[ Allisagi ] Chains Of Beauty - Xiềng Xích Mỹ Nhân
% Chương 𝟒 =
𝐂𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝟒: 𝐍𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐊𝐞̉ 𝐒𝐚̆𝐧 𝐌𝐨̂̀𝐢 𝐕𝐚̀ 𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐇𝐮̛́𝐚 𝐆𝐢𝐚̂́𝐮 𝐊𝐢́𝐧
Sáng hôm sau, Isagi tỉnh dậy trong căn phòng lộng lẫy, ánh nắng ban mai tràn ngập qua bức tường kính, nhưng không thể xua đi bóng đêm trong lòng cậu. Cậu là "tài sản" của bốn kẻ quyền lực nhất, một sự thật nghiệt ngã mà cậu vẫn chưa thể chấp nhận. Cánh cửa phòng mở khẽ, nhưng lần này không phải là người quản gia.
Một người đàn ông với mái tóc hồng bồng bềnh, dáng người cao ráo và đôi mắt sắc sảo bước vào. Anh ta không mặc đồng phục quản gia mà là một bộ vest được cắt may hoàn hảo, tôn lên vẻ ngoài như một người mẫu của mình. Đó chính là Chigiri Hyoma. Anh ta không cúi đầu, chỉ đứng đó, tay đút túi quần, quan sát Isagi với một ánh mắt sâu thẳm, khó đoán.
Chigiri Hyoma
Chào buổi sáng, Isagi Yoichi // Chigiri lên tiếng, giọng anh ta ấm áp đến bất ngờ, nhưng lại mang theo một sự kiểm soát vô hình //
Chigiri Hyoma
Đêm qua cậu ngủ có ngon không?
Isagi Yoichi
//Isagi nhíu mày// Anh là...?
Chigiri Hyoma
Tôi là Chigiri Hyoma // anh ta đáp, nụ cười nhạt hiện trên môi //
Chigiri Hyoma
Và tôi cũng là một trong những người đã 'chào giá' cho cậu tại cuộc đấu giá // Anh ta nhấn mạnh từ "chào giá", như thể muốn nhắc nhở Isagi về thân phận hiện tại của cậu.//
Chigiri Hyoma
Ngài Sae đã sắp xếp bữa sáng thịnh soạn. Cậu cần ăn uống đầy đủ để giữ sức khỏe.
Isagi cảm thấy một luồng lạnh chạy dọc sống lưng. Chigiri không giống những kẻ còn lại. Anh ta có vẻ ngoài mềm mại hơn, nhưng ẩn sâu bên trong là một quyền lực không hề thua kém.
Bữa sáng diễn ra trong một căn phòng ăn rộng lớn, với chiếc bàn dài có thể chứa hàng chục người. Isagi được sắp xếp ngồi giữa Sae và Chigiri. Sae, như thường lệ, đang đọc một tờ báo tài chính, nhưng đôi mắt anh ta thỉnh thoảng liếc nhìn Isagi. Còn Chigiri, anh ta thản nhiên dùng bữa, đôi khi đặt câu hỏi bâng quơ về sở thích của Isagi, về hội họa, về những nơi cậu từng đến. Mọi câu hỏi đều có vẻ vô thưởng vô phạt, nhưng Isagi cảm thấy như mình đang bị phân tích từng chút một.
Bên cạnh Chigiri là Hiori Yo, một chàng trai trầm tính với mái tóc xanh dịu và cặp kính cận. Hiori đang rót trà cho Chigiri một cách tỉ mỉ. Anh ta mang vẻ ngoài của một người quản gia tận tụy, nhưng ánh mắt anh ta đôi khi lướt qua Isagi với vẻ tò mò khó hiểu, dường như đang cố gắng đọc vị cậu.
Khi Isagi vừa chạm tay vào tách trà, cánh cửa phòng ăn bật mở. Ba người đàn ông cao lớn bước vào, theo sau là một người phụ nữ trẻ tuổi với mái tóc đỏ nâu ngắn cá tính. Đó là Mikage Reo, Nagi Seishiro,Ego Jinpachi và người phụ nữ trẻ kia là Ani Thierry, cố vấn cao cấp của tập đoàn Mikage và là người có tầm ảnh hưởng lớn trong giới ngầm. Ego, với ánh mắt sắc sảo và nụ cười bí ẩn, nhìn thẳng vào Isagi như thể cậu là một công trình phức tạp cần được giải mã.
Reo Mikage
Chào buổi sáng, Sae-san, Chigiri-san // Reo lên tiếng, giọng anh ta đầy vẻ tôn trọng giả tạo.//
Reo Mikage
Thật vinh hạnh khi được ngài mời đến dùng bữa. Và đây chắc hẳn là... 'viên ngọc quý' mà các ngài đã giành được.
Seishiro Nagi
// Nagi, ngước mắt lên khỏi điện thoại, khẽ khịt mũi.// Hừm, cũng không có gì đặc biệt lắm. Có thể chơi game giỏi như mình không nhỉ ?
Ego, với giọng nói trầm khàn nhưng đầy uy lực, lên tiếng.
Jinpachi Ego
Nagi, Reo. Mục đích của chúng ta ở đây không phải để đánh giá giá trị của tài sản. Itoshi-san và Chigiri-san đã có một kế hoạch lớn cho Isagi-san. Chúng ta chỉ là những người quan sát và hỗ trợ.
Isagi cảm thấy khó chịu trước những ánh mắt đánh giá và những lời nói mỉa mai đó. Cậu siết chặt tay dưới gầm bàn. Sae đặt tờ báo xuống, ánh mắt anh ta sắc lạnh quét qua Reo, Nagi và Ego
Itoshi Sae
Nagi, Reo, Ego. Các cậu đến đây không phải để đánh giá tài sản của tôi. Tôi đã yêu cầu các cậu đến để thảo luận về dự án mới.
Reo Mikage
// Reo lập tức thay đổi thái độ, nở nụ cười xã giao // Vâng, tất nhiên rồi, Sae-san. Chúng tôi luôn sẵn lòng hợp tác với ngài.
Bữa sáng diễn ra trong không khí căng thẳng. Những cuộc trò chuyện xoay quanh các dự án kinh doanh khổng lồ, những con số triệu đô, và những mối quan hệ phức tạp trong giới thượng lưu. Isagi cảm thấy mình lạc lõng trong thế giới đó, một con mồi bị bao vây bởi những kẻ săn mồi. Cậu cố gắng ăn nhanh nhất có thể, nhưng Chigiri dường như nhận ra sự vội vã của cậu.
Chigiri Hyoma
Yoichi, ăn chậm thôi // Chigiri nói, giọng anh ta rất nhẹ, nhưng đủ để thu hút sự chú ý của mọi người //
Chigiri Hyoma
Cậu cần giữ sức khỏe để hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Isagi Yoichi
// Isagi giật mình // Nhiệm vụ của tôi?
Chigiri nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt anh ta như muốn xuyên thấu tâm hồn Isagi.
Chigiri Hyoma
Vẽ. Cậu sẽ vẽ những gì Sae và tôi muốn. Cậu sẽ tạo ra những kiệt tác mà không ai trên thế giới này có thể làm được."
Sae tiếp lời Chigiri, giọng anh ta không biểu cảm.
Itoshi Sae
Ở đây, cậu là trung tâm của một thế giới hoàn hảo. Những bức tranh vô giá, âm nhạc lay động lòng người, ẩm thực đỉnh cao... Mọi giác quan của cậu sẽ được nuông chiều, miễn là cậu ở lại. Cậu sẽ không tìm thấy điều đó ở bất cứ nơi nào khác đâu.
Isagi Yoichi
Sự hoàn hảo của các người chỉ là bức màn che đậy cho sự thối nát và tham lam. Tôi thà chết ngoài đường còn hơn sống trong cái lồng giam ghê tởm mà các người gọi là 'thiên đường' này! // nói với giọng nhẹ nhàng nhưng đầy châm biếm //
Sae và Chigiri nhìn cậu, rồi khẽ lắc đầu, như thể đang nhìn một đứa trẻ bướng bỉnh.
Itoshi Sae
Isagi đừng nói những lời ngốc nghếch đó nữa. Thế giới bên ngoài chỉ là một cái cống rãnh đầy rẫy lũ giòi bọ. Ở đây, cậu được ban cho một cuộc sống mà cả lũ người ngoài kia có mơ cũng không thấy. Chống đối? Cậu sẽ chỉ tự hủy hoại bản thân mình, và đừng trách sao tôi không cảnh báo trước.
Itoshi Sae
Isagi Yoichi, nhìn đây! Đừng có cái vẻ mặt ngu ngốc đó nữa. Chúng tôi biết chính xác ai đã ra tay với gia đình cậu, cái lũ chuột cống đã hủy hoại cuộc đời cậu. Và tôi, tôi sẽ không để bất kỳ kẻ nào trong số chúng, hay bất cứ tên nào ngoài kia, bén mảng đến tài sản của mình lần nữa. Cậu hãy tự khắc ghi điều này vào đầu: Từ giờ, cậu được bảo vệ. Được cung phụng. Được an toàn trong vòng tay của chúng tôi. Cứ nghỉ ngơi cho tử tế đi. Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu. Và cậu, tốt nhất là nên ngoan ngoãn.
Khi Sae và Chirigi quay lưng bước ra, cánh cửa phòng ăn đóng lại, một tiếng "click" nhỏ vang lên, tựa như một lời khẳng định cuối cùng cho số phận của Isagi. Cậu đứng giữa căn phòng lộng lẫy, cảm thấy mình cô độc hơn bao giờ hết. Nhìn ra khu vườn xanh mướt qua bức tường kính, Isagi cảm thấy như mình là một con chim bị nhốt trong lồng, dù lồng có đẹp đến mấy, vàng son đến mấy, thì vẫn là một chiếc lồng. Và kẻ giam cầm cậu, Itoshi Sae cùng Chigiri Hyoma, là một bí ẩn mà cậu buộc phải khám phá, để rồi có thể tìm thấy con đường thoát thân, hoặc chấp nhận số phận của một thiên thần bị giam cầm
୨୧⑅*⑅୨୧⑅*⑅୨୧𝐄𝐍𝐃୨୧⑅*⑅୨୧⑅*⑅୨୧
Comments