[BaoTrung] Oan Gia

[BaoTrung] Oan Gia

Chạm mặt

Trong trường vẫn luôn có hai cái tên nổi tiếng theo hai cách hoàn toàn trái ngược.
Việt Trung, học bá của khối mười một, con trai duy nhất của một gia đình tri thức nghiêm khắc.
Bố cậu là giảng viên đại học, mẹ là giáo viên dạy Văn cấp ba.
Ngay từ nhỏ, Việt Trung đã được rèn thành thói quen kỷ luật: dậy sớm đọc sách, học hành chăm chỉ, cư xử lễ độ.
Gia Bảo, du côn khét tiếng, đẹp trai bất cần.
Sinh ra trong một gia đình giàu có, nhưng bố mẹ suốt ngày bận rộn công việc kinh doanh, cậu hầu như lớn lên cùng ông bà.
Không ai kiểm soát, không ai thật sự quan tâm, Gia Bảo sớm học cách tự do muốn gì làm nấy.
Có người bảo, hai con người đó vốn thuộc hai thế giới không thể chạm vào nhau.
Nhưng không ai ngờ, cuộc đụng độ đầu tiên lại xảy ra chỉ vì một hành lang chật hẹp và một chồng sách cao quá đầu.
Giờ ra chơi
Việt Trung ôm đống sách mới mượn từ thư viện, đang cố len qua đám học sinh tụ tập.
Trong đầu cậu chỉ nghĩ phải kịp về lớp sắp xếp tài liệu, chẳng hề bận tâm đến những ánh mắt hiếu kỳ xung quanh.
Anh
Anh
Nhanh lên, Trung!
giọng Tú Anh gọi với từ xa, nhưng cậu không ngoái lại.
Cậu bước thêm hai bước thì bỗng một giọng trầm thấp vang lên sau lưng
Bảo
Bảo
Ê, né ra coi.
Chưa kịp phản ứng, bờ vai cậu bị huých mạnh.
Chồng sách trượt khỏi tay, rơi rầm xuống nền gạch.
Trung
Trung
Xin lỗi…
Trung cúi xuống, giọng nhỏ nhưng dứt khoát.
Một đôi giày sneaker đen đập vào mắt cậu. Rồi một giọng cười khẩy vang lên
Bảo
Bảo
Học bá cũng biết xin lỗi à?
Ngẩng đầu lên, ánh mắt Việt Trung chạm phải gương mặt quá đỗi quen thuộc.
Gia Bảo.
Đôi mắt lạnh lùng, vẻ mặt bất cần, dáng đứng lười biếng dựa tường. Sau lưng cậu ta, Tiến Nam khoanh tay quan sát, thở dài bất lực.
Việt Trung hít một hơi thật sâu, kìm cơn bực bội.
Trung
Trung
Tôi chỉ muốn đi qua. Nếu cậu chịu tránh đường, đã không có chuyện gì.
Câu nói tưởng chừng rất nhẹ nhàng lại khiến đám bạn đứng xem xung quanh xôn xao. Ai cũng sợ Gia Bảo sẽ nổi giận.
Gia Bảo hơi nheo mắt, nhìn cậu như muốn khắc vào trí nhớ: người con trai học giỏi nhất trường này lại dám “lên mặt” với cậu.
Bảo
Bảo
Mày dám dạy đời tao đấy à?
Không khí lập tức căng thẳng.
Đúng lúc đó, Tú Anh hớt hải chạy đến, kéo tay Việt Trung
Anh
Anh
Trung! Cậu không sao chứ?
Nam bước lên trước nửa bước, đặt tay lên vai Bảo
Nam
Nam
Thôi, Bảo. Chuyện nhỏ thôi mà. Đi đi, không trễ giờ học.
Bảo nheo mắt nhìn Trung thêm vài giây, rồi khẽ hừ một tiếng, quay lưng bỏ đi, tay đút túi quần.
Chỉ còn Trung, Tú Anh và đống sách nằm vương vãi.
Giữa hành lang ồn ào
Trung cúi xuống nhặt từng cuốn sách, trong lòng dấy lên một thứ cảm xúc lạ lùng: vừa bực tức, vừa… tò mò.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play