Mợ Cả Đổi Mệnh 1 ( Rhyder X Y/N )
Bộ truyện định mệnh
Đêm thành phố vẫn ồn ào và náo nhiệt như thường ngày. Những dải đèn vàng trên con phố nhỏ hắt vào ô cửa kính, in bóng người con gái đang ngồi co ra trong phòng.
Cô kéo chiếc chăn mỏng lên cao, ánh mắt dán chặt vào màn hình điện thoại.
Cô đã dành cả tối để đọc bộ truyện mới tìm được trên mạng, cái tên nghe thôi đã thấy bi kịch: "Hận Duyên Nhà Hội Đồng"
Vốn dĩ cô chẳng hứng thú với mấy truyện kiểu bối cảnh xưa cũ, nhà hội đồng, ruộng đất, vợ cả vợ bé gì đó. Nhưng không hiểu sao, vừa đọc vài chương, cô lại không thể dứt ra được.
Chắc tại...nữ chính trong truyện ấy, hay đúng hơn là "Mợ Cả", có số phận khổ sở đến xót xa.
"Mợ Cả" - Lê Thị Nhã, vợ của Cậu Cả Nguyễn Quang Anh - người thừa kế gia sản nhà Hội Đồng quyền thế nhất vùng. Nhưng đáng tiếc, cô ấy hiền lành, yếu đuối, lại chẳng có chút tình cảm nào từ chồng. Đã thế, gã chồng bạc tình kia lại còn ngang nhiên đưa vợ bé về nhà, để mặc cô chịu cảnh bị chà đạp, sỉ nhục. Cuối cùng, chính vợ bé - Đặng Ngọc Hường, âm thầm hãm hại, khiến Mợ Cả chế.t tức tưởi trong chính căn nhà của mình...
Cô nghiến răng, tức đến đỏ mắt.
Cô lướt chương tiếp theo, đọc từng dòng mà tim như bị bóp nghẹt. Càng đọc càng thấy ức chế.
Cậu Cả gì đâu vừa vô tâm vừa bạc bẽo, rõ ràng Mợ Cả danh chính ngôn thuận, vậy mà anh ta chỉ biết bênh vực vợ bé.
Y/n
Vãi l*n , truyện gì mà vô lý vậy ?
Y/n
Mợ Cả danh chính ngôn thuận
Y/n
Con nhà gia giáo, cưới hỏi đàng hoàng
Y/n
Mà cuối cùng bị hắt hủi, bị vợ bé hại chế.t
Y/n
Còn Cậu Cả gì đâu mà mê gái, bỏ bê Mợ Cả
Cô càng đọc càng thấy tức:
Y/n
[ định đập điện thoại ]
Y/n
Điện thoại mấy triệu lận...
Y/n
Cái truyện này không đáng để mình mất cái điện thoại
Cô nghiến răng, hạ điện thoại xuống, nhưng trong lòng vẫn chưa hết tức
Cô nắm chặt điện thoại, ánh mắt long lên sòng sọc. Trong tích tắc, suýt nữa quăng luôn cái điện thoại. May mà lý trí về kịp.
Y/n
Trời ơi, Mợ Cả gì đâu mà nhu nhược
Y/n
Bị chồng lạnh nhạt, đi mê gái khác
Y/n
Bị vợ bé hãm hại từ lần này tới lần khác
Y/n
Mà cũng không biết phản kháng
Y/n
Rồi cuối cùng bị vợ bé hại cho chế.t thảm
Cô đọc đến đoạn kết, ức chế dâng trào. Bộ truyện khép lại với cái chế.t oan ức của Mợ Cả.
Còn vợ bé thì nghiễm nhiên ở lại nhà Hội Đồng, hưởng vinh hoa phú quý.
Cô đặt điện thoại xuống, lòng ngổn ngang khó chịu.
Y/n
Mình sẽ khiến anh ta quỳ dưới chân mình mà hối hận
Y/n
Truyện gì mà cay độc...
Cô lăn qua lăn lại trên giường, mắt mở trừng trừng lên trần nhà, đầu óc toàn là hình ảnh Mợ Cả đáng thương
Bị hiểu lầm, bị hành hạ, còn cái tên Cậu Cả thì suốt ngày mặt lạnh, nói câu nào cũng như dao cứa vào tim câu đấy.
Y/n
TRỜI ƠI, SAO CÓ THỂ NGU NHƯ VẬY CHỨ ?
Cô nghiến răng, hai tay siết chặt cái gối ôm, cố nhắm mắt lại. Nhưng càng nhắm mắt, cảnh tượng đó càng rõ ràng. Mỗi câu thoại của Cậu Cả đều như văng vẳng bên tai cô.
Tức quá chịu không nổi nữa, cô bật dậy, nằm ngửa trên giường rồi:
Tiếng hét vang dội khắp căn phòng. Cô lăn lộn, hai tay đập đập vào chăn, chân giãy dụa loạn xạ như con sâu bị bỏ muối.
Y/n
Trời ơi, tức chết mình rồi [ giãy ]
Đầu cô như muốn bốc khói.
Trong chăn, cô tiếp tục lăn lộn, tay chân quẫy đạp:
Y/n
Đúng là nghiệp chướng mà
Y/n
Đọc truyện thì tức, mà không đọc cũng tức
Sau một hồi lăn qua lăn lại, la hét, giãy dụa như con sâu bị chích điện, cuối cùng cô cũng kiệt sức. Cô thở hổn hển, mặt mũi đỏ bừng, tay chân xụi lơ trên giường.
Y/n
Bực muốn chết luôn... [ thở ]
Nói xong, cô kéo chăn trùm kín đầu, ép bản thân nhắm mắt lại.
Không biết cô chìm vào giấc từ lúc nào, chỉ biết trong cơn mơ hồ mê man, cô cảm nhận được một luồng ánh sáng kỳ lạ chiếu thẳng vào mặt cô.
Ánh sáng không chói mắt, nhưng lại khiến toàn thân cô như bị hút vào khoảng không vô hình. Gió nổi lên, không gian xung quanh mờ mịt, giống như mọi thứ đang bị cuốn trôi.
Nhưng chưa kịp tỉnh, cảm giác lơ lửng mất trọng lực ập đến, cả người cô như bị nhấc bổng lên, rồi rơi tự do vào một khoảng không vô tận.
Tai cô vang lên tiếng ù ù, ánh sáng trước mặt ngày càng rực rỡ, chói lóa đến mức không thể mở mắt.
Bàn tay vô thức siết chặt lấy chiếc chăn, nhưng chăn đã không còn.
Ngay khoảng khắc ấy, cô muốn mở mắt ra, nhưng trước khi kịp phản ứng, cả người cô đã nặng trĩu, rơi vào trạng thái mất kiểm soát.
Chỉ còn lại tiếng gió rít bên tai, và cảm giác...mình không còn nằm trên chiếc giường quen thuộc nữa.
tg bị khùm :)
Truyện mới truyện
tg bị khùm :)
Hi vọng sẽ được mn ủng hộ như truyện kia
Comments
T.Anhh
Chị ơi đừng đọc nx 😭😭😭
2025-07-01
0
𝙥𝙧𝙞𝙤𝙧𝙞𝙩𝙮𝙡𝙖𝙣𝙚𝙛𝙤𝙧𝙣𝙦𝙖
Hay mà ra lâu. Đợi bà đăng nhìu nhìu chap r vô đọc 1 thể ಥ‿ಥ
2025-07-02
0
con cừu của cạp cạp🐑
t đó..
2025-07-05
0