Chap 3 :Lần này!đừng giả vờ nữa.

Hôm sau.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu ấy nhắn tin cho mày rồi mà?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày không định làm gì?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao thấy không cần thiết.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thành An đang nằm viện đấy Hùng à.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao không có trách nhiệm ở đó.
Nghe vậy Quang Anh liền đập bàn,mắt đỏ dần lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
An yêu mày một năm trời.Luôn làm mọi thứ vì mày,mày nói một câu là nghe theo làm mọi thứ trong vui vẻ.Bị mày sỉ nhục cũng cười cho qua.Còn mày thì sao,chỉ việc nhấc chân bước đến cũng không làm nổi?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao chưa từng bắt nó yêu tao.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mày đã gieo hy vọng cho cậu ấy.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chỉ là một buổi cà phê,sao mà cứ làm quá lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một buổi cà phê mà đủ khiến người ta nhập viện thì không còn bình thường nữa đâu Hùng à.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười khẩy// Tao không hiểu tại sao màu lại đối xử như thế với người chỉ biết cười khi nhìn thấy mày.Đến mức đạp lên lòng tự trọng của cậu ta...An vẫn cúi đầu cười như không có chuyện gì.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
TAO ĐÃ NÓI TAO KHÔNG YÊU CẬU TA!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vấn đề không phải là mày có yêu hay không mà là...mày không cho phép người khác rời đi,nhưng cũng không bao giờ tạo cơ hội cho họ lại gần.
Tại bệnh viện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
An ơi là An sao mà cậu ngốc quá vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hắn ta đã không yêu cậu thì cậu đâm đầu vô làm gì cho đau ra.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
T-tớ không ngốc.Tớ chỉ...thật lòng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thật lòng đến mức để mình đổ bệnh vì một người không xứng đáng!?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tớ không trách anh ấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy cậu trách ai?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tớ không trách ai cả.Là do tớ tự bước vào.Biết minh đau...nhưng vẫn chọn đi tiếp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu yêu kiểu j vậy? Yêu đến gục,mà còn ngồi chờ như thể anh ta là toàn bộ thế giới!?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Duy à... tớ chưa bao giờ đòi hỏi gì nhiều.Chỉ cần anh ấy biết tớ đang ở đây...là đủ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ta biết đấy!Nhưng anh ta có đến không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Và nếu ngày mai cậu nằm đây,không mở mắt dậy nữa thì sao? Cậu nghĩ Hùng sẽ buồn à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tớ không biết...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ biết!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là không!Không hề! Anh ta vẫn sẽ tiếp tục cuộc sống,tiếp tục thờ ơ, tiếp tục dẫm nát người yêu thương anh ta dưới chân!//giọng đầy tức giận//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//im lặng,họng nghẹn lại,không cãi lại Duy//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Thở gấp siết chặt tay An//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ nói thật.Nếu Hùng bước vào đây lúc này,tớ sẽ tát cho anh ta một cái cho tỉnh ra hộ cậu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Duy...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tớ sẽ đau lắm đấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ biết...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đau ở tim..không phải vì Hùng không đến...mà vì...cậu nói đúng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tớ không đủ quan trọng để được thương!
Tối hôm đó tại căn hộ của Hùng.
Anh bật tivi để đấy nhưng không thật sự xem gì.Đèn phòng sáng,căn hộ chìm vào im lặng đến kì lạ.Anh ngồi trên ghế đối diện cửa sổ,tay vẫn cầm điện thoại,lướt lại dòng tin nhắn cũ.
"Em đang nằm viện...không sao đâu...em chỉ muốn anh biết vậy thôi...
Dòng tin nhắn ngắn ngủi,không đòi hỏi,không trách móc.Cũng chính vì thế...nó khiến anh khó chịu hơn tất cả những lời than vãn nào
Cùng lúc đó dưới nhà có tiếng chuông cửa reo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bước vào,nghiêm túc hỏi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vẫn không đi à?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao không định đi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//ngẩng lên//Tao sợ mình sẽ không kiểm soát được nếu thấy em ấy nằm đó...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//sững người//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy là mày vẫn còn cảm xúc.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao không biết.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao chỉ biết...nếu tao bước vào,tao sẽ muốn ôm em ấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì ôm đi.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không dễ thế.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại sao?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vì tao không tin chính bản thân mình.//cười nhẹ như tự chế giễu bản thân//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không tin...hay mày sợ cảm xúc thật của mày sẽ làm lung lay thứ vỏ bọc bên ngoài mày đang giữ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//im lặng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hùng à,mày không tàn nhẫn đâu,tao biết điều đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mày đang cố sống như một người không cần ai...để rồi cô lập người duy nhất muốn ở bên mày.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhưng tao sợ nếu cho phép em ấy bước vào tao sẽ không thể bước ra nữa...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gật nhẹ đầu//Thì đừng bước ra nữa.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
An yêu mày không cần mày đáp lại,nhưng cũng đừng khiến cậu ấy đau như vậy.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao...mệt.//gục nhẹ đầu ra sau ghế//Tao mệt với việc giả vờ không thấy,giả vờ không quan tâm,không đau.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//đứng dậy đặt nhẹ tay lên vai Hùng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì lần này,đừng giả vờ nữa.
-----
Đêm khuya tại phòng bệnh của An.
căn phòng chìm vào im lặng.Ánh đèn ngủ hắt lên trần những vệt sáng mờ ảo.
Duy vẫn cứ ngồi đấy,cạnh An mắt nhìn em đang thiêm thiếp.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//mở mắt giọng khàn khàn//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Duy...còn thức không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không thức thì nãy giờ ai bóp tay cho cậu?//khẽ cười//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//quay đầu nhìn Duy,gương mặt xanh xao vẫn cố nở một nụ cười nhẹ//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tớ phiền quá ha...làm cậu phải lo rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phiền gì?Tớ rảnh mà.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không rảnh cũng tới.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì ai biểu cậu ngốc,nên tớ phải đến canh cậu.
Cả hai im lặng một lát,tiếng máy đo nhịp tim vang đều đều.
được một lúc thì em cất lời.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cậu có thấy tớ đáng trách không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không.//đáp ngay,không cần suy nghĩ//có mà đáng thương đúng hơn.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vì yêu sai người sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì biết người ta không yêu mình mà cứ ở lại.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm.Tớ biết.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy sao không bước đi?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chân vẫn còn muốn chạy tới chỗ người ta.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
An biết không,từ lức quen cậu...tớ học được một thứ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Điều gì vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yêu một người không cần phải giành lấy.Nhưng thương một người...thì nên bên họ khi họ yếu nhất.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Nhìn Duy,ánh mắt dịu lại//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cậu thương tớ...hay đang thương hại?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ không thương hại ai cả,nhất là cậu!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy cậu thương kiểu gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
kiểu...thấy cậu nằm đây mà không yên lòng nỗi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu ngốc thật. Nhưng tớ không nỡ bỏ mặc.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//quay đi,mỉm cười//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Cảm ơn cậu,vì vẫn ở lại."
----
Hot

Comments

con vợ Negav

con vợ Negav

ANH KHÔNG YÊU THÌ EM YÊU //Ôm chằm lấy An//

2025-07-05

2

con vợ Negav

con vợ Negav

+ 1 bông, cj cho em 1 chap nha

2025-07-05

1

con vợ Negav

con vợ Negav

bộ anh bí ngôn từ lắm hả

2025-07-05

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play