[Freenbecky] Em có bao giờ yêu chị?

Chiều mưa. Quán cà phê quen. Freen ngồi một mình.
Tách trà trước mặt chị đã nguội từ lâu, như tất cả mọi thứ giữa hai người nguội đi từng chút một, không cần lý do, không cần báo trước.
Becky vừa bỏ đi. Không một ánh mắt ngoái lại. Không một lời xin lỗi.
Chỉ để lại một câu như chiếc kim lạnh xuyên qua lồng ngực:
Becky
Becky
Đừng cố níu nữa.
Becky
Becky
Mọi thứ vốn không rõ ràng, chị đừng làm cho nó tệ thêm.
Freen không khóc. Chị chỉ lặng im, nhìn vết trà loang trên khăn giấy. Như lòng chị ướt, nhoè, và rối tung.
...
Ba tháng trước lần đầu chị thổ lộ lòng mình.
Đó là một tối mưa lớn. Becky đứng dưới hiên, gỡ kính, tay áo dính nước, tóc ướt nhẹ dính vào trán.
Freen kéo cửa che gió, đưa cho em một chiếc khăn, giọng khẽ như sợ gió cuốn mất:
Freen
Freen
Em mau vào nhà đi
Freen
Freen
Trời mưa lớn lạnh lắm
Becky nhìn chị một chút, rồi lặng lẽ bước vào. Không cám ơn.
Chị rót trà, đặt lên bàn trước mặt em:
Freen
Freen
Trà hoa cúc. Em từng nói thích. Nhớ không?
Becky không trả lời. Chỉ đưa mắt nhìn ra mưa.
Một sự im lặng kéo dài đến đau lòng.
Rồi Freen hỏi, giọng nghèn nghẹn:
Freen
Freen
Becky, em có từng nghĩ đến… tình cảm giữa hai chúng ta là gì không?
Becky quay sang, ánh mắt không rõ cảm xúc:
Becky
Becky
Nếu chị cần một cái tên, thì em không thể cho được.
Giải thích: Becky đang phủ nhận việc xác định mối quan hệ, dù hai người có tình cảm. Câu nói đó cho thấy Becky né tránh, không muốn chịu trách nhiệm với tình yêu này. Với Freen, đó là một cú đánh thẳng vào tim: rõ ràng là mình yêu, rõ ràng cả hai đã trải qua rất nhiều… nhưng người kia lại từ chối gọi tên tình cảm ấy.
Freen
Freen
Nhưng chị cần… một câu trả lời. //cố chấp//
Becky đặt cốc trà xuống bàn, ngẩng lên, chậm rãi nói:
Becky
Becky
Chị cần nhiều thứ từ em… nhưng em chưa từng hứa cho bất kỳ điều gì.
......
Hiện tại Freen đi dưới mưa về nhà. Tin nhắn không được trả lời.
Freen
Freen
NovelToon
Becky
Becky
NovelToon
Từ khi nào, Becky đã biến thành một bức tường lạnh, đứng yên nhìn Freen gõ cửa trái tim em mỗi ngày… nhưng chưa bao giờ hé mở?
......
Một tháng trước Freen ngất trong đêm vì kiệt sức. Becky đến bệnh viện.
Chị mở mắt trong ánh đèn trắng nhòe. Gương mặt đầu tiên chị thấy là Becky ngồi cạnh, tay siết nhẹ cổ tay chị.
Freen
Freen
Em đến rồi à…
Giọng chị khàn đặc, yếu đến mức chính mình cũng không nghe rõ.
Becky không nhìn chị. Em chỉ nói:
Becky
Becky
Đừng làm vậy nữa. Đừng khiến người khác phải lo cho chị.
Người khác? Freen khựng lại.
Chị cười buốt. Khẽ thở:
Freen
Freen
Nếu em là người khác… thì chị không còn ai để mong đợi nữa.
Becky đứng lên. Em rời đi trước khi bác sĩ vào kiểm tra.
...
Một tuần trước Freen thấy Becky ngồi cùng người khác ở quán ăn.
Một cô gái lạ. Cười nhiều. Tựa đầu vào vai Becky
Becky không đẩy ra. Thậm chí còn gắp đồ ăn cho cô ấy
Freen chỉ đứng từ xa. Lạnh đến tận lòng bàn tay
Chị không chất vấn. Không hỏi “Em là gì của cô ta?"
Vì chị biết, mình chẳng là gì để có quyền ghen.
...
Tối hôm đó Freen gửi một tin nhắn.
Freen
Freen
NovelToon
Không có hồi âm.
...
Ba ngày sau Becky đến nhà Freen. Lần hiếm hoi em chủ động.
Becky đứng nơi cửa. Mắt em thâm quầng, tóc rối nhẹ.
Chị không hỏi lý do đến, chỉ lặng lẽ mở cửa.
Becky
Becky
Em đến để nói lời chia tay
Becky
Becky
//thẳng thừng.//
Freen lặng vài giây. Rồi bật cười nụ cười như tự giễu.
Freen
Freen
Chúng ta…chưa từng bắt đầu
Freen
Freen
Sao em có thể nói chia tay?
Becky không trả lời. Em chỉ cúi đầu, giọng nhẹ đi:
Becky
Becky
Chị yêu em. Nhưng em không thể yêu lại.
Freen
Freen
Không thể… hay không muốn?
Becky
Becky
Cả hai
Câu trả lời ấy, Freen sẽ không bao giờ quên như một nhát dao cắm thẳng vào trái tim đang gắng gượng.
Đêm cuối Becky nhắn tin
Becky
Becky
NovelToon
Sáng hôm sau Freen đứng trước gương. Mắt sưng. Tay run.
Chị vẫn không thể hiểu: Tại sao một người có thể lạnh đến thế, khi biết rõ người kia đã yêu mình bao nhiêu?
Hay vì Becky biết rõ nên em mới chọn tổn thương chị trước, trước khi em buộc phải rời đi?
Freen đi đến nơi hai người từng chụp ảnh chung lần đầu.
Khung cảnh vẫn vậy. Gió vẫn thổi. Lá vẫn rơi. Chỉ là… em không còn ở bên cạnh để nói:
Becky
Becky
“Chị hay lạc đường, mà lại không bao giờ chịu nhìn bản đồ.”
Freen
Freen
“Vì chị còn em chỉ đường mà…” // Freen từng đáp//
Giờ thì không còn ai để chỉ đường nữa. Và chị vẫn đứng đó lạc giữa chính tình yêu của mình.
...............
“Chị từng nghĩ: em lạnh vì em mạnh mẽ. Giờ chị mới hiểu: người mạnh mẽ, là chị vì đã yêu một người không biết yêu chị."

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play