[ Mission: Yozakura Family ] [ Kyoichiro X Taiyou ] Tàn Tích Của Giấc Mộng
chap 3
Những giấc mơ hiện tại của tôi luôn lập đi , lập lại. Dưới biển, bóng tối, cây hoa anh đào trắng, vực thẳm , bầu trời đầy sao và đám mây. Cứ sau mỗi những giấc mơ đó, tôi lại mệt mỏi, dần dần nó lại nặng hơn nữa.
Vì thế, tình trạng học tập của tôi ngày càng đi xuống. Thầy cô cũng nó với tôi, đề nghị tôi đi khám bệnh và cả Mutsumi cũng vậy. Họ lo lắng cho việc học tập của tôi nên mới vậy. Tôi cũng không muốn họ cứ lo lắng cho tôi mãi thế nên miễn cưỡng đồng ý.
Nơi các giáo viên làm việc, nói chuyện, bàn chuyện,… cùng nhau. Xung quanh được Sơn màu trắng tinh một cách đẹp mắt. Ở góp phòng là một tủ để huy trương. Ở dưới để những tập giấy khác nhau. Trong phòng. Có hai bóng dáng. Một giáo viên, một học sinh.
Nhân vật nam
Giáo viên : // cầm giấy // Tình trạng học tập của em ngày càng đi xuống và nhiều tình trạng khác! Em có điều gì muốn nói không?
Asano Taiyou
// cúi mặt // …
Asano Taiyou
Dạ… em xin lỗi thầy // nói với giọng buồn bã và trầm lặng //
Nhân vật nam
Giáo viên : Haizzz, thầy nghĩ em đã có thể vượt qua nỗi ám ảnh đó nhưng… Em nhân đến bệnh viện kiểm tra đi. Ngày mai thầy cho em nghỉ học để đi khám. // đặt tay lên vai Taiyou //
Asano Taiyou
Dạ… em cảm ơn.
Tôi đã quá mệt mỏi rồi. Không biết liệu tôi có thể tiếp tục không nữa? Thôi đến đâu thì đến đời vậy.
Asano Taiyou
// gục xuống bàn //
Yozakura Mutsumi
// thở dài //
Yozakura Mutsumi
TAIYOU! // nói to //
Yozakura Mutsumi
Cậu có đang tỉnh táo không đấy!? // vô cùng khó chịu //
Asano Taiyou
Thì liên quan gì đến cậu? Tớ bị sao thì cũng đâu đồng nghĩa với việc cậu sẽ bị như vậy?
Yozakura Mutsumi
Ngày mai cậu đi nên đến bệnh viện để thám đi! Ngày mai tớ sẽ nghỉ học để dẫn cậu đi thám.
Asano Taiyou
{ giật mình } Không cần đâu!! Tớ có thể tự đi được!
Yozakura Mutsumi
Vậy thôi… // định rời đi //
Yozakura Mutsumi
// quay ngắt lại // để hôm chủ nhật tớ dẫn cậu đến bệnh viện khám!
Yozakura Mutsumi
Bye Bye~ // vẫy tay //
Mutsumi - cậu ấy là bạn của tôi. Người bạn thuở nhỏ, vì quen nhau lâu nên cậu ấy rất hiểu rõ tôi. Tôi không thể phản kháng cậu ấy vì hiểu nhau quá rồi còn đâu? Cậu ấy luôn lo lắng cho tôi và bất chấp việc cho đến khi tôi đồng ý thì thôi.
Nhân vật nam
Học sinh 1: Taiyou ~ // xuất hiện //
Asano Taiyou
Hửm? // nhìn về phía học sinh 1 //
Nhân vật nam
Tan học hẹn nhau ra đằng ngõ nha! // khoác tay lên vai Taiyou //
Sau khi kết thúc những tiết học dài đằng đẵng, tôi đang chuẩn bị về nhà thì… cậu ta xuất hiên. Cậu ấy là nỗi ám ảnh của tôi. Chuẩn bị cho những trận đấm của cậu ấy nào~
Asano Taiyou
// đi đến chỗ đã hẹn //
Nhân vật nam
Học sinh 1: Yo! Hôm nay lại được nữ thần của trường nói truyện à? Sướng nha!
Nhân vật nam
Học sinh 1 : // đấm vào mặt Taiyou rồi đá cậu //
Nhân vật nam
Học sinh 1 : MẸ KIẾP, THẰNG MỒ CÔI CHA MẸ KIA!
Asano Taiyou
// bị thương nhưng không phản kháng //
Nhân vật nam
Học sinh 1 :// đánh liên túc vào mặt Taiyou rồi đạp lên người cậu //
Nhân vật nam
Học sinh 1: bộ mày nghĩ mày là bạn thuở nhỏ của Mutsumi nên được quyền nói chuyện thân mật với cậu ấy à? // chửi rủa Taiyou //
Nhân vật nam
Học sinh 1: Tao nhắc mày! KHÔNG ĐƯỢC NÓI CHUYỆN VÀ GẶP MẶT MUTSUMI NỮA!
Nhân vật nam
Học sinh 1 : // rời đi //
Nhân vật nam
Học sinh 1 : một cái thằng vô dụng như như mày, sống chỉ làm cho cái thế giới này thêm ôi thiu mà THÔI!
Tôi đã mất đi gia đình của mình, giờ đây lại sắp mất đi sức khoẻ của mình. Liệu tôi có nên sống nữa không? Tôi cảm thấy bản thận mình đang là gánh nặng cho những người xung quanh tôi. Tôi thực sự vô dụng mà!
Sau những trận đánh của học sinh 1, tôi đã về nhà rồi băng bó lại những vết thương đó. Tôi phải nhanh chóng đến tiệm tạp hóa để mà làm việc thôi, mấy ngày nay tôi đã xin nghỉ vì sức khoẻ không ổn định rồi, giờ mà không đi chắc bị đuổi việc mất!
Asano Taiyou
// đi đến cửa hàng tạp hoá // [ đến rồi! ]
Asano Taiyou
Em chào chị // cúi đầu //
Nhân vật nữ
Nhân viên cửa hành tạp hoá: Em đến rồi sao? Mấy ngày nay em cứ nghỉ nên chị lo lắm. Giữ gìn sức khoẻ nhé! // lo lắng cho Taiyou //
Asano Taiyou
Vậng ạ, em xin lỗi vì khiến chị lo lắng. // Cúi đầu xin lỗi //
Nhân vật nữ
Nhân viên tạp hóa : // vẫy tay // Này, này! Đừng xin lỗi chị. Em vào trong để làm việc đi.
Asano Taiyou
// đi vào trong tạp hóa //
Tôi đã xin ở lại làm ca đêm, mấy ngày qua tôi nghỉ mà? Tôi phải làm nhiều hơn bình thương thôi. Mấy anh chị bảo là không cần nhưng tôi vẫn ở lại để trông cửa hàng. Mấy ngày nay lạnh lắm, sáp có tuyết rơi cơ mà… nên cửa hàng cho nhân viên về sớm. Cửa hàng mà tôi đang làm thì mở cửa 24 tiếng nên phải qua đêm thôi.
May là tôi có đem theo cặp sách để làm bài tập về nhà. Ngày mai là thầy cho tôi nghỉ để thám bệnh cơ mà nên không cần lo cho việc ngủ hay không. Mà… tôi có thể làm bài tập vào ngày mai nhưng thôi, để tập chung vào khám bệnh cái đã.
Asano Taiyou
// đang làm bài tập về nhà //
Asano Taiyou
// đứng dậy // chào quý khách ạ!
…
Cho tôi hỏi chỗ để nước và bánh ở đâu vậy?
Asano Taiyou
À… dạ // giọng nhỏ dần //
Asano Taiyou
Chỗ để nước ở kia // chỉ vào góc trái // và bánh ở đây // chỉ vào cuối cửa hàng //
Asano Taiyou
// ngồi xuống rồi làm bài tập tiếp //
…
// đi ra chỗ để bánh, nhìn vào Taiyou đang làm bài //
Asano Taiyou
{ cảm giác đang bị nhìn nhưng vẫn tập chung làm bài }
Yozakura Momo
[ con vẫn ổn… ]
Yozakura Momo
[ cố gắng lên nhé, Taiyou. Dòng máu đang chảy ẩn trên con sẽ thức tỉnh sớm thôi. Ta mong là vậy ]
Yozakura Momo
// đi đến chỗ Taiyou //
Yozakura Momo
Ta mua hai món này // đưa ra //
Asano Taiyou
// tính tiền // Vâng ạ, của chú hết *** ạ.
Yozakura Momo
Của cháu đây // đưa tiền cho Taiyou //
Asano Taiyou
Vâng. // cầm lấy tiền //
Asano Taiyou
Tạm biệt quý khách ạ // cúi đầu //
Yozakura Momo
Tạm biệt // rời đi //
Asano Taiyou
// ngồi xuống cất bài tập //
Một ngày đẹp trời, hôm nay không có tuyết nên tôi không cần lo. Đúng theo như dự định, tôi sẽ đi thám bác sĩ. Bệnh viện cách nhà tôi khá xa nên tôi phải đi bằng taxi. Mấy chục phút sau, tôi cuối cùng cũng đến bệnh viện. Xa thật tôi đã ngủ trong taxi cơ mà.
Nhân vật nam
Bác sĩ : // kiểm tra Taiyou //
Asano Taiyou
// để yên cho bác sĩ khám cho mình, không nói gì //
Nhân vật nam
Bác sĩ: có thể cháu bị trầm cảm hay gì đó. Cháu bảo thường xuyên mơ thấy một giấc mơ giống nhau là do cháu đang áp lực cảm xúc thay tâm lý. Cháu nên vui vẻ hòa đồng hơn và lo lắng cho sức khoẻ của mình hơn.
Nhân vật nam
Bác sĩ : Mà… cháu có phải đang bị bạo lực học đường không? // hỏi Taiyou với giọng lo lắng //
Nhân vật nam
Bác sĩ : có thể cháu đang bị nó làm bị áp lực tâm lý và cả về vụ mất gia đình của cháu. Cháu đang một mình nhưng xung quanh cháu vẫn còn người yêu thương cháu.
Nhân vật nam
Bác sĩ : ta thấy , khi khám cho cháu thì trên người cháu có rất nhiều vết thương. Cháu nên nói với thầy cô để giải án về vụ này!
Nhân vật nam
Bác sĩ : … // nói chuyện với Taiyou //
Asano Taiyou
// ngồi nghe từ đầu đến cuối, không một lời nói //
Kết thúc cuộc khám bệnh, tôi đi về nhà rồi ngủ. Tôi cũng không nghĩ mọi thứ lại tồi tệ đến thế. Bác sĩ ấy, bác ấy đã an ủi nói chuyện với tôi khiến cho tôi cảm thấy tốt hơn.
Cre : Người chông căm ghét tôi đã mất trí nhớ / My husband who hates me has lost his memory; chap bao nhiêu tôi không nhớ
Comments