[ABO][Caprhy] -13 Em Bé!~
ᥫ᭡
quang anh | bé
anh..mau bế em
quang anh | bé
bế em//dang tay//
Đ.Duy | anh
không được,tao đang làm việc.trời tối rồi,em đi ngủ đi/đánh máy/
quang anh | bé
hông muốn đâu..anh bế bây giờ cơ/mếu/
quang anh | bé
bế em..hic..quang anh muốn được bế
quang anh | bé
anh bế quang anh đi ngủ
quang anh | bé
hic..//mè nheo ôm chân hắn//
Đ.Duy | anh
càng ngày càng bướng rồi đấy nhé
quang anh | bé
quang anh hong có bướng..//làm mặt xấu//
Đ.Duy | anh
vậy thì bỏ chân anh ra
nấm tròn ủy khuất rút tay ra khỏi chân anh lớn.môi xinh màu cherry mếu lại trong đáng thương vô cùng
ai bảo em bé là omega yếu mềm non nớt sống trong sự nuông chiều ,bao bộc của anh người yêu cơ chứ.Vì thế,em ta càng ỷ lại vào người kia , tới việc ăn cơm cũng lười cầm muỗng trong cứ đáng yêu vô cùng
mà anh ta thì cũng chẵng bận tâm gì về sự "phiền"dễ thương này.bảo bối ngọc ngà của ảnh đơn nhiên phải được sống trong biển tình màu hồng mà bản thân ảnh tạo ra chứ!
quang anh | bé
Anh hết thương em rồi...//ôm chân nhỏ//
nghe câu phán xét vô căn cứ ấy.đức duy thoáng chốc nhíu mày lại,bấc giác nhìn lại cục bông đang nằm ăn vạ trên sàn thì thấy em lại không mang vớ.
Đ.Duy | anh
Quang anh//gằng giọng//
quang anh | bé
anh gọi em ạ..//nghịch ngón chân//
Đ.Duy | anh
sao lại không mang vớ?..hửm//gấp máy tính//
Đ.Duy | anh
ở ngoài đang là âm 5⁰ độ đấy.không mang vào bị lạnh rồi lại cảm nữa.em nhớ đêm đó em nằm thức tới sáng không ngủ được vì mệt không? hả?
Đ.Duy | anh
hư rồi nên mới không nghe lời anh nữa đúng không?//tiến lại//
quang anh | bé
k-hông không phải..
quang anh | bé
tại..tại..aaa
Đ.Duy | anh
//bế em lên//càng này càng hư,tao phải dạy lại em rồi
Đ.Duy | anh
có phải em bắt đầu không coi trọng lời tao nói rồi không?
quang anh | bé
hức...duy ơi..hông phải mà//lấy tay che mông lại//
anh chẵng kiên nễ gì mà trực tiếp đánh thẳng vào đôi búp măng đang che lại cái sự lì lợm ấy luôn.em nhỏ cảm nhận như một dòng điện đang xẹt qua tay truyền tới não lập tức cứng đơ người hồi sau mới có thể lấy lại được bình tĩnh mà lấy hơi khóc toáng lên
quang anh | bé
hức..oaaa..đau quá duy ơi..hic
quang anh | bé
hic..tha cho quang anh đi mà..quang anh không dám nữa
quang anh | bé
hic...//bò lại//
quang anh | bé
//chìa ra//
đức duy bao bộc lại bàn tay bé xíu đỏ chót của bé con xoa xoa vài cái rồi chụm lại dùng miệng chuyền hơi ấm vào đó
Đ.Duy | anh
còn đau không?
Đ.Duy | anh
Anh xin lỗi..khi nảy,anh mạnh tay quá..
quang anh | bé
em đau quá duy ơi...
Đ.Duy | anh
anh biết..là anh lo cho em..anh thật sự xin lỗi
Đ.Duy | anh
sau này nhớ! nghe lời anh,phải biết lo cho bản thân
quang anh | bé
e-em xin nhõi di...//nhào vào lòng anh//
Đ.Duy | anh
được rồi,được rồi.không khóc
Đ.Duy | anh
ngoan,anh mang vớ vào cho
quang anh | bé
di có giận em hong?
Đ.Duy | anh
có chứ,anh có giận
quang anh | bé
dậy sao anh hông bỏ em đi kiếm mấy chị zú to biết nghe lời á
Đ.Duy | anh
trời tối rồi,ngủ đi.đồ lì lợm
quang anh | bé
em hong có lì nha,người ta là omega ngoan nhứt thế giới đó..
Đ.Duy | anh
..biết rồi..//tắt đèn//
anh định ra khỏi phòng,cánh cửa vừa đúng lúc khép lại thì..
Comments
Qwyn_cr
Duy: ...
2025-07-05
1