[ Yozakura - San Chi No Daisakusen ] [ Kyoichiro X Taiyou ] Tàn Tích Của Hoa Anh Đào
chap 1.
Gia đình tôi… họ đã ch€t. Khi tôi nhận ra, thứ quan trọng nhất trong cuộc đời mình thì đã quá muộn… tôi yêu họ rất nhiều! Nhưng chỉ khi tôi nhận ra thì đã quá muộn rồi. Tôi muốn gặp lại họ… nhưng họ đã ch€t rồi, sao tôi còn thấy họ được nữa?
Đừng buồn, còn tớ mà? Còn bọn họ mà? Đừng mà dại dội xung quanh cậu có nhiều người yêu thương và yêu quý cậu lắm! Đừng để như tôi, rời bỏ họ không lời từ biệt nào , hãy nắm lấy tay họ và đến một thế giới mới, cuộc sống mới của cậu! TAIYOU.
Xin lỗi… vì ta mà cậu mất tất cả, vì ta mà cậu đã tổn thương rất nhiều. Xin hãy tha lỗi cho ta, nếu ta không có thứ lời nguyền này thì cậu đã có một cuộc sống tốt đẹp và bình yêu rồi. Ta thành thật xin lỗi, ta đáng lẽ nên ch€t đi thì hơn.
Nơi giữ những kỉ niệm, buồn, vui, lo lắng, tức giận, hạnh phúc, nhiệt huyết. Nơi nuôi nấng cậu. Là nhà.
Trong phòng, xung quanh toàn là những tấm ảnh gia đình, lúc nhỏ, lúc đi chơi, lúc nấu ăn,… được giữ gìn và cất cẩn thận trong đó. Sàn nhà được quét gọn gàn, cửa sổ được lau, đồ dùng xung quanh được cất ngay ngắn. Trừ bàn học, nơi được cho là bừa bộn nhất.
Trên bàn chỉ toàn là sách và những đồ dùng học tập khác nhau, nào là sách về loài hoa, sách toán,… truyện tranh,… và 1 tấm ảnh gia đình nhỏ được để đoàn hoàng duy nhất. Có lẽ, đó là thứ khiến cậu có động lực sống qua chuỗi ngày tồi tệ đó.
Asano / Yozakura Taiyou
// tập trung làm bài tập về nhà //
Asano / Yozakura Taiyou
Hửm…? // nhìn thấy một mảnh giấy kì lạ //
Một mảnh giấy kỳ lạ khiến cậu phải chú ý. Trên bàn cậu có nhiều giấy nhưng mảnh giấy đó lại rất khác so với những tấm giấy còn lại. Nó có màu vàng đục nhưng đâu đó có những nét nhăng nâu vàng. Không những vậy lại còn ở trong cuốn sách cậu đang làm bài. Nó đước gấp một cách tỉ mỉ mà không có sai sót, hoàn hảo đến bất ngờ.
Asano / Yozakura Taiyou
[ Gì đây? Sao mảnh giấy này lại ở trong cuốn sách của mình? ]
Asano / Yozakura Taiyou
// mở ra xem // ?
/ Người gửi: Nở Hoa Anh Đào /
/ Ánh sáng cứu rỗi đang bị thất lạc đang ở đây, ngay xung quanh đây. Nhưng không ai nhìn thấy nó cả… /
Asano / Yozakura Taiyou
‘ Ánh sáng cứu rỗi đang bị thất lạc đang ở đây, ngay xung quanh đây. Nhưng không ai nhìn thấy nó cả…’
Asano / Yozakura Taiyou
[ mình… không thiểu cho lắm… ‘Ánh sáng bị thất lạc’? ‘Ngay xung quanh đây. Nhưng không ai nhìn thấy’? Là sao? Ánh sáng là gì? Cứu rỗi? ]
Asano / Yozakura Taiyou
[ Xung quanh đây có nhiều người sinh sống, nhưng tại sao trong đây lại ghi là không thấy? Ít nhất cũng phải vô tình nhìn qua rồi chứ? ]
Asano / Yozakura Taiyou
[ Mình có nên tin không? Nó giống như một lời nhờ vả vậy. Mà người này dùng biệt danh à!? tại sao lại gửi cho mình bức thư này? ]
Asano / Yozakura Taiyou
[ sao chỉ ghi từng này thôi vậy? Sao không ghi ở chính giữa mà lại ở trên? Để dư một khoảng lớn thế này? ]
Asano / Yozakura Taiyou
! { nhận ra điều gì đó }
Asano / Yozakura Taiyou
// ngửi tờ giấy //
Asano / Yozakura Taiyou
[ là mùi Chanh! ]
Asano / Yozakura Taiyou
// lấy bật lửa //
Asano / Yozakura Taiyou
// bật lửa dưới tớ giấy //
Tờ giấy: // hiện ra dòng chữa //
Asano / Yozakura Taiyou
// nhìn rồi đọc //
/ Dưới đại dương bao la kia, dưới tận cùng, nơi ánh sáng không thể chiếu dọi, nơi cất giữ những bí mật kì lạ mà con người không thể chạm tới. Nó đang bị các xiềng xích cuống chặt, máu chảy ra nhuộm đỏ cả một vùng nước. Dần dần nó biến thành màu đen, màu của sự tuyệt vọng… /
/ Cứ ngỡ, sẽ không có ánh sáng nào xuất hiện. Nó đã được ánh sáng cứu rồi, nhưng ánh sáng đó lại rời đi để nó lại một mình. Nó muốn được nhìn thấy ánh sáng đó thêm một lần nữa… chỉ một lần thôi. Không được sao? Đúng vậy, điều đó là không thể rồi, nó đã bị sắp đặt với cuộc sống này. /
/ Không phải đâu! Ánh sáng đó vẫn sẽ cứu rỗi nhưng đã bị đánh cắp và không thể nào xuất hiện trước nó được. Thật may mắn, ánh sáng đã có thể thoát ra nhưng lại bị thất lạc. Làm ơn… hãy cứu lấy nó. Một sinh mạng nhỏ bé- không nó đã ch€t rồi… chỉ còn là một thứ không ai thấy. Chỉ cậu! Một mình cậu mà thôi! Chỉ mỗi cậu là có thể nhìn thấy nó, hãy cứu nó! /
/ Người nhận: Mặt trời của sự khởi đầu /
Asano / Yozakura Taiyou
… [ Mặt trời của sự khởi đầu? ]
Asano / Yozakura Taiyou
[ Là mình à? Tên mình là Taiyou, có nghĩa là Mặt Trời Rạng đông? Có lẽ là vậy. ]
Asano / Yozakura Taiyou
// nhìn về phía cửa sổ, chạy đến rồi mở cửa ra //
Asano / Yozakura Taiyou
// nhìn xung quanh //
Asano / Yozakura Taiyou
! [ thấy rồi ]
Trước cửa nhà cậu, một thân hình nhỏ bé, hình như người của nó có vẻ trong suốt đang tìm kiếm gì đó. Theo cậu suy đoán, có thể đó là ánh sáng cậu cần tìm! Dù không tận mắt nhìn nó ở gần nhưng cậu cảm thấy một nỗi buồn, một nỗi tuyệt vọng vây quanh nó.
???
… // lang thang xung quanh nhà Asano //
???
[ Làm ơn… cậu đâu rồi? ]
Dù cậu không chắc lắm và không tin những gì tờ giấy đó viết nhưng cậu vẫn chạy xuống xem. Đúng thật, mảnh giấy đó giống như một lời nhờ vả cậu giúp đỡ điều gì đó! Cậu cũng không tin cho lắm và chỉ ghi trong một mảnh giấy mà ai thèm tin? Có người còn vứt nó đi luôn rồi!
Khi cậu chạy xuống, thân hình và hình dạng của ??? Rất kỳ lạ và trong suốt như hồn ma vậy!
Asano / Yozakura Taiyou
// nhìn nó //
???
[ cậu đây rồi! ] // tỏ ra vui mừng //
Asano / Yozakura Taiyou
{ có chút ớn lạnh } ?
???
// bay tới nhập vào Taiyou //
Asano / Yozakura Taiyou
{ bất ngờ, không kịp nhận thức thứ vừa diễn ra }
Asano / Yozakura Taiyou
[ gì… gì vậy? ]
Nhân vật nữ
Người qua đường : Nhóc con! // đi ngang qua //
Asano / Yozakura Taiyou
Dạ… dạ? { bất ngờ }
Nhân vật nữ
Người qua đường : sao ban nãy nhóc nhìn ra ngoài rồi lãi thẫn thời thế kia? Mau vào nhà đi! Trời đang lạnh, ra ngoài lâu sẽ bị cảm lánh đó!
Đúng thật trời đang là mùa đông lại còn sắp có tuyết rơi nữa… giờ cậu cứ đứng ngoài thế kia sẽ bị cảm lạnh mất! Cậu lại thường bị sốt nên việc ra ngoài với thời tiết này là không! Cậu không muốn mình lại không làm hết đống bài tập này đâu nhé! Kiểu gì cũng bị thầy cô phạt cho coi!
Asano / Yozakura Taiyou
À… Dạ! Cháu vào ngay ạ
Nhân vật nữ
Người qua đường : // rời đi //
Asano / Yozakura Taiyou
… // vào nhà //
Sao cảm giác lạ vậy? Chuyện gì đã xảy ra? Nó đã xảy ra chỉ trong chốt lát… Cậu hoàn toàn không hiểu điều gì đang xảy ra cả. Thật kỳ lạ. Một mảnh giấc kỳ lạ, một người trong suốt và người đó bay qua cậu? Không, đúng hơn là nhập vào cậu.
Nhân vật nữ
Người qua đường : Rồi một ngày nào đó, cũng gần thôi. Con sẽ nhận ra… thứ con cần biết. // giọng nhẹ nhàng //
Nhân vật nữ
Người qua đường : đúng thật là… mình làm hơi sớm nhỉ?
Nhân vật nữ
Người qua đường : nhưng chỉ còn cách đó thôi…
Yozakura Tsubomi
Ta mong con sẽ cứu lấy nó và tìm thấy thế giới mới của mình, Taiyou.
Comments
Anny iu DomicMasterD
Ghê
2025-07-09
0