[RhyCap] Cuộc Gọi Đêm

[RhyCap] Cuộc Gọi Đêm

chap 1: tai nạn

Đêm khuya vắng lặng, nhà nhà người người chìm vào giấc mộng. Ngay lúc đó bên ngoài bỗng có tiếng gầm rú của động cơ xe moto
Ùn~ùn
1 cậu trai tay vít ga với tốc độ chóng mặt đang làm vỡ sự yên tĩnh của con đường về đêm
Kíttttt~xoành
Chiếc xe đổ xuống đường tạo lên âm thanh khá lớn
??
??
Cậu trai, có làm sao không// lay người//
??
??
//Gọi cấp cứu//
E ò e ò e ò
Tiếng còi xe cấp cứu vang lên phá tan bầu không khí xung quanh
Quang Anh
Quang Anh
Mau đẩy bệnh nhân vào trong
Quang Anh
Quang Anh
Nhanh lên
Quang Anh
Quang Anh
Máy đo nhịp tim, máu nhóm B cần gấp
Nguyễn Quang Anh- một bác sĩ khoa ngoại của một bệnh viện trung tâm thành phố. Là người trầm tính và chỉ biết cắm đầu vào công việc
Quang Anh
Quang Anh
Xong chưa, Thành An mau đưa kéo đây
Thành An
Thành An
Đặng Thành An- một sinh viên năm cuối đang đi thực tập và là em họ của Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh
Mau, cần khâu vết thương này lại
2 tiếng sau
Cửa phòng cấp cứu mở
Quang Anh
Quang Anh
// tháo khẩu trang, căn dặn người nhà bệnh nhân//
Quang Anh
Quang Anh
Hiện bệnh nhân còn hôn mê, sẽ được đưa về phòng hồi sức sớm
Quang Anh
Quang Anh
Gia đình cần chú ý đến sức khoẻ và tâm lý của bạn ấy
Quang Anh
Quang Anh
Tôi xin phép
Đăng Dương
Đăng Dương
Cảm ơn bác sĩ
Quang Anh
Quang Anh
// rời đi//
Đăng Dương
Đăng Dương
Thằng em trời đánh này// nhìn cửa phòng cấp cứu//
Trần Đăng Dương- 1 CEO nổi tiếng với khả năng đàm phán trên thương trường khiến đối thủ phải theo với bất kì giá nào
Phòng hồi sức
Đăng Dương
Đăng Dương
// mở cửa bước vào//
1 tiếng sau
Đức Duy
Đức Duy
Ưm// mở mắt//
Đăng Dương
Đăng Dương
Tỉnh chưa
Đức Duy
Đức Duy
Em không sao
Đức Duy
Đức Duy
Không cần quan tâm đâu, anh về đi
Hoàng Đức Duy- một học sinh lớp 12 nổi tiếng về độ quậy phá và ăn chơi. Không có quán bar nào chưa từng đến dù tuổi chưa đủ, không có thứ gì chưa thử. Tuy ngang tàng nhưng lại học rất giỏi, đó cũng là lý do khiến mọi người phải đau đầu vì cậu
Đăng Dương
Đăng Dương
Mày chỉ thế thôi// lại ghế ngồi//
Đăng Dương
Đăng Dương
Bộ tính để bố mẹ đau tim vì mày à
Đức Duy
Đức Duy
// nhìn ra cửa sổ//
Đức Duy
Đức Duy
Thử 1 tí thôi
Đức Duy
Đức Duy
Có gì to tác đâu mà lo với lắng
Đăng Dương
Đăng Dương
Nói hay quá ha
Đăng Dương
Đăng Dương
Uống thuốc ngủ mà lái xe
Đăng Dương
Đăng Dương
Rồi còn đau dạ dày, thiếu máu đủ thứ
Đăng Dương
Đăng Dương
Mày coi thường mạng sống thế à
Đức Duy
Đức Duy
Anh càm ràm nhiều thế
Đức Duy
Đức Duy
Về đi cho em nghỉ
Đăng Dương
Đăng Dương
Tao chịu mày rồi đấy// đứng dậy//
Đăng Dương
Đăng Dương
Mày còn thế này tao sẽ kéo mày về công ty sớm đấy
Đăng Dương
Đăng Dương
Không có cái ước mơ học sân khấu hay hát hò gì đâu
Đức Duy
Đức Duy
Việc em, em tự lo được
Đức Duy
Đức Duy
Đừng cố lôi về, vô ích thôi
Đăng Dương
Đăng Dương
Chưa gì là tao không làm được đâu
Đăng Dương
Đăng Dương
//rời đi//
Đức Duy
Đức Duy
Aiss, ông anh lắm lời
Đức Duy
Đức Duy
// nhắm mắt//
2 người là vậy, khắc khẩu nhau. Không có chung tiếng nói, không cùng quan điểm sống là thứ tồn tại giữa 2 người
Tuy vậy nhưng Dương vẫn rất thương đứa em báo đời của mình. Anh là người dọn dẹp mớ hỗn độn mà Duy để lại sau mỗi lần quậy phá
Cạch
Đức Duy
Đức Duy
Đùa
Đức Duy
Đức Duy
Cái gì nữa// cau mày//
Đức Duy
Đức Duy
Anh còn muốn nói gì nữa
Quang Anh
Quang Anh
Nói gì
Đức Duy
Đức Duy
// giật mình//
Đức Duy
Đức Duy
À, bác sĩ ạ
Đức Duy
Đức Duy
Tôi tưởng anh trai tôi
Đức Duy
Đức Duy
Xin lỗi anh
Quang Anh
Quang Anh
// tay cầm bảng thông tin, đi vào//
Quang Anh
Quang Anh
Cậu sắp là VIP của cái bệnh viện này rồi đấy
Đức Duy
Đức Duy
//cười nhẹ//
Quang Anh
Quang Anh
Sao, nói lý do lần này đi
Quang Anh
Quang Anh
Giận người yêu hay sao mà dám lái xe dù trước đó có dùng thuốc ngủ
Đức Duy
Đức Duy
Anh cứ đùa
Đức Duy
Đức Duy
Tôi muốn ra ngoài hít thở thôi
Quang Anh
Quang Anh
//cười khẩy//
Quang Anh
Quang Anh
Vậy mà dùng thuốc ngủ trước đó// tay ghi chép//
Đức Duy
Đức Duy
……
Quang Anh
Quang Anh
Cậu liều thật
Quang Anh
Quang Anh
Thôi, cậu nghỉ đi
Quang Anh
Quang Anh
Tôi ra kê thuốc cho cậu
Đức Duy
Đức Duy
// gật đầu//
Quang Anh
Quang Anh
//rời đi//
————————
Duy-người coi bệnh viện như là nhà, cậu ra vào viện như cơm bữa
Quang Anh- bác sĩ trẻ đầy tiềm năng và đã thuộc hồ sơ lí lịch của Duy vì cậu vào quá nhiều mà lần nào cũng là ca của anh trực
——-
2 ngày sau
Quang Anh
Quang Anh
Thuốc của cậu đây// đặt lên bàn //
Đức Duy
Đức Duy
Cảm ơn
Đức Duy
Đức Duy
Phiền anh rồi
Quang Anh
Quang Anh
Muốn cảm ơn tôi thật thì lo cho bản thân mình dùm
Quang Anh
Quang Anh
Gia đình có điều kiện, đủ thứ mà bệnh tùm lum
Đức Duy
Đức Duy
//cười nhẹ//
Đức Duy
Đức Duy
Phải có người như tôi thì anh mới có việc chứ
Quang Anh
Quang Anh
//nhìn cậu//
Quang Anh
Quang Anh
Chịu thua cậu đấy
Quang Anh
Quang Anh
Có cả cháo, cậu ăn luôn đi
Đức Duy
Đức Duy
//gật đầu//
Quang Anh
Quang Anh
Còn viện phí và tiền thuốc
Quang Anh
Quang Anh
Anh trai cậu trả rồi
Quang Anh
Quang Anh
Cứ nằm đó nghỉ đi
Quang Anh
Quang Anh
Hết hôm nay cậu có thể ra viện
Đức Duy
Đức Duy
Tôi biết rồi
Cạch
Đức Duy
Đức Duy
// nhìn ra cửa//
Quang Anh
Quang Anh
// nhìn ra cửa//
Đức Duy
Đức Duy
Ủa????
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play