SQUID GAME 3 [FANMADE EDITED VERSION] [230 X 333]
I. Tên Lính Bí Ẩn
Không gian trước mắt tựa như một bức tranh lắp ghép lỗi hệ thống – hỗn loạn, vô trật tự, rối loạn thị giác đến phát bệnh.
Những bậc thang màu kem uốn lượn ngoằn ngoèo như rắn bò giữa các khối tường hồng sậm và xanh lam, dựng đứng từng mảng méo mó, gãy gập như cố tình khiến người nhìn mất phương hướng.
Tường…
Không còn nguyên vẹn nữa.
Mỗi mặt tường giờ lỗ chỗ những vết đạn xuyên phá, loang lổ như da người bị rỗ mụn.
Có chỗ sơn bong ra từng mảng, rơi xuống nền đá như xác thịt lột trần, để lộ lớp xi măng xám lạnh bên dưới.
Dưới chân cầu thang, vết máu khô sẫm màu chảy dài như mạch máu vỡ.
Một vết bàn tay in rõ trên mặt tường – bị kéo lê, bị bắn, hay bị đẩy?
Cầu thang rung lên từng đợt.
Tiếng giày đạp nền sàn nhà lạnh lẽo nện dồn dập như hồi trống báo tử.
"Tùng... tùng... tùng..."
Người chơi khác
Chết… chết rồi… tụi nó tới…
Người chơi khác
Lùi lại! LÙI LẠI!
Một người chơi vung súng run bần bật, bắn loạn vào khoảng tối.
Không ai trúng. Chỉ còn lại tiếng “cạch cạch”… hết đạn.
Đèn đỏ chớp lên. Cửa bật mở.
Hơn hai mươi lính hồng tràn vào như lũ kiến lửa.
Tay họ đồng loạt giơ súng, không cần cảnh báo.
Một phát nổ.
Cả nhóm quỵ xuống theo phản xạ.
Người chơi khác
Chúng tôi đầu hàng! Đừng bắn, xin mấy người!!!
Lee Myung-gi [333]
//Thở dốc, siết chặt cò súng//
Myung-gi ngồi trong góc thở hổn hển, tay siết chặt khẩu súng, ánh mắt phẫn nộ ghim chặt vào lũ lính ∆.
Phía trên cầu thang, hàng loạt bóng áo hồng đổ xuống như kiến vỡ tổ.
Lee Myung-gi [333]
... Chết tiệt! //Nghiến răng, chĩa súng lên cao//
Người chơi khác
MYUNG-GI! KHÔNG!
Một người chơi từ phía sau lao đến, giật mạnh tay cậu. Súng chệch hướng, xém nữa bóp cò.
Người chơi khác
Bình tĩnh! Rút lui! Giờ mà bắn là chết sạch!
Tiếng giày lính đạp vang rền trên bậc cầu thang xoáy tròn như tiếng đập tim đảo điên. Myung-gi gầm khẽ, máu giật giật bên thái dương. Nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi yên.
Một người chơi ngã gục – bị bắn vào đầu vì lùi chậm nửa bước. Máu bắn lên tường cầu thang như vệt sơn tươi.
Loa Thông Báo
Chúng tôi ra lệnh tất cả người chơi ngay lập tức bỏ tất cả vũ khí xuống. Nếu không hợp tác, bắn tại chỗ!
Người chơi sau khi nghe thấy liền nằm rạp như lũ sâu bò trên sàn đá lạnh. Không ai dám ho, không ai dám nhúc nhích.
Người chơi xung quanh bắt đầu bỏ súng, quỳ xuống.
Người chơi đó kéo tay Myung-gi lùi lại, mắt không rời bầy lính đang tiến tới như đàn thú săn mồi.
Myung-gi siết súng, nén cơn giận, rồi từ từ cúi đầu xuống.
Lee Myung-gi [333]
//Ném súng ra trước//
Lee Myung-gi [333]
//Quỳ xuống//
Một tên chĩa súng ra phía người chơi.
Lính ∆
Tất cả đứng dậy. Theo hàng. Di chuyển.
Người chơi lục đục nghe lời. Họ nghĩ được tha. Họ tưởng sắp bị đưa đi về nơi mà những người chơi khác đang đợi.
Người chơi đó liếc nhìn Myung-gi, thở gấp.
Người chơi khác
Giữ im lặng, đừng manh động...
Lee Myung-gi [333]
//Gật đầu lia lịa//
Phát đạn đầu tiên xé nát đầu một người chơi đứng ngay hàng đầu. Máu bắn tung tóe lên mặt những người còn lại.
Rồi phát thứ hai. Thứ ba. Không báo trước.
Hàng loạt tiếng la gào vang lên. Người chơi đổ gục xuống vũng máu đặc quánh.
Đây không phải áp giải. Đây là hành hình.
Lee Myung-gi [333]
//Tái mặt//
Không đắn đo, cậu lết vào một khe tường nhỏ phía sau cầu thang. Tay run như bị điện giật, mồm mấp máy không thành tiếng.
Lee Myung-gi [333]
Làm ơn...
Một vệt máu nóng bắn trúng má cậu – không rõ là của ai.
Myung-gi co rúm lại, ép sát vào tường như con thú bị dồn đến đường cùng.
Sát khí trong không khí đặc quánh.
Tiếng súng vẫn chưa dừng.
Một cái bóng đổ xuống đầu Myung-gi.
Chưa kịp quay lại.
Một bàn tay to lớn đã bịt chặt miệng cậu từ phía sau.
Lee Myung-gi [333]
//Trợn mắt. Toàn thân co giật vì sợ. Hơi thở nghẹn cứng nơi cổ họng. Cậu muốn hét, nhưng không thể//
Bàn tay kia giữ chặt lấy vai cậu, như thể chỉ cần động đậy… là gãy cổ.
Tim Myung-gi đập như trống trận.
Từng giọt mồ hôi nhỏ xuống môi. Run rẩy. Lạnh toát.
Lính ∆
Không phải lúc để phản kháng. Nếu muốn sống, mày câm mồm lại.
Giọng nói ấy… không hề có một chút cảm xúc.
Như thể sinh mạng cậu chỉ là thứ rác rưởi, giữ lại hay vứt đi chẳng khác gì nhau.
Myung-gi gật khẽ, môi mím chặt, không dám nhúc nhích.
Ánh mắt sau chiếc mặt nạ hồng vẫn dán chặt vào đám xác phía xa – cảnh tàn sát còn chưa kết thúc.
Tên lính nghiêng đầu, nói khẽ, giọng thì… không thể nào lạnh hơn.
Lee Myung-gi [333]
//Giật bắn mình//
Myung-gi nuốt khan. Môi run lập cập. Tim đập loạn, như sắp nổ tung dưới lớp da ngực. Nhưng cậu vẫn… nhắm mắt.
Không thấy gì. Chỉ nghe tiếng "tách" rất nhỏ.
Một vật kim loại mát lạnh vừa được rút ra, đặt sát ngay mạch cổ cậu.
Tiếng điện tử vang lên. Một thiết bị nhỏ – không to hơn hai ngón tay – đang quét.
Ánh sáng đỏ nhấp nháy.
Loa Thông Báo
Số 333, người chơi Lee Myung-gi – đã bị loại.
Giọng nói từ trung tâm điều khiển vang ra khắp không gian như tiếng phán quyết từ địa ngục.
Máu trong người Myung-gi như đóng băng.
Lee Myung-gi [333]
//Mở trừng mắt//
Lee Myung-gi [333]
Cái... gì??
Tên lính vẫn không nhìn cậu. Hắn đút thiết bị lại túi áo, thì thầm đủ để chỉ hai người nghe.
Lính ∆
Tao chưa giết mày. Nhưng giờ mày là người chết trong hệ thống. Hiểu không?
Myung-gi há miệng, rồi khép lại.
Cậu gật đầu. Cực khẽ.
Lính ∆
//Bước đến chỗ một xác người chơi gần đó//
Lính ∆
//Cúi người xuống, tháo bảng số của người đó ra//
Lính ∆
Tháo bảng số của mày ra. Nhanh.
Myung Gi rất sợ, sợ đến mức không dám thở mạnh.
Tên lính cúi người xuống, giật phăng bảng số 333 trên ngực Myung-gi.
Tiếng dán “tách” nhỏ xíu, nhưng trong không gian im ắng, nghe rõ như xé da thịt.
Lính ∆
//Quay sang, kéo lê một cái xác người chơi gần đó — máu vẫn còn ấm, mắt trợn ngược//
Lính ∆
//Không do dự, dán bảng số 333 lên ngực cái xác//
Rồi… Hắn rút bảng số từ ngực cái xác ấy — một con số khác.
237.
Lính ∆
//Không chút chần chừ, dán nó lại lên ngực Myung-gi//
Lính ∆
Giờ mày là 237. Im lặng và sống như nó.
Từ xa, mấy lính hồng khác đang đi tới.
Lính ∆
//Đục thẳng vào gáy Myung Gi//
Lee Myung-gi [333]
//Ngất xỉu//
Tên lính nhìn cậu một cái thoáng qua, nhưng trong lòng nhói lên một cảm giác quen thuộc đến kì lạ, mặc dù hắn chả quen biết gì với người trước mặt cả.
Lính ∆
//Nắm áo Myung Gi, lôi vào một góc khuất//
Lính ∆ Khác
Tìm thấy người cuối cùng chưa?
Lính ∆
//Đạp nhẹ vào xác người chơi mang bảng 333 một cái// Xong rồi. Chốt sổ.
Tên lính gật khẽ, rồi lấy từ trong túi áo ra một chiếc máy tính bảng nhỏ, ánh sáng xanh hắt lên chiếc mặc nạ tam giác dính máu tươi.
Ngón tay hắn thoăn thoắt ấn ấn gì đó, trên màn hình hiển thị số của những người chơi vừa bị loại, ở dòng cuối... xuất hiện số "333".
Ở trung tâm điều khiển, cái giọng nói thông báo lạnh tanh đó vẫn lên đầy vô cảm...
“Người chơi số 136,150, 341, và 333 - bị loại”
Bọn kia không nghi ngờ. Chúng gật đầu, rồi quay đi.
Một mạng chết đi… còn một mạng thì “hồi sinh”.
Myung-gi vẫn nằm đó, bất tỉnh, nhưng bây giờ… cậu không còn là Lee Myung-gi – 333 nữa.
Mà là một ai đó... đã chết thay.
Cánh cửa kim loại bật mở.
Phòng thiêu xác lộ ra — một căn phòng rộng, tường phủ thép đen xỉn, ám khói lâu ngày.
Không khí đặc mùi thịt cháy và sắt nung.
Bên trong, những chiếc hòm dài hình hộp quà, màu đen, ruy băng hồng lệch lạc… nằm xếp lớp trên sàn.
Mỗi cái hòm là một xác người.
Gọn gàng. Im lìm. Như quà sinh nhật gửi thẳng xuống địa ngục.
Ba lính hồng mặt nạ hình tròn lặng lẽ làm việc. Không ai nói. Không ai nhìn nhau.
Chỉ có tiếng bánh xe kéo hòm nghiến xuống nền bê tông.
Lính ◯
Lần này chết nhiều nhỉ.
Lính ∆ Khác
//Vừa kéo hòm vào, vừa nói// Đúng là bọn người chơi ngu ngốc, làm vậy chỉ chết thêm chứ chả được ích lợi gì.
"Két…" - Một cánh cửa buồng thiêu mở ra. Lửa bên trong vẫn còn đỏ.
Lính tròn đẩy cái hòm đầu tiên vào, tay không run, mặt không cảm xúc.
Cạch. Hòm trượt vào miệng lò.Tên thứ hai gật đầu. Ấn nút.
"Phụt!" - Ngọn lửa xanh bùng lên, nuốt trọn “món quà”.
Lính ∆
//Kéo xe đẩy hòm vào một góc khuất//
Lính ∆
//Bê một cái hòm xuống//
Bên trong chính là Myung Gi, cậu vẫn chưa tính nhưng chân mày thì đã nhíu lại.
Tên lính cúi người, lôi Myung Gi ra ngoài rồi để cậu nằm ở một góc.
Sau đó, hắn đóng nắp cái hòm giờ đây đã trống trơn lại. Đặt lên xe đẩy, rồi kéo đi.
Myung Gi... thì vẫn nằm đó.
Lính ∆
Còn có nhiêu đây thôi.
Tên lính vừa cứu Myung Gi đó bước tới trước, dứt khoát bê cái hòm trống không đó lên rồi đẩy cái "bụp" vào lò thiêu.
Lính ∆
//Ngoảnh mặt lại nhìn lính khác// Còn lại mấy người làm đi. Tôi đi trước.
Tên lính vừa bước ra khỏi phòng thiêu. Mồ hôi thấm ướt bên trong bộ đồ dày cộp, nhưng mặt vẫn vô hồn.
Cửa phòng thiêu đóng lại sau lưng hắn, kèm theo tiếng “két” kim loại như khép nắp quan tài.
“Tít.”
Bộ đàm trên vai phát tín hiệu.
"Số 456 - người chơi Seong Gi-hun, được lệnh không tiêu hủy. Đưa cậu ta về Khu Tập Trung của người chơi, giữ nguyên trạng. "
Giọng nói trầm, đều đều, vọng ra từ hệ thống trung tâm.
Lính ∆
//Khựng lại. Ánh mắt phía sau mặt nạ không thể hiện gì, nhưng vai đã khẽ căng//
Một vài giây im lặng.
Rồi hắn đáp ngắn gọn.
Hắn quay lại, kéo cái hòm đặc biệt được đánh dấu số 456 đang nằm im ở góc phòng.
Không đưa vào lò.
Không thiêu.
Chỉ… im lặng kéo đi, như thể đang vận chuyển một món hàng quý cần được giữ kín.
Lính ∆
//Đẩy xe đẩy chứa cái hòm của Gi-hun tới trong lén lút//
Tên lính nhìn xung quanh, sau khi chắc chắn không có người, hắn mở nắp hòm, người chơi 456 vẫn nằm đó bất động, nhưng hơi thở vẫn đều.
Lính ∆
//Tiến tới, bế Myung Gi lên, đặt vào hòm - nằm sấp lên người của Gi-hun//
Lính ∆
//Lặng lẽ, đóng nắp hòm lại//
Mọi thao tác đều được thực hiện trong yên lặng.
Hắn nhìn ra ngoài kiểm tra một hồi, rồi kéo xe đẩy ra và xuất phát đến Khu Tập Trung người chơi như mệnh lệnh.
Nhưng giờ đây bên trong hòm, không chỉ có duy nhất một người.
Lính ∆
Đây, nhiệm vụ của các người. //Kéo xe đẩy đến trước mặt những tên lính hình tròn//
Lính ◯
Để tôi. //Tiến tới kéo chiếc xe đẩy đi//
Lính ◯
Cái này có vẻ hơi nặng hơn bình thường thì phải...
Lính ◯ Khác
Để tôi kiểm tra xem. //Tiến tới, định mở nắp hòm//
Lính ∆
//Dứt khoát đập tay lên nắp hòm, đè xuống không cho mở nắp ra//
Lính ◯ Khác
Ưm.. Thì tôi định kiểm tra.
Lính ∆
Tôi đã kiểm tra kỹ càng trước khi giao cho các cậu rồi. Không có gì bất thường hết, đừng tùy ý làm những việc không đúng với vai trò của mình, hiểu chưa?
Lính ◯ Khác
//Gật đầu, bối rối//
Lính ∆
Hiểu rồi thì tốt. Kéo đi đi.
Lính ◯
//Xoay người định kéo đi//
Lính ∆
//Đột nhiên lên tiếng// Nhớ lời của tôi đó.
Lính ∆
Đừng có làm mấy việc không liên quan đến vai trò của mình, nếu không tôi không chắc rằng hai người còn sống mà đứng đây hay không đó.
Lính ◯ Khác
//Sợ sệt// Chúng - chúng tôi nhớ mà..
Comments
Bạch Tiêu
tặng 1 bông làm quà, chap sau tặng tiếp><
2025-06-28
1
Saha nee
+1 máy đói truyện nên ph đọc lại😞
2025-07-09
4
Bạch Tiêu
sao phại hung zữ với ngta thế😡
2025-06-28
4