[Suphanat] Nắng Ấm Sau Mưa
chap 2
sáng hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, căn nhà khác lạ thường. Không còn mùi bia rượu nồng nặc quấn quanh căn bếp. Không còn tiếng ly vỡ, tiếng gầm gào giận dữ của ba như mọi khi. Tất cả... yên ắng đến mức khiến tôi thấy rợn người
tôi rón rén bước xuống giường, mở cửa phòng. Hành lang dài và tường vôi loang lổ vẫn như cũ, nhưng không khí trong nhà lại nhẹ hơn, dễ thở hơn. Như thể có thứ gì đó đã tan biến
tôi chầm chậm bước vào căn bếp..Và sững người lại. Ba đang đứng đó
nhưng không phải hình ảnh quen thuộc.. Người đàn ông tóc rối, áo ba lỗ dơ bẩn,ánh mắt cay nghiệt và hơi thở nồng mùi rượu.. Mà là người đàn ông khác
áo sơ mi trắng, quần tây sẫm, đầu tóc gọn gàng. Và.. điều lạ nhất là "ông đang cạo râu trước gương" một điều mà tôi không thấy ông làm từ rất lâu rồi..
ba nhìn thấy tôi qua gương. Ánh mắt ông không giận dữ, không vô hồn. Mà là... lặng lẽ, có chút căng thẳng, có chút gì như đang giấu một quyết tâm lớn
ba Y/n
//giọng ông trầm nhẹ đến lạ// con dậy rồi à
tôi không trả lời, giọng nghẹn lại
Y/n
//tôi hỏi nhỏ như thì thầm// ba..ba không nhậu nữa sao..
ông khựng lại một chút.Rồi tiếp tục cạo nốt phần râu còn lại
ba Y/n
//giọng chắc nịch// không, từ hôm nay ba sẽ đi làm
ba Y/n
//ông thở ra một hơi, mắt nhìn thẳng vào tôi lần đầu tiên sau bao năm// Bảo vệ. Ở bãi xe gần chợ. Tuy không nhiều tiền,nhưng.. là bắt đầu
tôi thấy mắt mình cay cay.
Ba quay đi, xỏ đôi giày cũ – thứ duy nhất trong người ông vẫn mang dấu vết của quá khứ. Nhưng bước chân ông... vững vàng hơn bao giờ hết
ba đi rồi.
Cánh cửa vừa khép lại, tôi vẫn còn đứng đó – trong căn bếp quen thuộc nhưng không còn vương mùi rượu. Thay vào đó, có mùi gì đó… ấm. Là cơm. Ba đã nấu một nồi cơm, kèm mấy quả trứng luộc còn nóng hổi để trên bàn
tôi ngồi xuống, lặng lẽ ăn. Không có tiếng cằn nhằn, không có tiếng quát “mày ăn nhanh đi trễ học bây giờ”, không có ly bay hay cái muỗng ném vào tường.
chỉ có… tiếng đồng hồ tích tắc và lòng tôi, đang nhói lên từng nhịp
Comments