Sáng hôm sau , ánh nắng yếu ớt xuyên qua lớp rèm cửa phòng minh . Căn phòng nhỏ gọn gàng , nhưng vẫn mang chút gì dod lạnh lùng như biệt thự Trần gia
Minh ngồi bên bàn , tay lật từng trang sách , nhưng ánh mắt thì cứ hướng ra cửa sổ , nơi những giọt sương còn đọng lại trên lá cây
Trong lòng cậu vẫn còn vương vấn ảnh anh hằng , ng luôn mang một vẻ lạnh lùng nhưng cx rất dịu dàng khi bên cạnh cậu
Tiếng bước chân vang nhẹ ngoài hành lang
Dịch hằng xuất hiên , dáng vẻ vẫn như mọi ngày - sơ mi trắng ,ánh mắt sâu thẳm nhưng có chút mềm mại hơn khi nhìn em trai
Anh mang vào phòng một chiếc ly sữa còn nóng hổi , đặt trc mặt minh
trần dịch hằng ( anh )
Uống đi , sữa nóng sẽ giúp em tỉnh táo hơn ❄️
trần tuấn minh ( em )
/ mỉm cười , đưa tay nhận lấy ly sữa , lòng ấm áp đến lạ/
trần tuấn minh ( em )
Anh hằng ...anh có bao giờ mệt không ?
trần dịch hằng ( anh )
/ nhìn thẳng vào mắt minh , giọng khẽ mà chân thành / anh mệt..nhưng sẽ ko bao giờ để em phải mệt ❄️
Khoảnh khắc đó , ko cần lời nói thêm , cả hai đều hiểu dù thế giới ngoài kia có bào giông ra sao , nguy hiểm cận kè đến mức nào , thì trong căn biệt thự này , họ sẽ mãi là máu và sữa , là ánh sáng và bóng tối , là anh em đồng hành cùng nhau
ánh nắng dần dần tràn đầy trong căn phòng nhỏ đó , như lời hứa cho 1 ngày ms , dù có bao nhiêu thử thách đang chờ đợi thì vẫn sẽ giải quyết xong xuôi
con t/g ( phu nhân trần tổng ;)) )
Hé lô các baobei của chế
con t/g ( phu nhân trần tổng ;)) )
ờm thì h nói sao ta
con t/g ( phu nhân trần tổng ;)) )
Tui đang muốn end cái bộ em trai nuôi của tôi lắm r , tại lười vt á
Comments