo thôi
Quản gia
Vậy tôi xin phép đi làm việc //rời đi//
Anh Đào_ Sam
Lại là cháo sao....//bĩu môi//
Nguyễn Thanh Phong
Nào, ngoan nhé, em đang bệnh thì chỉ có thể ăn cháo thôi, sao khi em hết bệnh, em muốn ăn gì tôi đều chiều em, có được không hả
Anh Đào_ Sam
Vâng //cười tươi//
Thế là anh ngồi đúc từng muống cháo cho cô, không vội vã, không khó khăn, anh cứ nhẹ nhàng dỗ ngọt để cô ăn hết cháo
Anh được mệnh danh là tảng băng di động không sai, vì ngày thường mặt anh chưa bao giờ giãn ra ngay cả khi ngủ gương mặt cũng rất nghiêm nghị, đến công ty thì ai nhìn mặt cũng phải rén không chỉ vì khí chất của anh mà còn tính cách của anh cực kỳ nóng nên không ai dám làm trái ý.
Vì sao anh lại như vậy? Vì khi nhỏ, anh được ba của mình là Nguyễn Lão Gia rất khắc khe với anh trong việc lễ nghĩa, và biết chịu trách nhiệm của việc mình làm.Thêm phần dạy dỗ của Nguyễn Phu Nhân thì bà luôn dạy con bà phải làm mọi việc đều phải cần thận và không được sai sót.
Cứ hễ sai sót anh sẽ bị phạt không phải hình phạt bình thường như bao người mà anh phải nhìn sắc mặt của hai người mà nhận tội của mình, nếu như không được tha thứ thì anh phải theo ba mình đến bang để đánh võ, mà mỏi lần như vậy cậu đều bị thương nặng nên từ những lỗi làm sai ấy anh luôn làm việc một việc rất cẩn thận, không sai sót dù chỉ một li.
Ấy vậy mà, bây giờ anh luôn nhẹ nhàng, ôn như với cô, luôn dỗ dành cô, quan tâm cô từng chút một, bây giờ nhìn vào ai mà tin đây là người được mệnh danh là tảng băng di động đâu chứ.
Quản gia
*Cậu chủ ngài ấy lạ quá, chưa thấy cậu ấy nhẹ nhàng với ai như này*
Nguyễn Thanh Phong
Còn một chút thôi mà ăn một chút nữa là hết rồi
Anh Đào_ Sam
Hong ăn nữa //lắc đầu//
Nguyễn Thanh Phong
Một chút nữa thôi được không, ăn một muỗng nữa thôi
Anh Đào_ Sam
Một muỗng nữa thôi....
Nguyễn Thanh Phong
Được, một muống thôi, A nào //đưa muống cháo lên trước miệng cô//
Anh Đào_ Sam
//ăn// Ưm...hong ăn nữa
Nguyễn Thanh Phong
Được, được không ăn nữa, bây giờ uống thuốc nha
Anh Đào_ Sam
Ưm...hong uống
Nguyễn Thanh Phong
Nào, phải ngoan, uống thuốc mới nhanh hết bệnh //lấy thuốc//
Anh Đào_ Sam
Hong uống đâu mà //rưng rưng//
Nguyễn Thanh Phong
Nếu em uống thuốc, em muốn gì cũng được
Anh Đào_ Sam
Thật....thật không
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, tôi hứa đó, nào uống thuốc
Anh Đào_ Sam
//lấy thuốc từ anh rồi bỏ vào miệng//
Nguyễn Thanh Phong
Nào, uống nước vào //đưa nước cho cô//
Anh Đào_ Sam
//cầm ly nước mà uống//
Nguyễn Thanh Phong
Từ từ thôi //vuốt lưng cho cô//
Nguyễn Thanh Phong
Ngoan lắm, nào bây giờ em muốn gì
Nguyễn Thanh Phong
Không được nói trống không như vậy //cau mày//
Anh Đào_ Sam
Em....em muốn đi chơi....//sợ//
Nguyễn Thanh Phong
Được, nhưng hôm nay không được rồi, ngày mai được không
Anh Đào_ Sam
Được ạ //cười tươi//
Nguyễn Thanh Phong
Ngoan lắm bây giờ lên phòng nghỉ ngơi đi nhé
Anh Đào_ Sam
Chú không đi cùng em ạ
Nguyễn Thanh Phong
Tôi phải làm việc rồi, hay em ra phòng khách chơi có được không, ra ngoài xem TV
Anh Đào_ Sam
Vậy....vậy cũng được ạ
Nguyễn Thanh Phong
Được //đưa cô ra phòng khách//
Nguyễn Thanh Phong
Bác quản gia ở đây có gì thì em gọi bác ấy, có được không
Nguyễn Thanh Phong
Bây giờ tôi ra ngoài có việc, tối sẽ về với em
Anh Đào_ Sam
Ơ....đi lâu....lâu vậy
Nguyễn Thanh Phong
Về sẽ có quà cho em
Nguyễn Thanh Phong
Có được không
Anh Đào_ Sam
Vậy chú đi đi ạ, em sẽ ngoan mà //cười tươi//
Nguyễn Thanh Phong
//hôn má cô// Ngoan lắm
Nguyễn Thanh Phong
Bác quản gia, có thể con sẽ về rất trễ nên là đến giờ cứ cho em ấy ăn cháo rồi uống thuốc nha, nếu em ấy buồn ngủ thì đưa em ấy lên phòng
Quản gia
Được, tôi biết rồi
Nguyễn Thanh Phong
Vậy con đi trước //rời đi//
Quản gia
Nào, con muốn ăn trái cây không
Quản gia
Ngoan lắm, ta lấy cho con //đi vào bếp//
Comments