[ Wither × Skelly ] Lá Thư Trong Ngăn Bàn
Chap 2 : Càng gần càng rối
Sau khi tiết đầu tiên kết thúc, Skelly vẫn chưa thể tin là… chuyện đó xảy ra thật.
Wither Skeleton, học sinh mới, người mà ai cũng nghĩ sẽ ngồi chỗ nào thật xa, thật lạnh, thật cô lập — lại chọn cái ghế ngay bên cạnh cậu.
Cậu ngồi đực mặt, hai tay ôm cặp, ánh mắt thì cứ vô thức nhìn sang bên.
Wither thì vẫn im lặng, ánh mắt đỏ nhìn lên bảng, dáng ngồi thẳng thớm như thể làm gì cũng có nguyên tắc.
Skelly
//Ngầu thiệt… mà căng thẳng thiệt luôn…//
Skelly quay vội đi khi ánh mắt chạm nhau trong tích tắc. Tim cậu đập nhanh, cứng cả cổ.
Ngồi gần nhau đúng một gang tay, mà thấy như cách một hố dung nham.
Giờ ra chơi giữa hai tiết, cả lớp bắt đầu rộn ràng trở lại.
Zombie nhảy cái phịch xuống bàn Skelly, dúi cái snack “Xương Cay” vào tay bạn:
Zombie
“Ăn không? Cho đỡ run. Mày sắp thành món ‘sườn nướng run rẩy’ rồi kìa.”
Skelly đẩy gói snack ra, lẩm bẩm:
Skelly
“Tao đâu có run… chỉ là… bất ngờ…”
Spider đu từ trần nhà xuống, xoay một vòng như diễn viên xiếc rồi hạ cánh lên bàn:
Spider
“Tao tưởng Wither lạnh lùng không thích ai mà? Sao lại chọn ngồi kế Skelly ta? Có âm mưu gì không?”
Ghast bay lơ lửng gần cửa sổ, lặng lẽ chen vào:
Ghast
“Tui nghĩ bạn ấy chỉ chọn chỗ gần lối ra… phòng khi cần chạy trốn...”
Slime đang vẽ nguệch ngoạc lên bàn cũng góp lời, giọng nhỏ xíu:
Slime
“Hoặc là… thấy Skelly giống với bạn ấy? Tại cả hai cùng xương mà…”
Câu đó khiến Skelly khựng lại. Cậu lặng lẽ nhìn xuống tay mình — trắng hếu, bóng loáng.
Rồi cậu liếc sang bên cạnh — nơi những khớp xương cháy xém của Wither khẽ nhúc nhích theo từng hơi thở.
Skelly
//Giống nhau sao...?//
Tiết học tiếp theo bắt đầu. Môn: Kỹ thuật giẫm chân gây hoảng loạn cho dân làng.
Thầy Herobrine
“Từng tổ một lên bảng thực hành. Ai giẫm không đủ âm lượng sẽ bị phạt lau phòng thi hóa chất.”
Tổ của Skelly, Slime, Creeper và Wither được gọi đầu tiên.
Skelly
//Ôi không… lên bảng… đi cùng Wither?!//
Cậu đứng dậy, bước lên trước, tay chân cứng như gỗ.
Slime vừa nhảy vừa cười khúc khích:
Slime
Tui giẫm là nhớt bắn tung toé á nha
Creeper
“Đừng có bắn vô tui là được!”
Wither thì vẫn như thường lệ, im lặng, tay đút túi.
Skelly len lén nhìn bạn — cái bóng cao lớn ấy như đè lên tâm trí cậu từng chút một.
Khi đến lượt Wither bước lên…
Một tiếng giẫm chân. Mạnh. Dứt khoát.
Nguyên lớp im phăng phắc. Dư âm còn rung trong bụng.
Thầy Herobrine
“Tốt. Rất có triển vọng.”
Skelly đến lượt. Cậu hít sâu. Nhắm mắt. Giơ chân lên…
Chân bị trượt. Giẫm trúng… Slime.
Spider
“Á á á Slime chảy nhớt!!!”
“Xương Skelly trơn luôn rồi kìa trời ơi!!!”
Skelly đỏ mặt,đứng như trời trồng
Không nói. Nhưng Skelly thấy được một thoáng… bối rối?
Wither
“Xin lỗi… tui không thấy… tại sàn trơn…”
Wither khẽ gật đầu. Lần thứ hai trong ngày.
Ít ra bạn ấy không mắng mình…
Trên đường về chỗ, Spider bu theo Skelly như cái bóng:
Spider
“Ê nè. Tao thấy nha. Với một người không thèm để tâm ai như Wither mà gật đầu hai lần là chuyện lớn lắm đó!”
Skelly
“Ờ… ờm… chắc bạn ấy lịch sự thôi…”
Zombie
“Thôi đi cha nội. Nãy giẫm trúng Slime xong xương rớt, bạn ấy còn cúi xuống nhặt dùm mày kìa!”
Skelly suýt đứng không vững
Slime
“Uhuhuhu… bạn ấy im lặng mà tốt bụng lắm á…”
Skelly mặt đỏ như cà chua bị vẽ bằng bút dạ.
Tan học, khi cả lớp bắt đầu rời đi, Skelly vẫn ngồi lại một lúc.
Wither cũng chưa rời bàn.
Cậu giả vờ xếp cặp chậm rãi, trong lòng hồi hộp kỳ lạ.
Wither
“Lúc nãy… chân cậu có đau không?”
Lần đầu tiên bạn ấy hỏi cậu một câu.
Skelly
“Không… không sao đâu… tại… tui hay trượt kiểu đó…”
Wither
“Đi cẩn thận. Khớp chân của cậu… hơi lỏng.”
Skelly gãi đầu, cười gượng:
Skelly
“Ờ… tại xài hàng tái chế đó…”
Một nhịp lặng.
Rồi Wither quay đi, không nói thêm gì nữa.
Skelly ngồi lại, tay chống cằm, nhìn bóng Wither khuất dần ngoài hành lang.
Gió cuối giờ chiều thổi qua cửa sổ, làm mấy trang vở bay phất phơ.
Một ngày học kết thúc, chỉ với vài câu ngắn ngủi, vài ánh mắt vụng về…
Vậy mà trong lòng cậu lại rối tung rối mù.
Tác giả
Nhưng tớ hết nghĩ được nữa rồi !!!
Tác giả
Chúc cậu đọc vui vẻ nha ❤️❤️❤️
Comments