[ Doogem ] Người Thành Phố
Chương 2
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ, đây là hoa của quý khách đã đặt trước đó ạ, một bó baby trắng và một bó cẩm tú cầu
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Đưa hoa cho khách ]
Nhân vật phụ
Khách hàng: Wow, hoa của tiệm mấy anh gói đẹp ghê, em thật sự cảm ơn ạ [ Cúi nhẹ ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Cảm ơn quý khách đã khen ạ, nếu có thể lần sau hãy ghé nữa nhé
Vị khác nhỏ kia mỉm cười gật đầu rồi cúi chào đi ra khỏi cửa tiệm
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Vươn vai ]
Phạm Đình Thái Ngân
Hùng ơi! Xong chưa? Xong rồi thì tạm thời để bảng giờ nghỉ rồi lên ăn cơm
Phạm Đình Thái Ngân
Anh nấu xong hết rồi
Thái Ngân từ trên lầu nói vọng xuống, em cũng đã quá quen với chất giọng gắn loa của Thái Ngân rồi nên cũng không ngạc nhiên gì, lẳng lặng đi treo bảng rồi lên lầu
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh hai, nay ăn cơm với gì á? Có món em thích ăn không dạ?
Phạm Đình Thái Ngân
Mà em lên kêu cậu nhóc kia xuống ăn cơm hộ anh luôn
Phạm Đình Thái Ngân
Đi xe từ sáng giờ nên chắc giờ này cũng đói lắm rồi [ Dọn bát dĩa ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Sao anh lại không đi kêu? Mà lại bắt em đi kêu? [ Khoanh tay ]
Phạm Đình Thái Ngân
Nhanh lên
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Bĩu môi hờn dỗi ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Lại tính bắt nạt em
Em nghe lời Thái Ngân, lật đật đi lên phòng của nó với vẻ mặt không được vui vẻ là mấy
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu gì ơi, xuống ăn cơm nè, anh tôi nấu xong rồi, kẻo nguội hết
Không một tiếng đáp trả, em đã không vui lại còn không vui hơn, kiên nhẫn mà gõ thêm lần nữa
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu gì ơi? Nếu được tôi xin phép vào phòng đấy ạ [ Hé mở cửa ]
Em lú cái đầu nhỏ của mình vào, thấy nó vẫn còn đang ngủ, thì không ngần ngại mở toang cửa ra
Huỳnh Hoàng Hùng
Đang ngủ à?
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Bước nhẹ lại giường ]
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Lay người cậu ]
Nó bị em lay người mà giật mình tỉnh giấc nhìn em, em cũng theo phản xạ mạ giật mình vào mắt nó
Huỳnh Hoàng Hùng
Hết hồn hết vía
Đỗ Hải Đăng
Cậu vào đây làm gì?
Huỳnh Hoàng Hùng
Hỏi vậy là sao? Tôi lên gọi cậu xuống ăn cơm, anh tôi nấu xong rồi
Đỗ Hải Đăng
Không biết gõ cửa?
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu ngủ say như chết á, lại còn không khóa cửa nữa...tại anh hai kêu phải gọi nên tôi mới đi vào đây luôn
Đỗ Hải Đăng
Xuống trước đi, tôi rửa mặt rồi sẽ xuống ngay
Huỳnh Hoàng Hùng
Ừm...vậy tôi xuống trước, cậu nhanh nhanh xuống nhé
Em đi ra ngoài rồi đóng cửa lại, miệng cũng lèm bèm nhại giọng nó
Huỳnh Hoàng Hùng
Nhậu nhàm nhì nhào nhây, nhuống nhước nhi nhôi nhuống nhau [ Nháy lại ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Lên kêu ăn cơm thôi mà, cái giọng điệu trả lời thấy mà ghét
Phạm Đình Thái Ngân
Nhóc đó đâu? Sao không xuống cùng em? [ Thắc mắc ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu ta mới dậy, đang rửa mặt nên em xuống trước [ Ngồi vào bàn ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh hai mình ăn được chưa? Em đói bụng quá nè [ Nhìn Ngân ]
Phạm Đình Thái Ngân
Đợi nhóc đó xuống đã
Huỳnh Hoàng Hùng
Đợi cậu ta chắc em thành ma đói luôn
Đỗ Hải Đăng
Em xuống rồi ạ [ Kéo ghế ngồi cạnh anh ]
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Giật mình ngồi thẳng ]
Phạm Đình Thái Ngân
Ừm, để anh xới cơm cho từng đứa, đưa chén đây Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Em cảm ơn anh hai
Phạm Đình Thái Ngân
Của nhóc này
Mọi người bắt đầu dùng bữa trưa, đương nhiên là phải có tiếng nói chứ không thể nào ăn trong cái bầu không khi im lặng được
Phạm Đình Thái Ngân
Bác gái với bác trai hai người vẫn khỏe đúng chứ? Công việc của họ thể nào? [ Thắc mắc ]
Đỗ Hải Đăng
Công việc vẫn ổn thưa anh, sức khỏe của họ cũng rất tốt
Phạm Đình Thái Ngân
Cậu vẫn còn đi học đúng không? Lớp mấy rồi nhỉ?
Đỗ Hải Đăng
Em năm nay 12 rồi ạ
Phạm Đình Thái Ngân
Vậy là bằng tuổi với Hùng rồi, năm nay em ấy cũng lên lớp 12
Phạm Đình Thái Ngân
Nghe bác gái bảo cho cậu đến đây để chăm chú cho việc học hơn đúng không?
Phạm Đình Thái Ngân
Nếu trong quá trình học tập có khó khăn cứ hỏi Hùng, thằng bé cũng giỏi lắm đấy
Nó không đáp, chỉ từ từ đảo mắt sang nhìn em, cảnh tượng mà nó bắt gặp đầu tiên chính là cái má của em bị độn đầy lên bởi đồ ăn bên trong khiến nó phồng lên
Huỳnh Hoàng Hùng
Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi không có thời gian đâu [ Nói ngọng ]
Phạm Đình Thái Ngân
[ Gõ đầu anh ]
Phạm Đình Thái Ngân
Dặn bao nhiêu lần rồi hả? Em chưa bỏ cái tật ăn độn má của em à?
Phạm Đình Thái Ngân
Đã vậy còn chưa nhai hết còn nói chuyện, mắc nghẹn thì sao?
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Ôm đầu ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh hai [ Nói ngọng ]
Phạm Đình Thái Ngân
Mới nói xong giờ lại thế nữa? Có tin anh gõ em thêm cái nữa không? [ Dơ tay doạ ]
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Ấm ức nhìn Ngân ]
Em thấy nó cười thầm em đó, nhưng miệng còn đang nhai đâu dám nói, phải nhanh chóng nuốt thật nhanh rồi mới quay sang
Huỳnh Hoàng Hùng
Cười cái gì mà cười
Phạm Đình Thái Ngân
Hoàng Hùng ăn cơm!
Em đành nuốt cục tức này vào trong lòng, lòng hậm hực ăn chén cơm còn đang gian dở của mình
Bữa cơm nhanh chóng kết thúc ngay sau đó, ai cũng trở về làm công việc thường ngày của mình, Thái Ngân thì xuống trông coi tiệm hoa, riêng em lúc nào cũng phải rửa mâm chén sau bữa ăn
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu nhắm làm được không đấy? Vỡ cái nào anh hai lại la tôi
Đỗ Hải Đăng
Cậu yên tâm đi, vỡ cái nào thì sau này tôi đền cái đó [ Tráng nước chén đũa đã rửa lại ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Đúng là con nhà giàu, nói chuyện nghe toàn mùi tiền
Đỗ Hải Đăng
Vậy à? Tôi thấy cũng bình thường mà nhỉ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Hơ hơ...đúng rồi, với cậu bình thường với tôi thì không
Vừa rửa vừa nói chuyện thì mấy hồi chả xong đống chén dơ đó, huống hồ hôm nay tới tận hai người rửa đống chèn kia mà
Huỳnh Hoàng Hùng
Xong rồi, cảm ơn cậu đã phụ rửa với tôi nhé
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Lau tay khô ]
Đỗ Hải Đăng
Không có gì, dù sao tôi cũng đang ăn nhờ ở đậu hai anh em cậu mà
Đỗ Hải Đăng
Phụ giúp một tí để đỡ phải ngại khi ở đây
Huỳnh Hoàng Hùng
Xem ra cậu cũng biết điều [ Bĩu môi nhìn cậu ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Thôi tôi đi xuống phụ anh hai đây, không ảnh lại lên gõ dầu tôi nữa [ Lon ton chạy đi ]
Comments
Vợ iu Hoàng Hùng
nghe chữ lon ton tưởng tượng ra bị đáng yêu ấy
2025-07-03
3
Vợ iu Hoàng Hùng
ê thật ra là lúc đầu chap 1 t tưởng anh Thái Ngân là ba=)))
2025-07-03
3