[ Trương Tuấn Hào × Y/N ] Cô Nhóc Này Là Bạch Nguyệt Quang!
Chap 2 : Đi Về
Nhỏ Tggggg
Của mấy nàng đâyy
Hạ Xuân Nhi bước chậm trên con đường nhỏ dẫn về khu biệt thự yên tĩnh
Nhà cô nằm trong khu dân cư cao cấp, đường lát gạch sạch bóng, hai bên trồng đầy hoa dâm bụt và bằng lăng tím nhạt
Vừa đi, cô vừa nhớ lại ánh mắt của Trương Tuấn Hào khi đứng trên sân thượng
Cô thở dài, khẽ siết chặt quai cặp
Cô không hiểu sao mình lại để ý tới một người chỉ mới va vào một lần, nói với nhau vài câu
Có lẽ…bởi ánh mắt đó thật sự rất buồn
Trương Tuấn Hào đi qua mấy con hẻm dài hun hút
Căn nhà anh ở là một khu tập thể cũ, tường bong tróc, cửa sắt gỉ sét, mùi rượu và khói thuốc lởn vởn quanh ngõ
Ba Anh
Mày lấy tiền của tao đúng không? Con đ.ĩ đó cho mày bao nhiêu mà mày ngu vậy hả?💢
Mẹ Anh
Đừng có đổ hết lên đầu tao! Mày chơi bài sạch tiền, giờ đổ thừa cái gì?💢
Anh hít sâu, nhắm mắt một lúc, rồi mới bước vào
Ba Anh
Tao nói mày rồi! Con mày không phải con tao! Nó sống chết gì kệ nó!💢//ba anh gào lên, trong tay là chai bia còn nửa//
Tuấn Hào đứng im ở cửa, mắt không chớp mẹ anh liếc qua thấy anh, liền quát
Mẹ Anh
Mày còn đứng đực ra đấy làm gì? Mày tưởng đi học về là thoát à? Có tiền không? Đưa đây!💢
Trương Tuấn Hào [Anh]
Con không có
Mẹ Anh
Mày nói gì? Hôm qua tao cho mày tiền ăn sáng rồi! Mày cất đâu rồi?💢
Trương Tuấn Hào [Anh]
Con ăn bánh mì 5 nghìn còn lại hết rồi
Ba anh đứng dậy, loạng choạng vì say, tiến tới túm cổ áo anh
Ba Anh
Mày giỡn mặt với tao à? Thái độ gì đấy? Mày biết tao mệt mỏi vì ai không hả?💢
Cái tát giáng thẳng lên má Tuấn Hào không quá mạnh nhưng đủ để đầu anh nghiêng đi
Má anh đỏ bừng anh không đánh lại, cũng không nói gì, chỉ siết chặt quai cặp
Ba Anh
Tao có đẻ mày ra đâu mà giờ mày nhìn tao như kiểu thù cha giết mẹ vậy hả? Biến mẹ mày đi! Cút!💢
Tuấn Hào quay người, rút chiếc chìa khóa cũ kỹ, mở cửa phòng mình rồi đóng sập lại
Căn phòng nhỏ chưa đến mười mét vuông, bừa bộn, bức tường có vài lỗ thủng do anh đấm lúc tức giận
Anh ngồi xuống bên giường, lôi trong ngăn bàn ra một bao thuốc lá rẻ tiền châm lửa, kéo một hơi thật sâu
Mùi khói làm cổ họng anh rát buốt, nhưng anh chẳng quan tâm
Vì chỉ khi khói len lỏi trong phổi, anh mới thấy đầu mình trống rỗng một chút
Trên bàn học, có một tờ giấy nhàu: “Bài thi học kỳ Toán – 8,5 điểm”
Trương Tuấn Hào [Anh]
Cố gắng có ích gì? Không ai quan tâm
Mẹ Cô
Xuân Nhi về rồi à con? Có mệt không?//mẹ cô chạy ra đón, tay còn đeo tạp dề nấu ăn//
Hạ Xuân Nhi [Cô - Y/N]
Dạ, không mệt lắm ạ hôm nay mọi người đều thân thiện bạn bè dễ thương lắm
Mẹ Cô
Con ăn gì chưa? Mẹ nấu cháo tổ yến đó ba con nói con mới chuyển trường phải ăn bổ
Ba cô cũng từ trên lầu bước xuống, mặc vest bảnh bao ông xoa đầu cô
Ba Cô
Ba đi công tác về là hỏi mẹ con liền ổn không con gái?
Hạ Xuân Nhi [Cô - Y/N]
Ổn ạ nhưng mà...//cô ngập ngừng, nhớ lại ánh mắt của Tuấn Hào//
Hạ Xuân Nhi [Cô - Y/N]
À không sao ạ
Comments
_𝑴𝒊𝒏𝒕🖇_
ụa mắc j đánh chồng t
2025-07-06
1
bel
ck ơi em thương 😭
2025-07-02
3
Ume Tả Bánh Chẻo 🥟
thứ như ông hok đâng để gọi Cha
2025-07-02
2