[ĐN HARRY POTTER]Y/N - Người Phá Vỡ Mọi Quy Tắc
Chương 4: Linh Hồn Gương Tối
> "Ma thuật mạnh nhất không nằm trong cây đũa phép… mà nằm trong những gì em sẵn sàng đánh đổi."
Chiếc Gương Cấm – Portal vào ký ức bị khóa
Y/n bước vào phòng lưu trữ cổ cấm – nơi chỉ những học sinh “được chọn” mới biết đến. Ở giữa căn phòng, là một chiếc gương cổ nứt vỡ, bao phủ bởi những ký tự xưa cũ được viết bằng máu khô. Mặt gương không phản chiếu hình ảnh… mà là một cảnh tượng khác: Hogwarts, năm 1944.
Một giọng nói thì thầm vang lên:
"Muốn biết nguồn gốc ngươi? Vào đi. Nhưng khi bước ra… em sẽ không còn nguyên vẹn như trước nữa."
Y/n không chần chừ. Em đặt tay lên mặt gương. Và bị kéo vào.
Tom Riddle – Cái nhìn đầu tiên không thể thoát
Khi mở mắt ra, em thấy mình đứng trong thư viện tối, nơi ánh nến leo lét phản chiếu một chàng trai đang đứng quay lưng lại.
> Mắt xám bạc lạnh lẽo.
Gương mặt như được tạc bằng đá cẩm thạch.
Cái nhìn như đâm xuyên lớp da, chạm thẳng vào linh hồn em.
Tom Riddle
“Tên em?” – giọng hắn trầm, đầy cám dỗ.
Tom Riddle
“Ngươi… không thuộc về nơi này. Nhưng em… là thứ ta đã chờ từ rất lâu rồi.”
Quyền lực thuần khiết và sự quy phục ngọt ngào
Y/n nhanh chóng nhận ra, Tom Riddle không giống bất kỳ ai em từng gặp. Hắn không bị mê hoặc bởi vẻ ngoài hay sức mạnh của em… hắn muốn điều khiển nó, sở hữu nó, nắm trọn linh hồn em trong tay.
Tom Riddle
“Ta biết dòng máu của em. Phượng Huyết. Vương tộc của Lửa.”
Y/n
“Còn anh là gì?” – em hỏi, giọng khẽ run khi hắn tiến gần.
Tom Riddle
“Là bóng tối sẵn sàng nuốt trọn em… nếu em cho phép.”
Hắn kéo em lại, tay siết lấy eo, môi gần đến mức chạm vào cổ.
Y/n
“Thứ quyền lực đó… cần được ràng buộc. Bằng máu. Bằng thân xác. Và bằng khế ước.”
“Anh nghĩ mình đủ mạnh để trói buộc tôi à?” – em thì thầm.
Hắn cười. Một tay kéo mạnh, ép em ngửa ra bàn sách cũ kỹ, tay còn lại vẽ lên bụng em bằng đầu đũa một ký hiệu hắc ám – thứ chỉ những người luyện Horcrux mới biết.
Tom Riddle
“Không phải trói. Mà là khắc sâu vào từng nhịp tim em.”
Lần đầu tiên – không phải yêu, mà là chiếm đoạt
Không còn ánh nến. Không còn tiếng động. Chỉ còn hơi thở dồn dập, ma lực xoắn lấy nhau, và hai cơ thể hòa quyện như thiêu cháy cả căn phòng.
Tom không dịu dàng. Hắn nguy hiểm, tàn nhẫn, từng cú siết là một lời tuyên bố:
Tom Riddle
“Em sẽ không thoát khỏi ta đâu, Y/n. Không ở hiện tại. Không ở tương lai.”
Y/n không vùng vẫy. Em biết điều gì đang xảy ra. Và em cũng biết: chính mình cũng đang muốn điều đó.
Khế ước máu: Linh hồn ràng buộc
Sau khi cơ thể em run rẩy dưới tay hắn, Tom dùng dao rạch vào tay mình, và buộc em đặt môi lên máu hắn.
Một câu thần chú cổ xưa vang lên – và một sợi chỉ đỏ ánh đen hiện lên giữa cổ tay hai người, gắn kết linh hồn – dục vọng – và lời nguyền.
Tom Riddle
“Từ nay… em là của ta. Dù em có quay về tương lai hay trốn trong ký ức, em vẫn là một phần của Riddle.”
Trở về – nhưng không còn là chính mình
Y/n mở mắt, quay lại thời gian hiện tại.
Nhưng khi nhìn vào gương, em thấy cổ tay mình vẫn còn vết ràng buộc ma thuật đỏ đen – và đôi mắt, không còn chỉ là ánh lửa, mà còn phản chiếu cả bóng tối.
Tom đã để lại dấu ấn. Không chỉ trên da thịt. Mà trong máu, trong linh hồn, trong ham muốn sâu nhất
Và từ giây phút đó, Y/n không còn là kẻ đi phá luật…
> Em chính là Luật.
Lửa. Dục vọng. Và Hủy diệt.
Comments
Evelyn Malfoy
H nó phải như lày chứ
2025-06-28
0