Anh từng nghĩ mình quan trọng lắm, như thể bước chân anh rời đi sẽ để lại lỗ hổng không gì lấp nổi. Thật tiếc, anh đánh giá bản thân quá cao rồi. Em không hề sụp đổ. Em chỉ thấy nhẹ nhõm – giống như cuối cùng cũng vứt được một món đồ cũ vừa tốn chỗ vừa vô dụng.
Anh hay tự hào khoe khoang rằng “người cũ sẽ hối hận.” Đúng, em có hối hận thật. Em hối hận vì đã mất quá nhiều thời gian phí phạm cho một người giỏi hứa nhưng chẳng biết giữ lời, giỏi tỏ ra tử tế nhưng tâm hồn lại nông cạn đến tội nghiệp.
Giờ anh vẫn thích kể lể, diễn vai nạn nhân bất đắc dĩ, rêu rao em là kẻ bạc tình. Nhưng thử hỏi, ai mới là người giả vờ thương yêu, ai mới là kẻ đeo mặt nạ tử tế để giấu đi sự hèn nhát? Anh có giỏi thì tự soi gương, tự hỏi mình đã làm được gì ngoài mớ lời nói trống rỗng.
Em không ghét anh. Em chỉ thấy thương hại. Thương cho một người tưởng mình là kỷ niệm cao quý, nhưng cuối cùng chỉ là vết xước nhỏ xíu trong trí nhớ của em – mà theo thời gian, em cũng chẳng buồn nhớ thêm làm gì.
Anh cứ yên tâm. Em không níu kéo. Em chẳng có thói quen gom rác về nhà sau khi đã dọn sạch. Chúc anh sớm tìm được ai đó đủ nhẹ dạ để tin tiếp những câu chuyện cũ kỹ anh thuộc lòng. Còn em, xin phép quay trở lại cuộc đời của chính mình – nơi anh chưa bao giờ đủ tầm để đứng cạnh.
ma
ngắn của m đó hả
hồn
dài hơn nữa
hồn
chứ ngắn đâu ra
mèo nhỏ
duma
mèo nhỏ
ngắn lắm rồi đó
ma
ừ ngắn
ma
ngắn cái đầu m á
hồn
dài thấy mẹ mà bắt đọc hoài
mèo nhỏ
bài này ngắn nè
ma
chc ko z m
mèo nhỏ
chc
hồn
uk
mèo nhỏ
Ngày anh bước ra khỏi đời em, em không khóc. Không phải vì em vô cảm, mà bởi em hiểu – không việc gì phải tiếc một người chỉ giỏi đóng vai “soái ca” trên miệng, còn trái tim thì rỗng tuếch. Anh cứ tưởng mình là chương quan trọng trong cuộc đời em, nhưng thật ra anh chỉ là một đoạn quảng cáo nhàm chán mà em đã bấm nút “bỏ qua” từ lâu.
Em không trách anh vì những lời hứa trơn tuột hay những vai diễn tình yêu rẻ tiền. Thật ra, em nên cảm ơn anh – nhờ anh mà em học cách nhận diện những kẻ thích mặc áo tử tế nhưng tâm hồn bẩn thỉu. Nhờ anh mà em biết, không phải ai cười ấm áp cũng thật lòng.
Anh thường tự huyễn hoặc rằng em sẽ tiếc nuối, sẽ khổ sở vì mất anh. Xin lỗi, nhưng em bận hạnh phúc rồi. Em bận yêu lấy chính mình, bận sống cuộc đời không cần kịch bản giả tạo. Còn anh, cứ an phận với vai hề chuyên đi kể công, chuyên tự dán mác “tình cũ khó quên”.
Tin vui cho anh: em đã quên. Quên rất gọn gàng. Và nếu có ai hỏi về anh, em chỉ nhẹ nhàng đáp: “À, chỉ là một người từng lạc đường đến bên tôi, nhưng may mắn tôi kịp nhận ra… và đóng cửa.”
Chúc anh thành công với những màn kịch sau này. Mong anh tìm được khán giả đủ nhẹ dạ để vỗ tay tin tưởng, vì em thì – xin lỗi – vé xem đã hết từ lâu...
Comments
người đưa tiễn linh hồn
nó còn "NGẮN" hơn mấy bài trc nx
2025-07-19
0
cua♡anhhh胸针
t cx có nx🥰
🕯️ Cái xác không hồn
Con chết rồi, mẹ có hay đâu
Chỉ còn cái xác lạnh tanh trên giường cũ
Những lời người ta ném như dao nhọn
Cắm sâu vào tim con, chẳng ai rút ra…
Con đã cô đơn giữa vạn tiếng cười
Con đã mệt, đã kiệt cùng hơi thở
Chẳng ai nhìn thấy giọt nước mắt rơi
Chẳng ai nghe tiếng lòng kêu cứu…
Mẹ à, giờ con nằm đây
Chỉ còn thân xác không hồn trơ trọi
Có muộn không, nếu mẹ nói lời yêu?
Có muộn không, nếu mẹ ôm con một lần thật chặt?
Giờ mọi thứ đã quá xa rồi
Một đứa trẻ đã chết trong im lặng
Cái xác này còn nằm đây, để nhắc nhở
Rằng cô đơn… có thể giết chết một người.
2025-07-05
2