『Đn Detectiver Conan』Hoa Và Máu
Họa 2
Sáng hôm nay, cô ngồi đó – trong cơ thể không phải của mình, ôm làn da đầy dấu tích, ôm cơn mỏi ở những chỗ không thể nói ra, mà vẫn phải cắn răng đứng dậy. Phải đi. Trốn khỏi nơi này – trốn khỏi con người đó.
Cô nhặt áo sơ mi trên ghế. Lúc định buông tay lại chợt… ôm lấy nó.
Sakura Tachibana
'Cho em lấy thứ duy nhất còn lại.'
Sakura Tachibana
' Chứ nếu em rời đi mà không mang gì theo…thì sau này, em biết mình đã từng đau vì ai? '
Vali không khóa kéo. Túi xách rách dây đeo. Cầm trên tay chiếc váy đen ôm sát. Sau đó khoác lên mình chiếc áo sơ mi để che đi phần nào vết tích ái muội ấy.
Khi anh mở mắt – người đã biến mất.
Chăn lạnh. Áo sơ mi cũng không còn. Trên bàn – là mảnh giấy nhỏ, viết tay:
"Xin lỗi vì đêm qua.
Và cảm ơn vì lần cuối cùng.
Em sẽ không quay lại."
Không tên. Không chữ ký. Nhưng anh biết… là cô. Là người duy nhất từng rời khỏi anh mà không xin phép.
ngày cô về nước không phải cố tình mà vì dự án bắt buộc. Tại buổi ký tặng
Suzuki Sonoko
Chị là nữ diễn viên em mê nhất!
Mori Ran
(gật đầu phụ họa)
Suzuki Sonoko
Chị ký cho Amuro nha! Ảnh thích chị lắm luôn á!
Tay cô khựng lại khi nghe cái tên đó. Ngón tay run khẽ. Cô ngẩng lên. Giữa đám đông. Đứng sau vài lớp người... là anh.
Rei Furuya_Zero [Amuro Toru_Bourbon]
...
Furuya Rei.
Áo sơ mi xám. Tóc vàng. Ánh mắt thản nhiên mà sắc như lưỡi dao gọt trái tim.
Anh nhìn cô. Lâu đến mức trái tim cô ngừng đập mất một nhịp. Không ai biết… Chiếc áo sơ mi trắng năm đó… vẫn nằm trong ngăn tủ kín nhất ở New York. Và vết thương nơi ngực trái – chưa từng lành lại.
Comments
Bạc xiuz
văn của bà này cuốn quá mấy mom ơi🥰
2025-07-08
1