[ALLKIDING—MEGASMP2025] Bản Giao Hưởng Của Những Kẻ Không Thể Quay Lưng
CHƯƠNG III: LỚP ĐẤT ĐÁ DƯỚI CHÂN
。☆彡𝐘𝐮𝐤 𝐒𝐞𝐨𝐡𝐰𝐚𝐧 彡☆。
Bộ này mọi người muốn spam hay bình luận gì cũng được chị tôi bảo trên đây không flop đâu mà lo
。☆彡𝐘𝐮𝐤 𝐒𝐞𝐨𝐡𝐰𝐚𝐧 彡☆。
Tôi thấy mấy chap của tôi phần đầu với cuối tôi lắm mồm quá nên tôi nghĩ là mình nên câm cái mồm mình lại ^^
。☆彡Start of chapter III彡☆。
Cát dưới chân lún nhẹ. Sóng vỗ nhè nhẹ vào bờ xa
Lão Nguyên nheo mắt nhìn theo hai cái bóng vừa khuất sau lùm cây
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh Kiding, em thấy… hai người đó đáng ngờ thật đấy
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Không đáng ngờ sao được //Anh lặng lẽ đáp, xoay người phủi cát khỏi gấu áo//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Nhưng cũng không cần bận tâm quá. Mình cần chuẩn bị cho chuyến đi sớm
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Chuẩn bị? //Cậu nhóc chớp chớp mắt ra vẻ khó hiểu//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
À đúng rồi! Thức ăn! Dụng cụ! Gỗ, đá, thịt, bánh mì!
Cậu bé nhỏ tuổi bỗng bật dậy như lò xo
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Đi thôi anh! Em thấy phía bên trái có mấy con gà rừng nãy giờ kêu ‘cục tác’ hoài á! Lại còn mấy cây nấm kỳ lạ dưới gốc cây nữa!
Kiding chỉ khẽ gật đầu, đôi mắt liếc nhẹ sang phía mặt rừng bên kia – nơi ánh trăng lẻ loi chiếu vào những cành lá đan xen, hắt lên nền đất những đốm sáng như sương
Họ bắt đầu di chuyển về phía tán rừng. Lão Nguyên cầm theo rìu đá tự chế, tay kia vác một cái túi lưới nhỏ được ghép từ cỏ khô. Còn Kiding vẫn đi chậm rãi, tay trần, nhưng mắt thì quét qua mọi hướng như thể chỉ cần nhìn cũng đủ thu thập thông tin
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh Kiding, anh nhìn kìa! //Lão Nguyên chỉ tay//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Có dâu rừng này! Em nhớ dâu rừng nướng lên rồi bỏ muối ăn là ngon lắm luôn!
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Đừng hái mấy quả còn xanh //Anh nhắc khẽ//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Chúng có thể khiến miệng em tê
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Ơ! Vậy là… có độc á?
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Ừ //Anh bình thản đáp//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Không chết liền nhưng sẽ khiến em nói mớ suốt khoảng thời gian 3 tiếng đồng hồ
Lão Nguyên bật cười, rồi nhanh tay hái lấy những quả dâu chín mọng, cẩn thận cho vào túi. Một lúc sau, cậu lại chỉ:
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh! Anh! Chỗ kia có nấm đỏ trắng đẹp ghê! Mình có lấy không?
Kiding bước tới gần, ngồi xuống ngắm nấm trong bóng râm
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Không lấy. Nấm này có thể gây ảo giác. Nhưng em có thể dùng bột nấm này để làm thuốc mê nhẹ. Anh sẽ chỉ cách sau
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
//Lão Nguyên mở to mắt// Uầy… Anh giỏi ghê
Kiding không trả lời, chỉ nhẹ nhàng nhổ vài cây rau thơm cạnh đó, rồi buộc lại thành bó bằng sợi dây leo
Sau nửa giờ, túi của Lão Nguyên đã đầy ụ: vài củ khoai rừng, mấy quả táo dại, một mẩu gỗ đặc biệt có thể dùng để nhóm lửa lâu hơn, và cả những sợi dây mây bền để chế tạo cung. Kiding cũng lượm được ít sắt thô từ một gò đất gần sườn đồi – dấu hiệu rõ ràng rằng mạch khoáng đang ở gần
Trên đường quay về, họ dừng lại bên một gốc cây lớn
Lão Nguyên hí hửng ngồi bệt xuống đất, trải đồ ra như một đứa trẻ được ăn tiệc
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Em làm cái lò nướng mini nha! Có đá vụn không anh?
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Có //Anh lấy từ trong túi áo vài viên đá đen nhỏ, nhẹ nhàng đặt xuống đất theo hình vuông, chính xác đến lạ lùng//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Woaaa… Anh cũng mang theo đá à?!
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Ừ. Đá từ suối nóng. Giữ nhiệt tốt
Lão Nguyên dựng một giá gỗ nhỏ phía trên, nhóm lửa từ vỏ cây khô và cành nhỏ. Mùi khói dịu nhẹ lan ra, hòa vào không khí
Một lát sau, mùi khoai nướng và táo nóng thơm lừng. Lão Nguyên nhai ngon lành, còn Kiding chỉ ăn một chút rồi cắm trại tạm, xếp lại túi hành lý
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Ngày mai… đi mine thiệt hả anh?
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
//Lão Nguyên ngước nhìn lên trời, nơi vài vì sao lấp lánh// Em chưa bao giờ vào mỏ sâu á…
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
//Anh nhìn vào lửa// Ừ. Nhưng không cần lo. Anh biết cách định hướng
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Có đánh nhau không anh? Có quái không?
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Có thể. Nhưng có em đi cùng, chắc quái sợ chạy hết
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Ủa? //Cậu nhóc đỏ mặt//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh khen em hả? Em mạnh dữ zậy hả?
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Không. Ý anh là em ồn ào quá nên quái sợ
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh!!!
Kiding cười rất nhẹ – thoáng qua thôi, như gió
Gió biển lướt qua từng tán cây dừa, lùa vào khoảng trống nơi bãi cát gặp rừng rậm. Sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào bờ như nhịp thở của đất trời. Không khí về đêm dịu mát, mang theo mùi ẩm ướt của tán lá rừng đọng sương và hương mặn mòi của biển cả mênh mông
Lão Nguyên cuộn hai tay lại trong tay áo dài, ngồi xếp bằng bên cạnh đống lửa đã tàn một nửa. Cậu vừa ăn xong miếng cá nướng cuối cùng, miệng còn vương vụn cháy mà đôi mắt lại lấp lánh hơn cả ánh lửa
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh Kiding… //Cậu gọi khẽ//
Anh ngồi đối diện, đang tỉ mẩn đẽo nốt phần chuôi cứng cho một cái cuốc đá thô sơ. Dưới ánh sáng lập lòe, đường nét trên gương mặt anh hiện rõ: sống mũi thẳng, cằm sắc, ánh mắt nửa khép hờ mà sâu thẳm
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Em thật sự vui //Cậu nói tiếp, rồi kéo sát áo choàng lên vai, miệng cười như trẻ con//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Từ sáng đến giờ, được đi cùng anh, làm đủ thứ, dựng trại, chế bàn chế tạo, em thấy mình như đang sống trong truyện cổ tích á
Anh dừng tay một chút, liếc sang nhìn cậu bằng một cái liếc nhẹ nhưng ấm áp
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Vui đến vậy sao?
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Vui chứ! //Cậu nhấn mạnh, ngồi xích lại gần hơn một chút//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Dù nơi này hơi lạ… nhưng mà có anh đi cùng thì, lạ bao nhiêu em cũng không sợ
Anh không trả lời, chỉ nhẹ nhàng lấy nhánh cây gần đó khuấy đều đống lửa
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh Kiding //Cậu lại thì thào//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Em thích nhất là lúc anh để em tựa vào vai. Lúc đi qua rừng á. Vai anh… ấm lắm
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Vậy sao?
Anh mỉm cười thoáng nhẹ. Một bên tóc dài bị gió thổi lệch, để lộ ra tai trái đeo khuyên bạc đơn giản
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Ừm //Cậu khẽ đỏ mặt//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Nếu mà được… thì… bây giờ em tựa thêm chút nữa được không?
Anh không nói, chỉ khẽ nghiêng người để vai mình gần hơn. Cậu lập tức tựa đầu vào đó như mèo nhỏ tìm hơi ấm, tay đặt lên đầu gối anh
Gió rừng thoảng qua. Đêm yên bình như ru ngủ hai kẻ cô độc đang tìm chút an yên trong thế giới kỳ ảo này
Lão Nguyên thì vẫn mơ màng, chỉ giật mình khi thấy bả vai anh căng cứng trong tích tắc
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Suỵt //Anh đặt tay lên vai cậu, kéo nhẹ người ra phía sau//
Lộp cộp. Lộp cộp. Lạo xạo…
Ba bước chân. Rõ ràng. Chắc nịch. Không đồng đều
Tiếng giẫm khô khốc trên lớp lá rụng, khẽ rít lên như ai đó cố tình không che giấu sự xuất hiện của mình. Một nhịp… rồi lại một nhịp… như thể chúng đang đi thành hình tam giác, bao vây lấy khoảng rừng nhỏ nơi họ dựng trại
Anh đứng lên, rút nhẹ con dao thép nhỏ từ vạt áo, lưỡi dao phản chiếu ánh trăng, mỏng như mảnh ngọc và sắc như sương đêm
Lão Nguyên ngẩng lên, đôi mắt cậu ánh lên vẻ sợ hãi xen lẫn căng thẳng
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Là… ai đó? Người chơi khác à?
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Có thể //Anh khẽ gật//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Nhưng không chắc
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Có khi nào là… người lạ? Hay quái vật? //Cậu siết chặt tay vào chuôi rìu gỗ, hơi thở khẽ run//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Không phải quái vật //Anh nói nhỏ//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Bước chân quá đều. Có tính toán
Ánh trăng chậm rãi trượt qua lớp lá, đổ dài những cái bóng lắt léo dưới đất
Một tiếng gãy nhỏ. Nhánh cây nào đó bị dẫm gãy. Không thể là ngẫu nhiên
Anh hạ thấp người, thì thầm vào tai Lão Nguyên:
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Nếu anh nói ‘chạy’, em phải chạy. Không quay đầu lại. Nghe chưa?
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Không… em không đi một mình đâu //Cậu lí nhí phản kháng, bám lấy tay áo anh//
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh mà bị gì, em…
Anh quay lại, chạm nhẹ trán mình vào trán cậu
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Em sống sót, anh mới yên tâm được //Anh nói khẽ, ánh mắt nghiêm túc//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Em hứa với anh đi, Lão Nguyên
Cậu cắn môi. Nhưng rồi gật đầu, thật chậm
Không gian như nín thở. Lửa trong đống tro đã tắt hẳn, chỉ còn ánh sáng mờ mờ từ vầng trăng treo lơ lửng trên cao
Một bóng người lướt nhanh qua mé rừng, ngay sau lưng anh
Anh xoay người, thủ thế cầm dao, ánh mắt sắc lạnh như ánh thép
Tiếng bước chân khựng lại. Một tiếng nấc nghẹn, khe khẽ vang lên trong bóng tối
。☆彡𝐓𝐢𝐧𝐍𝐓𝐆𝐚𝐦𝐢𝐧𝐠𝟎𝟐彡☆。
Đ-đừng đâm tui! Đừng màaaa!
Giọng một cậu trai, vỡ ra vì sợ hãi. Kèm theo đó là một thân hình nhỏ gầy lao ra từ sau lùm cây, gương mặt lem nhem nước mắt nước mũi, tóc ngắn xanh nước biển bù xù, áo choàng cùng màu đã rách toạc gấu
Anh hơi sững người, nắm chặt chuôi dao
。☆彡𝐓𝐢𝐧𝐍𝐓𝐆𝐚𝐦𝐢𝐧𝐠𝟎𝟐彡☆。
Chỉ… chỉ xin chút đồ ăn thôi… //Cậu ta trước mặt anh giơ hai tay đầu hàng, mặt gần như muốn khóc//
。☆彡𝐓𝐢𝐧𝐍𝐓𝐆𝐚𝐦𝐢𝐧𝐠𝟎𝟐彡☆。
Bọn tui đi lạc… đói quá… không có gì ăn cả… thiệt đó!
Lão Nguyên từ phía sau đã đứng lên, hơi thở vẫn run. Cậu tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh… nó là…?
Kiding không đáp. Ánh mắt anh vẫn dán chặt vào tán cây phía sau
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Nếu không phải kẻ địch thì… ra hết đi. Đừng giở trò. Tôi đếm tới ba
Hai bóng khác lập tức bước ra từ bụi rậm
Một người tóc nâu sáng, đầu có cài hai bông hoa màu hồng nhỏ xinh, trông vừa ủ rũ vừa lôi thôi như đang mếu. Mặc áo phông trắng, khoác thêm một áo đỏ có mũ, chân dính bùn khô, tay không có vũ khí gì
Người còn lại tóc đen rối, đôi mắt đỏ như than hồng. Mặc một chiếc áo tím bạc màu, vai hơi nhún như đã quen với việc bị nghi ngờ. Ánh nhìn có phần thách thức nhưng vẫn ngoan ngoãn ngửa hai bàn tay ra phía trước
。☆彡𝐁𝐞𝐧𝐌𝐂𝟎𝟏𝟐彡☆。
Không có gì cả //Cậu trai lắp bắp//
。☆彡𝐁𝐞𝐧𝐌𝐂𝟎𝟏𝟐彡☆。
Tụi tui thiệt sự đói… nên… xin đừng đâm bọn tui…
。☆彡𝐒𝐧𝐚𝐤𝐞𝐒𝐡𝐢𝐛𝐚彡☆。
Chỉ cần chút thịt là được… //Cậu ta thêm vào, giọng hơi khàn//
。☆彡𝐒𝐧𝐚𝐤𝐞𝐒𝐡𝐢𝐛𝐚彡☆。
Tụi này không có vũ khí gì, đi bộ cả ngày trong rừng…
Anh nhìn cả ba cậu con trai đứng co ro như mèo ướt, rồi khẽ thở dài
Lão Nguyên vẫn nắm chặt vạt áo anh, hỏi khẽ:
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Không nguy hiểm đâu anh, em thấy họ thiệt mà…
Anh gật đầu nhẹ. Một lúc sau, anh lục từ trong túi vải ra một gói da nhỏ
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Lúc nướng dư, tôi có để phần //Anh nói, mắt vẫn không rời họ//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Không nhiều, nhưng có thể chống đói tạm
Anh bước lên, chia cho mỗi người: hai miếng thịt bò nướng và 3 con cá chín gói bằng lá
Tín – cậu tóc nước biển – ôm lấy phần ăn, mắt rưng rưng:
。☆彡𝐓𝐢𝐧𝐍𝐓𝐆𝐚𝐦𝐢𝐧𝐠𝟎𝟐彡☆。
Trời ơi cảm ơn ông! Ông tốt bụng quá luôn! Ông ơi, ông đúng là thiên thần luôn đó!
Ben – tóc nâu hoa hồng – cười toe toét dù miệng nhai cá:
。☆彡𝐁𝐞𝐧𝐌𝐂𝟎𝟏𝟐彡☆。
Đúng luôn á! Tui còn tưởng sẽ bị ông rượt chém cơ, ai ngờ… ông vừa đẹp trai vừa tử tế…
Snake – tóc đen mắt đỏ – gật đầu một cái, mắt vẫn nghiêm:
。☆彡𝐒𝐧𝐚𝐤𝐞𝐒𝐡𝐢𝐛𝐚彡☆。
Không quen giúp người dưng… nên cảm ơn
Lão Nguyên khẽ ngạc nhiên nhìn anh
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh… lúc nào cũng đoán trước hết nhỉ?
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Không hẳn //Anh nhún vai//
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Những khi không chắc điều gì… thì cứ chuẩn bị một phần dư. Đề phòng
Tín lúc này đã ngồi thụp xuống đất, tay run run cầm cá ăn, miệng vẫn lí nhí nói lời cảm kích
。☆彡𝐓𝐢𝐧𝐍𝐓𝐆𝐚𝐦𝐢𝐧𝐠𝟎𝟐彡☆。
Tui tên Tín, tui xin lỗi vì làm ông giật mình… Nhưng tui thề, tui hiền như cục bông…
。☆彡𝐁𝐞𝐧𝐌𝐂𝟎𝟏𝟐彡☆。
//Cậu cười khúc khích// Tôi là Ben. Cái người bị lôi đi theo. Cảm ơn vì ông chưa gọi chó rừng ra đuổi bọn tôi
。☆彡𝐒𝐧𝐚𝐤𝐞𝐒𝐡𝐢𝐛𝐚彡☆。
//Anh chỉ nói ngắn gọn// Snake. Không phiền thì cho ngồi nghỉ chung với
Lão Nguyên cười, giọng nhỏ:
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Thôi… mà ai cũng đói như nhau… ở lại chút đi
Anh nhìn ba người, rồi gật nhẹ. Đêm chưa kết thúc, và trong thế giới kỳ ảo này, một bữa ăn tử tế có thể đổi lấy một mối liên kết lặng lẽ giữa những kẻ xa lạ
Cả ba người lạ vừa ăn xong, mặt mày vẫn còn dính chút bụi tro quanh mép, thế mà ai cũng rạng rỡ như mới được cứu mạng
Tín, với mái tóc màu nước biển hơi bù xù và đôi mắt ngấn nước, chắp tay cúi đầu cảm ơn lia lịa:
。☆彡𝐓𝐢𝐧𝐍𝐓𝐆𝐚𝐦𝐢𝐧𝐠𝟎𝟐彡☆。
Tui cảm ơn nhiều lắm luôn! Tui tưởng bụng mình sắp chạm lưng rồi á…
Ben đứng cạnh cười híp cả mắt, hai bông hoa hồng trên đầu nhấp nhô theo từng cái gật đầu liên hồi:
。☆彡𝐁𝐞𝐧𝐌𝐂𝟎𝟏𝟐彡☆。
Thiệt tình luôn! Cậu tốt ghê á! Lần đầu gặp mà cho đồ ăn quá trời, chắc kiếp trước cậu là thiên thần luôn quá
Snake thì ít lời, chỉ gật đầu rồi nói chậm rãi, giọng khàn đặc nhưng không giấu được sự chân thành:
。☆彡𝐒𝐧𝐚𝐤𝐞𝐒𝐡𝐢𝐛𝐚彡☆。
Cảm ơn nghen. Tui nợ cậu một bữa
Kiding không nói gì, chỉ gật nhẹ đầu. Anh ngồi xuống mép tảng đá, lặng lẽ gỡ găng tay da, vỗ vỗ lớp bụi bám trên đầu gối, nét mặt chẳng thể hiện quá nhiều. Dường như anh quen với việc bị cảm ơn, hoặc đơn giản là… chẳng để bụng chuyện mình vừa làm ơn cho ai
Lão Nguyên, lúc này vẫn đứng phía sau anh, tay khoanh trước ngực, mặt cau lại thấy rõ. Mỗi câu tụi kia nói ra, mặt cậu lại dày thêm một tầng nhăn
Từ nãy đến giờ, cậu không được chen vào dù chỉ một tiếng. Mà cậu vốn nói nhiều, năng động, nên bị “phớt lờ” vậy khiến gò má cứ đỏ bừng lên — vì quê và bực không biết trút vào đâu
Ba người lạ mặt sau một hồi cảm ơn tới tấp, cuối cùng cũng đứng dậy chuẩn bị rời đi
Tín chắp tay sau đầu, vẫy tay cực cao, như thể sợ không ai thấy:
。☆彡𝐓𝐢𝐧𝐍𝐓𝐆𝐚𝐦𝐢𝐧𝐠𝟎𝟐彡☆。
Bữa sau tụi tui có gì sẽ trả ơn liền nha, hứa danh dự luôn đó!
Ben bắn tim bằng hai ngón tay, miệng vẫn toe toét:
。☆彡𝐁𝐞𝐧𝐌𝐂𝟎𝟏𝟐彡☆。
Cậu đúng kiểu người tốt hiếm có á! Đừng bị ăn hiếp nha, tội lắm luôn đó!
。☆彡𝐒𝐧𝐚𝐤𝐞𝐒𝐡𝐢𝐛𝐚彡☆。
Hẹn gặp lại. Có gì... đừng quên tụi tui nghe
Lão Nguyên lườm một phát sắc lẹm
Cậu chẳng buồn đáp lễ, cũng chẳng buồn vẫy tay. Chỉ đứng đó, mắt lăn theo từng bước tụi kia rời khỏi bãi cỏ
Cho đến khi bóng của cả ba khuất dần sau hàng cây, mất hút giữa những tán lá rung nhẹ trong gió đêm, không khí mới trở lại tĩnh lặng
Kiding lúc này mới quay sang cậu, giọng nhỏ nhưng chắc:
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Anh nghĩ... chúng ta nên đi mine luôn vào tối nay
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
//Cậu nhóc mở to mắt// Luôn á anh? Không nghỉ một đêm đã hả?
Anh gật, đứng dậy vỗ vỗ hai tay cho sạch bụi, rồi bước đến lửa trại gạt nhẹ một que đuốc ra khỏi đám than hồng:
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Gió từ dưới đáy đất thổi lên. Mát, đều, và không có mùi tanh. Tức là... không có thú săn đêm. Đây là thời điểm tốt
Lão Nguyên chẳng hỏi thêm. Dù còn nhỏ tuổi hơn anh, nhưng cậu hiểu rõ:
Khi anh Kiding đã nói “anh nghĩ nên làm”, thì tức là anh đã tính đủ đường
Cậu lặng lẽ gom chăn gấp lại, nhét thêm một cái rìu đá thừa vào túi phụ. Kiding thì kiểm tra bảng túi đồ, chỉnh lại vị trí vài lọ thuốc hồi phục và vài cuộn dây thừng
Sau khi thu xếp xong, Kiding cầm đuốc lên, ánh lửa cam chiếu lên gò má sắc nét và hàng mi dày, tạo ra một vẻ gì đó vừa bình thản, vừa âm trầm kỳ lạ — gần giống… ma mị
Anh đưa tay ra nắm lấy tay Lão Nguyên, không nhìn cậu, chỉ khẽ nói:
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Đi thôi
Cậu nắm lại không do dự, dù lòng bàn tay dính chút bụi tro và mồ hôi
Ánh đuốc quét một đường sáng giữa bóng tối. Trước mặt họ là một miệng hang nhỏ, vừa được phát hiện nhờ đàn dơi lúc chiều bay ra. Miệng hang như một cái rãnh tối đen, đầy đá rơi và rễ cây phủ trên miệng
Bàn chân anh đặt chắc trên đá. Tay anh siết chặt đuốc. Tay còn lại không buông cậu ra dù chỉ một lần
Và rồi… ánh sáng biến mất trong lòng đất. Đêm nuốt trọn hai cái bóng đang tiến vào chốn sâu hun hút không biết trước
Chỉ mới đêm đầu tiên xuống mine, hai anh em không ngờ lại may mắn đến vậy. Ngay khi ánh đuốc đầu tiên quét ngang qua các khối đá thạch anh bên sườn hang, từng vệt xanh óng ánh đã ánh lên giữa những khe hẹp...
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Kim cương… Nhiều vậy sao? //Cậu nhóc ngỡ ngàng//
Anh chỉ gật đầu. Đôi mắt xám tro của anh lấp lánh phản chiếu ánh lam của các khối quặng, tay đã cắm rìu xuống thạch đá mà đào như thể... đã chờ khoảnh khắc này từ rất lâu
Vài tiếng sau đó, cả hai đã nhét hơn hai trăm viên kim cương vào túi đồ
Thế nhưng — vận may luôn đi kèm hiểm họa
Khi anh đang mải đào một khối kim cương sát mép đá, một tiếng gầm khe khẽ vang lên phía sau
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Coi chừng! //Cậu hét lên//
Cùng lúc, ba con zombie từ hốc tối bất ngờ lao ra. Một trong số chúng đập trúng người cậu, khiến thân thể nhỏ hơn của Lão Nguyên bị hất khỏi tảng đá — rơi xuống một khoảng đất thấp phía dưới
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Aaaaa—!
Chỉ còn nửa tim. Cậu lồm cồm bò dậy, máu chảy nhẹ bên cánh tay, mặt tái mét nhưng may mắn vẫn sống
Kiding xoay người lại ngay khi nghe tiếng rơi, gầm khẽ một tiếng, tay cầm rìu đuốc lao tới quét sạch bọn zombie. Nhưng chưa kịp ổn định hơi thở — “ĐÙNG!” — một tiếng nổ vang trời bắn ra từ ngay sau lưng anh
Một con Creeper không biết từ đâu chui ra giữa khe tường, và…
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Anh!! //Cậu hét lên từ dưới vách//
Khói bay mù mịt, anh lùi lại ba bước, máu tụ nơi vai và thắt lưng. Nhưng không sao, chỉ mất một đoạn máu. Anh còn đứng vững
Lão Nguyên bò dậy như lên cơn điên, tay nắm chặt kiếm gỗ, nhảy bổ vào cái xác còn sót lại của con zombie đã chết sau vụ nổ. Mỗi nhát chém là một cú trút giận vì chuyện suýt chết ban nãy
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Chết đi!! Đồ… đồ đánh bất ngờ! Làm người ta rớt muốn tắt thở!!
Chưa kịp thở yên, những mũi tên bắt đầu vèo vèo bay từ phía trên đỉnh hang. Lũ Skeleton — cả bầy — đứng trên vòm đá, như đã rình từ lâu. Chúng bắn tên xuống liên tục, khiến hai anh em phải chạy tìm hốc đá mà trú tạm
Cứ thế, nhiều ngày trôi qua dưới lòng đất. Mỗi ngày là một trận chiến, một mẻ đào, một lỗ đầy quặng và nước chảy từ đâu ra không rõ
Thức ăn cũng dần cạn kiệt. Những miếng thịt bò nướng mang theo đã ăn gần hết, mấy con cá khô cũng chẳng còn mùi gì ngoài mặn đắng
Đến một buổi tối thứ ba, khi mà bụng của cả hai bắt đầu đánh trống liên tục, anh quyết định:
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Chúng ta lên thôi. Không ăn gì là ngất đó
Lão Nguyên chẳng phản đối. Cậu mệt muốn xỉu, môi tái đi vì đói
Họ lần theo con đường cũ, đi lên qua những bậc đá thấm nước và lối hẹp đen ngòm, chạm tay vào lớp đá ẩm bám đầy địa y
Khi cả hai trồi lên khỏi mặt đất, ánh sáng đầu tiên ập đến
Cả mặt biển như phủ một lớp nhung cam nhạt, sóng lăn tăn như nhịp thở của đất trời. Đường chân trời lấp lánh ánh bạc, trời hồng nhạt dần loang sang vàng. Gió mát nhẹ, đưa theo hương mặn nồng và mùi đất ẩm sau sương đêm
Hai người đứng cạnh nhau, mắt cùng hướng về phía mặt trời đang dần nhô lên khỏi mặt biển
Thế là đủ để bù cho những ngày ngột ngạt dưới lòng đất
Một lúc sau, anh quay sang, thở một hơi sâu:
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Anh đi hái tảo biển nướng. Ăn đại cho đỡ đói
。☆彡𝐊𝐈𝐃𝐈𝐍𝐆_𝐌𝐂𝐏𝐄彡☆。
Em cũng đi lấy ít nước ngọt trong suối gần đây đi. Canh chừng mấy con cáo nước
。☆彡𝐋𝐚̃𝐨 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧彡☆。
Rõ anh //Cậu đáp, chân đã chạy trước như con sóc đói//
Anh thì xắn quần, bước xuống mặt nước lấp lánh ánh mặt trời, tay vớt những bụi tảo biển còn tươi xanh và ướt đẫm sương sớm. Chẳng bao lâu, mùi tảo nướng thơm lừng đã bốc lên từ bếp lửa nhỏ anh nhóm bên vách đá
Một lần nữa, hai người ngồi ăn cùng nhau, dựa lưng vào vách đá, chia nhau từng miếng một như thể… chỉ cần có nhau, thức ăn nào cũng ngon
。☆彡 End of story chapter III 彡☆。
。☆彡𝐘𝐮𝐤 𝐒𝐞𝐨𝐡𝐰𝐚𝐧 彡☆。
Tôi hỏi 1 chút là ai biết mua thẻ zing nạp game thì cho tôi biết với, tôi muốn phối bộ outfit evadecore (nạp robux)
。☆彡𝐘𝐮𝐤 𝐒𝐞𝐨𝐡𝐰𝐚𝐧 彡☆。
Tiện thể thì tôi sắp xong 2 chap bên bộ one-shot rồi, laptop tôi có vấn đề nên soạn lại từ đầu trong sổ tay
Comments
{PeonyBloomShine}
Bà lấy ý tưởng tập 1 khi mà ông Kid chia sẻ đồ ăn cho mấy ổng đúng không
2025-07-24
1
{PeonyBloomShine}
Ngon lắm, ăn đi anh
2025-07-24
0
Ru Cạp Bể Đầu :))
ù ê. đoạn này lão gà tây dth quãi =)))
2025-07-23
3