[AllKira|KiraHarem] Hành Lang Không Có Ánh Nắng?

[AllKira|KiraHarem] Hành Lang Không Có Ánh Nắng?

Chap 1 : Bầu Trời Mới?

T/g Cute phô mai que
T/g Cute phô mai que
Halo halo ,đây là lần đầu tui viết truyện á .Có gì sai sót mấy bồ cứ góp ý để tui cải thiện từ từ nha!!
NovelToon
Cre ảnh bìa: Ng Bìnhh Group:Lẩu mèo cà ri
T/g Cute phô mai que
T/g Cute phô mai que
Giờ thì vào truyện nha~
LƯU Ý!!!!!! *ABC*:Suy nghĩ #ABC#:Nói nhỏ //ABC//:Hành động 📞ABC📞:Gọi điện/call 💬:Nhắn tin NOSHIPNGOAIDOI!!
Tấm rèm cửa màu xám tro khẽ lay động trong làn gió sớm. Mùa hạ đã đến – lặng lẽ như cách những vết thương bên trong lòng cậu vẫn luôn hiện diện, dù chẳng ai buồn để ý. Từng tia nắng mảnh mai xuyên qua kẽ rèm, rơi nhẹ lên gương mặt đang say ngủ. Chúng không vội vàng, không gắt gao như cái nắng giữa trưa, mà dịu dàng như lòng bàn tay ai đó đang khẽ vuốt lên má cậu – một cái chạm nhẹ, như thể mặt trời cũng đang thì thầm: “Thức dậy đi... hôm nay khác rồi.”
Phía dưới giường một cơ thể gầy gò đang ngọ nguậy ,đầu nghiêng sang một bên như đang cố trốn tránh ánh nắng. Nhưng nắng cứ lì lợm bám theo, rơi xuống cổ, xuống vai…
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Ưm~//Rên khẽ//
Một tiếng rên khe khẽ bật ra từ cổ họng. Nhỏ, lười, mềm như gối bông – như thể cả người cậu vừa tan vào ánh sáng. Cậu xoay người, tay kéo chăn trùm lên mặt để trốn ánh nắng, nhưng chăn mới không có mùi cũ kỹ của ngôi nhà trước kia. Nó sạch, mềm – và xa lạ. Chỉ cần chạm vào là nhớ ngay: Cậu không còn ở đó nữa.
Tít! tít! tít!//Tiếng đồng hồ báo thức kêu//
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Ưm~ Phiền quá đi mất...Mình muốn ngủ tiếp!!//Giọng ngái ngủ//
Không phải cậu vì lười. Mà là… cậu muốn thêm một chút nữa. Một chút dịu dàng hiếm hoi này, một chút yên tĩnh, một chút cảm giác “an toàn”. Vì biết đâu, bước ra khỏi chiếc chăn này... mọi thứ sẽ thay đổi, một lần nữa...
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Chỉ năm phút nữa thôi…//Lẩm bẩm//
Cậu vẫn nằm đó ,đôi mắt nhắm nghiền,đôi môi căng mọng mấp máy khe khẽ như đang thì thầm với chính bản thân mình
Tít! tít! tít! tít!//Tiếng đồng hồ báo thức kêu//
Âm thanh khô khốc vang lên – lần thứ hai trong buổi sáng, từ chiếc đồng hồ báo thức cũ đặt cạnh gối. Lần này, nó chát chúa hơn, gấp gáp hơn. Như một cú kéo bất ngờ khỏi chiếc mền êm. Đôi mắt cậu bật mở, cơ thể ngồi dậy trong một phản xạ gần như hoảng hốt.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Chết tiệt quên mất.Hôm nay...mình có hẹn!
Giọng cậu thốt ra nhỏ như gió, nhưng mang theo một luồng điện chạy thẳng vào tim. Đúng rồi. Hôm nay cậu phải đến trường mới. Hôm nay là lần đầu tiên cậu được tự mình bước đi – không bị ai kéo, không bị ai chửi, không bị ai giám sát.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
K-không thể đi trễ được..!//Lẩm bẩm,tay dụi mắt//
Nói rồi cậu phi như bay vào nhà tắm. Không kịp thêm một giây lưỡng lự, cậu bật dậy khỏi giường, hai chân gần như vướng vào chăn.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Á–!Đitme ngày lon gì mà xui dữ vậy trời?//Mặt nhăm nhó,miệng thì than vãn//
Một tiếng trượt khẽ vang lên khi cậu loạng choạng suýt ngã, rồi lò cò đứng thẳng dậy như một con mèo con bị ném xuống sàn gỗ lạnh.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
T-trễ mất…//Giọng như sắp khóc//
Cậu thở gấp, tay vơ lấy khăn mặt, tay kia túm vạt áo ngủ còn chưa kịp cài hết nút. Chân trần đập lẹp xẹp trên sàn gỗ khi cậu phi như bay ra khỏi phòng, băng qua hành lang nhỏ, tóc thì vung vẩy, gương mặt vẫn còn hằn rõ dấu gối. Cửa nhà tắm bật mở,
RẦM
âm thanh không lớn nhưng cũng đủ khiến chú mèo nhà hàng xóm giật mình. Cậu chui tọt vào như viên kẹo bị ném vào cốc nước nóng, đóng sầm cửa lại ngay sau lưng.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
“Phải nhanh lên… không thể để người ta đợi…//Lẩm bẩm//
Nước chảy ào ào. Hơi ấm phủ lên da thịt lạnh lạnh buổi sớm. Ánh sáng từ cửa sổ phòng tắm rọi vào lưng, tạo thành một đường cong mềm trên vai cậu. Cậu áp tay lên má, cố rửa sạch nỗi mệt mỏi còn sót lại từ đêm qua – và cả vết xước đã mờ trong tim
Nước lạnh lách tách rơi trên mặt. Cậu ngẩng đầu lên – đối diện mình trong gương. Gương mặt ấy vẫn còn in vệt gối, mái tóc đe buông dài ngang gáy,từng sợi mềm mại phủ lấy tai , đôi mắt có quầng mờ sau những ngày dài thức khuya để học và làn da nhợt nhạt như cơn mưa cũ chưa kịp tan
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Nhìn chẳng giống học sinh trường giỏi chút nào...//Thì thầm,giọng vẫn còn ngái ngủ//
Nhưng rồi, cậu dừng lại. Nhìn thật kỹ vào ánh mắt mình. Không còn đỏ hoe như những đêm trước. Không còn đục ngầu như ngày bị kéo ra khỏi nhà. Chỉ là một chút... lặng
Và rất nhẹ thôi, ánh sáng vừa le lói ở đáy mắt – như mặt trời đang mọc phía sau lớp mây mỏng. Cậu không chắc đó có phải hy vọng không. Nhưng ít nhất… là không còn tuyệt vọng.
Cậu cúi xuống, vốc nước lên mặt lần nữa, rửa đi những dấu vết buồn ngủ cuối cùng. Rồi cậu với lấy bàn chải, quẹt kem và đánh răng theo nhịp quen thuộc – nhanh, gọn, hơi mạnh tay. Trong lúc miệng còn đầy bọt, một cái tên vụt qua đầu cậu:
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Siro?//Khựng lại//
Cậu khựng lại trong một giây. Trái tim không đập mạnh, cũng không loạn nhịp – chỉ là khẽ rung lên như dây đàn vừa chạm.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Anh ấy đang đợi…//nghĩ thầm, môi khẽ cong lên một chút – nụ cười bé xíu và ngốc nghếch như vừa mới học cách tin vào ai đó//
Cậu súc miệng. Âm thanh “ọc ọc” vang trong cổ họng như tiếng vọng của một buổi sáng rất xa – khi cậu còn biết thế nào là yên bình.
Chỉ một lúc sau, cậu trở lại với đồng phục đã treo sẵn từ tối qua. Áo sơ mi trắng. Quần tây đen. Huy hiệu nhỏ của trường Mega SMP lấp lánh nơi cổ áo.
Cậu mặc đồ rất cẩn thận – chậm, gọn, và có chút… rụt rè. Tựa như đang bước vào một thứ gì đó rất nghiêm trang. Một lễ nghi. Một khởi đầu. Gương soi phản chiếu mái tóc đen còn ẩm, rũ nhẹ xuống trán. Đôi mắt đỏ như ruby khẽ hạ xuống, không dám nhìn thẳng vào mìn
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Lần này...Mong sẽ khác.//Thủ thỉ//
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Thôi không suy nghĩ nữa.Xuống nhà đợi anh Siro đến đón thôi!!//Hí hửng chạy xuống nhà//
Cửa nhà hé mở. Ánh nắng mùa hạ trải đầy ngoài sân. Tiếng ve kêu lặng lẽ vang vọng đâu đó sau hàng cây cao. Cậu đứng đó – giữa ranh giới giữa trong nhà và ngoài đường, giữa quá khứ và hiện tại.
Mái tóc đen khẽ lay trong gió sớm. Đôi mắt đỏ khẽ nheo lại khi mặt trời chạm lên má. Cậu đút hai tay vào túi áo khoác mỏng, giày trắng còn mới tinh – đứng yên, vai hơi co lại, như thể đang tự ôm lấy chính mình.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Anh Siro sẽ đến sớm thôi nhỉ...//Lẩm bẩm ,mắt hướng về phía con hẻm nhỏ//
Lần đầu tiên, trong tim cậu có một cảm giác rất lạ: Không phải sợ. Không phải đau. Mà là… được ai đó nhớ đến. Được chờ.
Kira ơiiii.Anh tới đón em rồi nè!!!
Cậu thoáng giật mình, đưa mắt hướng về con ngỏ nhỏ nơi phát ra tiếng hét vừa nãy
Một bóng hình to lớn đang phi như bay từ cuối hẻm đến chỗ cậu
Người đó mặc đồng phục hơi xộc xệch, cặp đeo lệch một bên, và đang cười tươi đến mức hai má lúm sâu hoắm. Mái tóc hai màu đen và trắng rối bời như tổ quạ – nhưng rất hợp với dáng vẻ lạ lùng đáng yêu ấy. Một bên mắt đỏ rực như máu, bên còn lại xanh dương trong vắt như hồ thu – cặp mắt dị sắc rực lên trong nắng sớm, như hai thế giới đang chạy song song.
Một đôi tai sói vểnh lên, đung đưa theo từng bước chạy, như thể gió thổi cũng không làm chúng rơi xuống.
Đó là anh Siro , anh Siro "của cậu"!!
Siro Official
Siro Official
Kira ơii,Kira yêu dấu của anh ơiii~
Siro Official
Siro Official
Anh đến đón em rồi nèeeee!
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
Pfft//Phì cười trước sự đáng yêu của anh//
Siro vừa chạy vừa la, vừa huơ tay như thể sắp bay tới nơi. Cậu tròn mắt, chưa kịp phản ứng gì, chỉ biết… cười khẽ. Rất nhẹ. Nhưng là nụ cười thật sự đầu tiên trong buổi sáng hôm đó.
Siro Official
Siro Official
Trời ơi… EM CƯỜI KÌAAAA!! KIRA CƯỜI!! LÚC ANH ĐẾN LÀ EM CƯỜI LUÔN!! ĐIỀM LÀNH ĐÓ!!
Cậu nhìn Kira, đôi mắt dị sắc chớp nhẹ. Siro giang tay như muốn bay tới ôm cậu bạn của mình thành một cục bông. Kira lùi nhẹ một bước, ho khẽ, quay mặt đi
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
E-em không… có cười…//Lí nhí,mặt với tai đều sắp đỉ như quả cà chưa//
Siro Official
Siro Official
Thôi được rồi, không cười cũng được. Nhưng mà…” “Đi thôi. Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu một chương mới.”//Giọngbỗng trầm lại, ấm như nắng giữa đông//
Cậu gật nhẹ, đôi mắt đỏ như ruby ngước lên nhìn bầu trời – cao, xanh và trong hơn mọi hôm. Bên cạnh cậu, một người bạn à không cậu không xem anh như người bạn mà cậu xem anh là "Gia Đình" Phía trước cậu, là ngôi trường mới. Và trong lòng cậu… là một tiếng cười vừa chớm nở.
Kira Meomeoz
Kira Meomeoz
*Ở bên anh thật tốt,Siro à..*
T/g Cute phô mai que
T/g Cute phô mai que
Ờm hết truyện rồi đó.Bái bai!!!!💝
Hot

Comments

Minh Tài

Minh Tài

Hay Quá à 😈🥵

2025-07-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play