Bạch Hạc | Tokyo Revengers |
#Chapter 01
Ngồi trong con hẻm vắng , run rẩy vì lạnh giá của cơn mưa chẳng mấy nặng hạt nhưng dai dẳng.
Tay đau rát vì vết thương bị dính cát , chỉ biết ôm lấy làm tay áo dính đầy máu chứ chẳng biết làm gì.
Quần áo xộc xệch lắm lem đất bùn , đầu tóc rối bời vì hớt hải.
Trong đầu miên man dòng suy nghĩ , tự hỏi bản thân có cầm cự được hay không , sau đó lại không chịu nổi mà ngước mặt lên cắn chặt vì đau.
Trời đêm Roppongi hôm nay phải dịu đi một chút vì cơn mưa , trong một tán ô , hai anh em nọ đang bước từng bước thong dong trên đường về.
Rindou Haitani
Nay ăn gì anh hai ?
Ran Haitani
Có muốn ăn gì không ?
Rindou Haitani
Em không , nay chán miệng.
Ran Haitani
Vậy về ăn mì gói.
Ran Haitani
Úp bát mì rồi đi ngủ.
Ran Haitani
Anh buồn ngủ lắm rồi. // ngáp //
Cả hai đi thêm một lúc , bỗng một bên tai của Rindou giật nhẹ , hình như anh đã nghe được tiếng gì đó.
Rindou Haitani
Anh hai , anh nghe gì không ?
Rindou Haitani
Hình như là tiếng khóc.
Ran Haitani
Mèo hoang kêu thôi , mau về nhà đi.
Rindou Haitani
Ở đây , đi thôi !
Do Rindou là người cầm ô nên anh đã chủ động đi theo tiếng khóc ấy , Ran vì chiếc ô nên mới chạy theo do sợ ướt tóc.
Đi tới con hèm , Rindou nhìn vào trong nhưng lại chẳng thấy gì cả nhưng tiếng khóc vẫn cứ tỉ tê bên tai.
Ran Haitani
Tối quá , không thấy gì hết.
Rindou lại đi vào trong , Ran hết cách chỉ đành đi theo.
Rindou Haitani
// nhìn xuống //
Rindou hơi nheo mắt , nhìn đứa bé nhỏ xíu ngồi trong góc.
Ran Haitani
Rindou , gì thế ?
Rindou Haitani
Một con nhóc.
Rindou Haitani
Chắc là giận cha giận mẹ , bỏ nhà ra đi xong lạc ở đây.
Ran Haitani
Không rảnh rỗi để dắt nó về nhà đâu , chuyện cần làm là chúng ta nên đi về đấy Rindou.
Rindou Haitani
Nhóc tự mò đường về đi.
Rindou Haitani
Là con gái , mới bé tí đã cứng đầu biết bỏ nhà ra đi rồi.
Rindou quay bước nói với Ran , giọng điệu hơi chán nản vì chẳng phải điều gì thú vị.
Haitani bất ngờ quay đầu nhìn lại làm em giật mình chẳng biết nói gì tiếp theo.
Ran luồng qua người Rindou , đến gần hơn với đứa bé rồi ngồi xuống , kề mặt rất gần.
Ran Haitani
Em nói không phải , thì không phải chuyện gì ?
Akinoe
Em không có bỏ nhà đi..
Giọng em nhỏ xíu , hình như là e sợ người trước mắt và bên cạnh.
Rindou Haitani
Hình như nó bị thương kìa anh hai.
Ran nhìn xuống tay cô như lời Rindou nói , nhận ra vết thương ấy đã chảy đẫm hết tay áo với quần rồi.
Ran Haitani
Ở chỗ bẩn thế này thì dễ nhiễm trùng lắm đấy..
Ran Haitani
Có khi còn phải chặt tay.
Em đang run vì lạnh , giờ lại run lên vì sợ.
Ran Haitani
Thế em không bỏ nhà ra đi ?
Ran Haitani
Thế tại sao lại ở đây ?
Akinoe
Em bỏ trốn khỏi cô nhi viện..
Rindou Haitani
Anh hai , không có gì vui hết , về thôi.
Rindou Haitani
Kệ nó , một hồi máu chảy tự hết máu chết.
Ran hiện giờ chỉ quan tâm đến cô bé trước mắt , chẳng để tâm đến lời Rindou.
Ran Haitani
Có biết phải đi đâu bây giờ không ?
Ran Haitani
Muốn theo anh về không ?
Akinoe vẫn chưa biết hai người này là ai , có ác độc hay nguy hiểm hay không nên vẫn chưa quyết định.
Rindou Haitani
Nó im là không chịu đấy , về đi Ran !!
Thấy em chẳng trả lời , Ran đứng lên rồi bước tới Rindou.
NgocNhi
Chào mừng bạn đến tác phẩm mới của nhi , chào luôn những bạn đã chờ truyện của nhi.
NgocNhi
Truyện mở đầu có motip cũ , các bạn thông cảm nhé , truyện về sau nhi sẽ cố gắng để không làm các bạn thất vọng ạ.
Comments
BinhYen
Cố lên nha! truyện nào của bà cũng không làm tôi thất vọng hết!
2025-06-29
1