[HIEUGAV] Nhành Sen Trao Tay
NHẶT ĐƯỢC HẠT MẦM NHỎ
Mặt trời nghiêng bóng, nhuộm rừng thẳm một ánh hoàng hôn màu máu cam đỏ, sương mù phủ mờ lối nhỏ cạnh bờ sông uốn quanh như dải lụa bạc dài mênh mang
Cậu út của Phủ Đặng Gia con của quan lớn phủ Đặng còn được người đời gọi là cậu ba An hay Cậu An
Người đang cưỡi trên lưng ngựa trắng ,áo choàng lụa phấp phới, dáng người mảnh khảnh thẳng tắp , vẻ mặt lạnh như tạc tượng , phía sau là tùy tùng ,kẻ hầu người hạ , người đi trước dẫn lối ,kẻ theo sau che lọng vàng , cờ hiệu nhà quan phần phật trong gió chiều tiết thu
Đoàn người đi qua cánh rừng sâu , từng dấu chân ngựa in sâu xuống nền đất ẩm sau cơn mưa nặng hạt , mùi đất nồng sộc lên nơi cánh mũi , lá cây vẫn còn vương chút sương trắng , khi gió thổi từng giọt long lanh lại rơi nhẹ lên thân ngựa như thể giáp ngọc
ĐẶNG THÀNH AN
// ánh mắt dừng lại ở túp lều nhỏ cạnh bờ sông //
một túp lều nhỏ ,sụp xệ, lẻ loi , nằm sát bờ sông lạnh ,như tách biệt khỏi khu làng nhỏ ngoài bìa rừng , túp lều ấy mang dáng trái ngược hoàn toàn với vẻ uy nghi, sang trọng của đoàn người
ĐẶNG THÀNH AN
// dừng ngựa // chiếc lều nhỏ này ..
kẻ hầu
dạ theo như dân làng ngụ nơi đây kể
kẻ hầu
là một đứa trẻ nghe chừng 15 tuổi , không cha cũng chẳng dáng mẹ
kẻ hầu
cũng không rõ từ đâu lại trôi dạt lưu linh về đây mà sanh sống
kẻ hầu
ít nói ít cười , lại cao lớn , khỏe mạnh
kẻ hầu
cứ vậy tự bắt cá , nhặt củi ,lâu lâu lại đem mấy thứ của rừng mà ra chợ làng, bán kiếm vài đồng lẻ tự mình mà nuôi thân
ĐẶNG THÀNH AN
// nhíu mày gật nhẹ đầu //
ĐẶNG THÀNH AN
// leo xuống ngựa //
trong túp lều ánh sáng le lói qua mái lá , một thiếu niên cao lớn , tóc rối bù ướt sũng vì sương mưa , nước da đen sạm vì lam lũ nắng mưa , đôi mắt khép hờ , thở hổn hển, nó bị sốt vì dính cơn mưa lớn
nó dơ bẩn , kham khổ... nhưng lại đẹp đến lạ lùng , đẹp đến mức người khác nhìn đã thấy sót lòng
ĐẶNG THÀNH AN
// cúi xuống // ngươi...tên gì ?
TRẦN MINH HIẾU
// chậm mở mắt //
TRẦN MINH HIẾU
// nhìn cậu // ta..không biết
TRẦN MINH HIẾU
không nhớ..chỉ biết ta được gọi ..là Hiếu
đôi mắt của nó ánh lên màu hổ phách rất đẹp nhưng lại lạnh nhạt , chai lì như đã quen chịu đựng đau đớn cực khổ . Chính ánh mắt của nó đã chạm đến tim cậu.
ĐẶNG THÀNH AN
// quay đầu bước ra ngoài //
kẻ hầu
// còn chưa kịp hiểu //
ĐẶNG THÀNH AN
đem thằng nhóc đó về phủ
ĐẶNG THÀNH AN
cho nó tắm rửa , ăn uống , chữa trị cho lành bệnh
ĐẶNG THÀNH AN
cho nó làm hầu cận của ta
ĐẶNG THÀNH AN
từ nay nó là người của ta
ĐẶNG THÀNH AN
ta không để ai gọi nó là " không có tên " nữa
mây trời cứ thế rơi xuống những giọt nắng cuối cùng
một người mặc áo gấm lụa là cưỡi ngựa trắng đem theo mình là một thiếu niên vô danh..
bước ra khỏi rừng thẳm tăm tối , tiến về phủ lớn . Một bước thay đổi vận mệnh cả hai .
mợ 3 (tg)
lên sóng sau toi ủ như ủ mắm
mợ 3 (tg)
mợ chỉ mong sẽ được mấy cô nương ,giai nhân , mỹ nữ , tráng sĩ , quan lại trốn này tương trợ
Comments
Cái đuôi của Hán iu
Cậu An mê anh Híu rùi hỏ
2025-06-28
2