Ngày Hôm Đó, Tuyết Ngừng Rơi.
chap 1.
(...):hành động, cử chỉ, biểu cảm.
"...": suy nghĩ.
Tiếng của cây bút chì kim chậm rãi ghi từng dòng trên tờ giấy ghi chú chỉ còn vài tấm mỏng manh lại hơi nhăn nheo đến đáng thương, như thể có ai đã vò nát chúng rồi lại ép cho phẳng lại.
"Cạch" ngòi chì bị đè gãy thành nhiều mảnh.
Đôi tay run rẩy của em cũng khựng lại, dùng hai tay che lấy mặt
Bên ngoài khung cửa sổ, tuyết đã bắt đầu tan dần.
Woin.
Họ rút kim* ra lúc nào vậy? mình ngủ say quá rồi..
Chầm chậm bước xuống giường, dán tờ giấy ghi chú vào cốc sữa đã nguội lạnh, dường như em chưa từng động vào.
Woin.
Mong là cậu ta sẽ thấy nó.
Rầm, tiếng đập cửa liên hồi hoà với giọng của nữ y tá phát ra ở bên ngoài.
Woin.
"Có người.?"(ngước lên)
nhân vật nữ.
y tá: anh à, anh không thể vào được đâu! Khoan...đợi đã!
nhân vật nam.
xin lỗi, làm ơn...
nhân vật nam.
Woin..(run rẩy)
Cậu trai kia giàn giụa nước mắt, mỗi câu gọi "Woin" cậu ta đều nấc lên thành lời,áo khoác còn bị rớt một bên vai, cậu ta nhìn với biểu cảm cầu xin em.
Nhìn như thể cậu ta vừa trải qua một cuộc tra tấn tinh thần đến tiều tụy, khốn khổ tột cùng.
Woin chỉ biết đứng lặng, hai đồng tử rung chuyển liên hồi.
Tiếng của phấn bảng gõ thành tiếng trên bảng đen.
nhân vật nam.
Chú ý lên đây nào, thầy sẽ nói ngắn gọn thôi.
nhân vật nam.
Hiện tại lớp học thêm buổi chiều ở trường vẫn còn thiếu khá nhiều vì vậy-..
nhân vật nữ.
Ừm.. Woin nè?(Vẫy vẫy) Cho tớ xin thêm ngòi bút được không?
nhân vật nữ.
Oa, cảm ơn nhé!
Ngòi bị lấy ra không cẩn thận, văng từ bàn học xuống tận sàn nhà.
nhân vật nữ.
Má, gì vậy trời..
Woin gấp gáp cúi xuống vươn tay ra định nhặt lại.
nhân vật nam.
Ôi! Xin lỗi nhiều nhé, bọn tôi gấp quá, phải dành sân để tập bóng chứ? Haha
nhân vật nam.
Lỡ dẫm lên rồi thì tôi đền cho cậu nhé? được không?(diễu cợt)
Woin.
Không cần, tránh ra.
nhân vật nam.
gì chứ tên đồng tính này.?
cậu ta khoác vai Woin một cách mạnh bạo.
nhân vật nam.
mà này, cậu không muốn tham gia đá bóng với lớp à? Hửm?
Woin.
Tại sao, nó không bắt buộc mà.
nhân vật nam.
Trong lớp chúng ta chỉ có cậu, 2 tên được đặc cách vì là học sinh đặc biệt thôi đó?
Vừa nói cậu ta vừa chỉ mặt từng người.
nhân vật nam.
Này đi lẹ đi, nói cái mẹ gì vậy.
nhân vật nam.
Quên đi, gầy guộc, trắng bóc như thế thì cả đời nó chưa đụng vào trái bóng đâu.
nhân vật nam.
Phụt,nói vừa đủ nghe thôi.( bỏ đi)
Woin nhìn chằm chằm vào đám học sinh nam đổ đầy mồ hôi, quần áo xộc xếch trên dưới đều loạn hết lên, trong lòng có chút chán nản không muốn cãi lại.
Woin.
phù.. Muộn hơn 10 phút, có lẽ là vẫn còn kịp.(thì thầm)
Comments