Chapter 2

____
Căn phòng vẫn chìm trong ánh sáng vàng vọt, nhưng đối với Rin, nó không còn là một nơi xa lạ hoàn toàn.
Cuốn nhật ký cũ nát giờ nằm gọn trong tay em, từng dòng chữ như xé toạc lớp sương mù của sự bàng hoàng, hé lộ một thế giới khác, một cuộc đời khác, mà giờ đây em là kẻ nhập vai.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Khốn nạn thật.
Mắt Rin lướt nhanh qua những trang giấy, tên "Itoshi Rin" này có vẻ là một kẻ yếu đuối, nhút nhát, luôn bị giằng xé giữa sự kỳ vọng của gia đình và khao khát riêng, dù khao khát đó có vẻ cũng yếu ớt như chính nó.
Đặc biệt, nguyên chủ này còn có một vị hôn phu, Isagi Yoichi. Cái tên đó khiến Rin cảm thấy muốn nổi đóa.
Isagi, kẻ từng là đối thủ lớn nhất của em trên sân cỏ, giờ lại là vị hôn phu trong cái thế giới nhảm nhí này?
Và tệ hơn, Isagi trong đây dường như không mấy ưa em. Cuốn nhật ký đầy rẫy những dòng than vãn, những nỗi buồn tủi khi Isagi lạnh nhạt, khi anh lại gần gũi với một cô gái khác – cô gái mà Rin (nguyên chủ) không dám gọi tên.
Rin dừng lại ở một trang giấy, đọc đi đọc lại đoạn miêu tả về cô gái đó.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Kinh vãi..
Nghe có vẻ như nữ chính Mary Sue của cái tiểu thuyết nào đó đã cướp mất ánh hào quang của nguyên chủ, và giờ lại còn là người tình trong mộng của đám nam chính mà Rin em từng xem là đối thủ.
Điều này càng làm Rin thêm phần bực bội.
Càng đọc, những ký ức của nguyên chủ càng ùa về, không phải kiểu ồ ạt như thác lũ, mà là những mảnh vỡ nhỏ, chắp vá lại từng chút một.
Rin thấy mình ở trong những buổi tiệc xa hoa, những buổi học đàn piano, lớp học cùng gia sư với kiến thức về kinh tế, ngoại giao, và cả trà đạo.
Em thấy những ánh mắt coi thường, lời nói mỉa mai, và cả nỗi buồn thầm kín của nguyên chủ khi bị anh trai mình, Itoshi Sae, lạnh nhạt.
Khoan.
Sae á?
Sae trong thế giới này không phải một thiên tài bóng đá kiêu ngạo, mà là một người thừa kế quyền lực của gia tộc, lạnh lùng và xa cách, dường như cũng không hề ưa thích em trai mình.
Rin chợt nhận ra rằng, dù ở thế giới nào, Sae vẫn luôn là một bức tường thành khó vượt qua đối với em.
Điều đáng ngạc nhiên nhất là Rin nhận ra đây chính là một cuốn tiểu thuyết mà em đã vô tình lướt qua trên mạng xã hội cách đây vài tuần.
Một cái tựa đề sến sẩm, một cái bìa truyện lòe loẹt, và cái cốt truyện điển hình của thể loại hào môn thế gia hiện đại, nơi nữ chính yếu đuối nhưng lại được hàng tá nam nhân tài giỏi, đẹp trai vây quanh, còn nam phụ thì số phận bi đát.
Và Rin, nguyên chủ, chính là nam phụ bi đát đó.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Mẹ kiếp, vậy ra mình xuyên vào cái thứ rác rưởi này à?"
Rin thầm nghĩ, một tia lửa giận bùng lên trong mắt.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Được thôi, tao chấp nhận thử thách..."
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Nếu đã không về được, tao sẽ quậy tung cái thế giới này lên!"
Ý nghĩ này khiến Rin bất giác nhếch mép, em sẽ không bao giờ là một nam phụ bi đát, em là Itoshi Rin, kẻ thượng đẳng.
Nếu đã bị đẩy vào cái kịch bản này, em sẽ viết lại nó. Theo cách của em.
Điều đầu tiên Rin cần làm là thu thập thông tin. Em biết rằng để sinh tồn và tìm cách trở về, em cần phải giả vờ ngoan hiền, vâng vâng dạ dạ như cái nguyên chủ này.
Giả bộ yếu đuối, giả bộ nhút nhát, rồi từ từ, từng chút một, mê hoặc đám nam chính kia cho chúng nó phải hối hận vì đã coi thường em.
Rin đứng dậy, đi đến tủ quần áo. Mấy bộ pyjama lụa này thật khó chịu. Em chọn một bộ đồ đơn giản hơn, một chiếc quần tây màu xám và một chiếc áo sơ mi trắng.
Mặc dù không phải đồ thể thao, nhưng ít ra nó cũng thoải mái hơn.
Sau khi thay đồ xong, Rin bước ra khỏi phòng. Dù đã đọc qua nhật ký, nhưng em vẫn cảm thấy lạc lõng. Căn biệt thự quá lớn, quá xa lạ. Em cần phải tìm người.
Đi dọc hành lang, những mảnh ký ức vụn vỡ của nguyên chủ tiếp tục ùa về.
Rin nhớ ra rằng đây là dinh thự của gia tộc Itoshi, một trong những gia tộc giàu có và quyền lực nhất cả nước.
Cha mẹ em thường xuyên đi công tác, và chỉ có anh trai Sae là người em thường xuyên gặp. Nhưng Sae lại không mấy thân thiết với em. Mối quan hệ của họ lạnh nhạt và xa cách, không hề giống với mối quan hệ anh em ruột thịt.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Thứ anh trai khốn nạn...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Dù ở thế giới nào cũng vậy.
Rin tiếp tục đi xuống tầng dưới. Mùi cà phê thơm lừng thoang thoảng trong không khí.
Em đi theo mùi hương đó và đến một căn bếp rộng lớn, sáng sủa. Một người phụ nữ trung niên, mặc tạp dề, đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng, có vẻ là quản gia hoặc người giúp việc.
...
...
Cậu chủ Rin, cậu đã dậy rồi sao?
...
...
Cậu xuống ăn sáng đi. Bữa sáng đã sẵn sàng rồi.
Người phụ nữ mỉm cười hiền hậu và nói với em.
Rin gật đầu, không nói gì. Em không muốn lộ ra sơ hở. Giả bộ ngoan hiền là ưu tiên hàng đầu.
Em ngồi vào bàn ăn. Bữa sáng được bày biện tinh tươm: bánh mì nướng, trứng ốp la, thịt xông khói, và một cốc sữa tươi.
Rin cầm dao dĩa lên, bắt đầu ăn một cách từ tốn. Mặc dù đang rất bối rối, nhưng em biết mình cần phải ăn để có năng lượng.
Trong lúc ăn, Rin cố gắng quan sát người phụ nữ, có vẻ tốt bụng và không hề đáng ngờ. Có lẽ bà ấy là một người giúp việc trung thành của gia đình.
Rin quyết định sẽ hỏi một vài câu hỏi, nhưng phải thật khéo léo để không gây nghi ngờ.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Cô...
Rin lên tiếng, giọng em vẫn còn chút ngái ngủ, phù hợp với hình tượng "Rin" yếu đuối.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Anh Sae đâu rồi ạ.
...
...
Cậu chủ Sae đã đi làm rồi ạ.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Ồ.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Vậy...còn Isagi...à, ý cháu là...có ai đến thăm cháu không ạ?
Em cố gắng hỏi một cách tự nhiên nhất. Người phụ nữ có vẻ ngạc nhiên một chút.
...
...
Thiếu gia Isagi sao? Cậu ấy không đến hôm nay, cậu chủ. Nhưng thiếu gia có gửi một bó hoa đến phòng cậu đấy!
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Bó hoa?
Rin cau mày. Có vẻ như Isagi vẫn giữ phép lịch sự tối thiểu với vị hôn phu trên danh nghĩa này. Nhưng điều đó không làm em bớt ghét anh đi chút nào.
...
...
Vâng, một bó hoa hồng trắng rất đẹp..
...
...
Trông cậu chủ có vẻ mệt mỏi. Cậu có cần nghỉ ngơi thêm không ạ?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Không sao ạ.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Cháu chỉ hơi đau đầu một chút.
Em cố gắng xoa thái dương, giả bộ mệt mỏi.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Cô có thể cho cháu biết hôm nay cháu có lịch trình gì không?
Người phụ nữ lấy ra một cuốn sổ tay nhỏ.
...
...
Để xem nào...Sáng nay cậu có buổi học piano lúc 10 giờ, chiều là lớp tiếng Pháp lúc 2 giờ, và tối có một buổi tiệc từ thiện mà cậu phải tham dự cùng với cậu chủ Sae.
Rin cảm thấy muốn đấm vào mặt mình. Piano? Tiếng Pháp? Tiệc từ thiện? Cuộc sống này thật sự đúng là địa ngục.
Em muốn đá bóng, muốn đổ mồ hôi trên sân cỏ, chứ không phải ngồi gõ phím piano hay học những thứ vô bổ này.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Vâng, cháu biết rồi.
Rin nói một cách lịch sự, dù trong lòng đang sôi máu.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
À, tiện thể cháu ra ngoài môt chút được không?
...
...
Cậu chủ, cha mẹ cậu không muốn cậu đi ra ngoài một mình mà không có người bảo vệ. Cậu biết đấy, gần đây có nhiều chuyện không hay xảy ra...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Chuyện không hay?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Là chuyện gì ạ?
...
...
Ừm...không có gì quan trọng đâu, cậu chủ.
...
...
Chỉ là cha mẹ cậu lo lắng cho sự an toàn của cậu thôi.
Sau bữa sáng, Rin lên phòng. Em ngồi vào bàn học, nhìn chằm chằm vào chiếc đàn piano đặt ở góc phòng.
Những nốt nhạc được viết trong cuốn nhật ký của nguyên chủ có vẻ rất phức tạp. Rin chưa từng học đàn piano, nhưng với trí thông minh của mình, em tin rằng mình có thể học được.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Được rồi, Itoshi Rin."
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Mày làm được."
Buổi học piano diễn ra một cách căng thẳng. Người giáo viên già khó tính liên tục phàn nàn về sự thiếu tập trung của em.
Rin cố gắng hết sức để làm theo những chỉ dẫn, nhưng đôi khi, ngón tay em vẫn vô thức tạo ra những giai điệu hỏng hóc không hề giống với phong cách nhẹ nhàng, uyển chuyển của nguyên chủ.
...
...
Rin, em đang làm gì vậy?
...
...
Không phải thế, em phải nhẹ nhàng hơn nữa, như này này!
Người giáo viên cau mày khó chịu, Rin đang cố gắng kiềm chế bản thân.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Vâng, em xin lỗi.
Em hít một hơi thật sâu, rồi cố gắng tập trung vào bản nhạc. Dù khó chịu, nhưng Rin biết rằng em không thể lộ ra bất cứ điều gì bất thường.
Buổi chiều, lớp tiếng Pháp cũng không khá hơn. Rin phát hiện ra rằng nguyên chủ có một vốn từ vựng tiếng Pháp khá tốt, nhưng lại rất kém trong giao tiếp.
Em cố gắng bắt chước giọng điệu và cách nói chuyện của nguyên chủ, nhưng đôi khi, những câu nói chuẩn phát âm của em vẫn vô thức thoát ra, khiến gia sư tiếng Pháp ngạc nhiên.
Mọi thứ thật khó khăn. Rin nhận ra rằng việc giả vờ làm một người khác khó hơn em tưởng. Đặc biệt là khi bản năng của một cầu thủ, của một kẻ săn mồi luôn tiềm ẩn trong em.
____
Au
Au
Hơi khó đọc tí.
Au
Au
byee
Hot

Comments

hanakashi. hauld

hanakashi. hauld

từ từ tên này nghe quen quá=)))

2025-07-07

1

𝙀𝘼𝘾『Hiraki』🫐

𝙀𝘼𝘾『Hiraki』🫐

truyện hợpppp ghuuuuuuu

2025-07-08

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play